CHƯƠNG 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng êm đềm,mặt trời chưa thức thì Hoa đã vui vẻ thức sớm để chuẩn bị đi gặp Vi,đến quán vì còn quá sớm nên quán chưa mở cửa,Hoa đành đi vòng quanh công viên mà chờ đến khi quán mở cửa.

Chờ từ 5h30 đến 6h thì quán cũng mở cửa,Hoa liền vui vẻ đi vào mà mở hàng mấy li nước cùng một số thức ăn nhẹ,ăn từ từ mà đợi Vi đến,đợi mãi Hoa thấy không yên mà ngắm nhìn bên ngoài qua cửa kính để tìm hình bóng của Vi.

Mãi cho đến 8h Vi mới đến,nhìn thấy bóng dáng Vi,Hoa mừng như điên.

Vi vừa bức vào cửa thì liền nhìn xung quanh tìm Hồng Nhi.

-Vi,ở đây nè.-Hoa vui mừng chạy lãi nắm tay Vi

Vi là thấy Hoa nên định quay đầu bỏ đi,nhưng Hoa nhanh hơn Vi một bước nên đã lôi kéo Vi vào một góc bàn ngồi với mình.

-Vi không muốn gặp Hoa à,sao cứ tránh mặt Hoa ?,Vi biết Hoa buồn khổ nhiều lắm không.

Hoa như muốn khóc nắm chặc tay Vi mà ngồi sát người Vi nói.

-Vi nói rồi Vi...-Vi đang định phản bác Hoa thì bị Hoa bịch miệng lại.

-Vi giờ không cần nói gì,chỉ cần nghe Hoa nói là được,sau khi nghe Hoa nói xong thì Vi muốn nói gì hay làm gì Hoa không cản Vi.-Hoa nhìn chằm chằm Vi nói.

Vi nhìn Hoa bối rối nhưng cũng gật đầu đồng ý.

-Vi biết Hoa yêu Vi nhiều lắm phải không,Hoa không biết Vi có yêu Hoa giống Hoa yêu Vi không,nhưng Hoa là tới giờ không thay đổi,Hoa biết Vi khó sử vì chuyện gia đình,nên Hoa cũng không muốn làm khó Vi,nếu chúng ta không công khai được thì quen nhau trong im lặng cũng được.Rồi từ từ khiến cho gia đình Vi chấp nhận cũng được mà,thiếu vắng Vi trong nhiều ngày qua Hoa cảm thấy cô đơn và mệt mỏi lắm,Vi không làm theo ý Hoa cũng được,nếu Vi có ý kiến gì hay thì cứ nói.Chỉ cần chúng ta vẫn bên nhau là được.

Hoa cười khổ nhìn Vi nói.

-Hoa,xin lỗi Vi đã nói là chúng ta nên......chấm dứt đi.....Vi giờ...yêu Vũ...không phải Hoa..

Vi giần co với nội tâm mà nói.

-Vì cái gì,Vi nói đi,không phải trước giờ chúng ta vẫn tốt sao ? Hoa biết là Vi mói dói mà,Hoa biết Vi có nỗi khổ mà,Vi nói ra đi chúng ta cùng chia sẽ và gánh vác.

Hoa siết chặc tay Vi,từng dòng lệ gơi xuống nhìn Vi nói.

-Hoa đừng làm Vi khó sử,không hải là ....lúc trước nói đến và đi rất.....đơn giản sao,giờ Hoa đang làm khó Vi đó.

Vi nhìn Hoa khóc mà tim nhói đau.

-Không nói lí do Hoa không tin là có thể chấm dứt dễ dàng như vậy.

Hoa nhìn Vi nhưng nước mắt lại càng rơi càng nhiều.

-KHông có lí do,...đơn giản là thấy chán rồi....không muốn .....tiếp tục nữa.

Vi không dám nhìn thẳng Hoa mà nhìn ra nơi khác,rút tay về nói.

-Chỉ vậy thôi sao,Vi là yêu Hoa như vậy à,có lẻ chỉ có Hoa là con ngốc thôi,được chấm dứt thì chấm dứt,cũng tốt mãi mãi không gặp nhau.ha ha.

Hoa cười khổ cùng nước mắt đứng dậy nói rồi chay nhanh ra khỏi quán.

Vi là hoảng hốt không nghĩ rằng Hoa sẽ kích động như vậy,Vi ngồi thất thần vì những lời Hoa nói lúc chạy đi,nước mắt củng bất đầu chảy xuống.

Hồng Nhi ở nhà mà không yên tâm nên điện thoại cho Hoa,nhìn thấy tên Hồng Nhi hiện lên trên màng hình điện thoại,Hoa bắt máy vừa đi vừa khóc trước ánh mắt của bao người qua lai.

-Sao Hoa khóc ? có chuyện gì ?-Hồng Nhi bồn chồn hỏi.

-Híc chấm dứt rồi,không còn nữa......chia tay rồi.

Hoa nói không thành câu rồi òa khóc .

Hồng Nhi nghe mấy lời đó nên cũng biết chuyện gì sảy ra,nên liền hỏi.

-Hoa đang ở đâu Nhi tới liền.

Hoa tuy muống yên tỉnh nhưng cũng cần người động viên an ủi và chia sẽ nên vừa khóc vừa nói.-Khách sạn.

-Ừ ở đó đi Nhi đến liền.-Nói xong nghe đầu dây bên kia cúp máy Hồng Nhi liền điện thoại cho Vi.

-Vi hả,Vi nói gì mà Hoa đồi tự sát nè,Hoa đang rất nguy kịch ở khách sạn,Nhi không biết Vi có yêu Hoa không,nhưng Hoa là vì quá yêu Vi nên không màn sống nữa nè,Vi dù không thương Hoa cũng đừng bỏ mặt Hoa vậy chứ.-Đợi hồi lâu nghe chủ nhân điện thoại bắt máy Hồng Nhi liền nói.

Dừng một chút Hồng Nhi lại nói thêm mấy câu thất thanh qua điện thoại.-Hoa,Hoa tỉnh lại.sao nhiều máu quá dậy nè,phục vụ xe tới chưa,nhanh lên !

Đầu dây bên kia hốt hoảng định hỏi Hồng Nhi,nhưng Hồng Nhi la hất thanh qua điện thoại rối rất nhanh đã cúp máy.

Tắt điện thoại Hồng Nhi liền chạy ra khỏi nhà mà nghĩ:cho hai người một cơ hội nữa đó,Vi ngốc này nếu làm tổn thương bạn tôi thì đừng trách tôi không để yên đâu,còn Hoa ngóc kia lỡ đâu làm chuyện ngu ngóc thật thì sao.

Mình phải đến đó nhanh mớ được.

Hồng Nhi chạy nhanh như bay ra xe,thì người giữ cổng như muốn thăm dó hỏi.-Cô muốn đi đâu ?

-Chú làm ơn mở cổng nhanh,cháu đi khách sạn thâm bạn cháu,tối chút cháu về,chú nói với Băng và người nhà giùm cháu.-Hồng Nhi lên xe mà chạy nhanh đi.

Xa xa Vũ đã thấy Hồng Nhi vội vội vàng vàng liền đi đến hỏi người giữ cổng,nghe ông ta nói Vũ liền cười nham hiểm mà đi vào nhà.

Vi hốt hoảng và vô cùng hối hận chạy vồi vào khách sạn,Vi là nước mắt không ngừng rời mà ân hận vì những lời nói ngu ngốc lúc nãy của mình.

Chạy đến khách sạn Vi vào thẳng phòng Hoa,nhìn khắp nơi trong phòng tìm hình dáng của Hoa,không thấy Hoa trong phòng Vi mặt tái nhợt chạy vội vào phòng tắm.

Mở cửa ra,Vi hoảng hốt khi thấy một bồn nữa đỏ thẩm và người nằm trong đó còn đang bận đồ là Hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net