CHƯƠNG 51

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vi nhìn thấy vậy,hoảng hốt chạy lại,không hề suy nghĩ hay để ý tới những gì xung quanh mà ào vào ôm Hoa khóc nức nở.

-Vi không có ý chia tay với Hoa,Vi là vì mẹ và cha Vi nói sẽ làm khó Hoa,họ bảo gia đình Hoa họ đã điều tra từ nhỏ đến lớn vì thế họ có thể không chỉ làm Hoa không có sự nghiệp mà họ còn làm cho gia đình Hoa mất hết thể diện...Vi rất yêu Hoa...Hoa đừng bỏ Vi....Vi nói những lời đó...Vi cũng rất đau lòng.-Vi nhìn khuôn mặt của Hoa mà nói.

Nhẹ nhàng đặc lên đôi môi kia một nụ hôn,ôm Hoa siết chặc trong lòng.

-Làm ơn đừng bỏ Vi,nếu Hoa chết Vi cũng sẽ chết cùng Hoa.-Vi khóc như mưa,sau đó đứng lên định chạy nhanh đi kiêu cứu.

Từ bồn nước một bàn tay nắm lấy tay Vi,khuôn mặt mỉm cười nhìn Vi trều mến.

-Vi định đi đâu,không phải muốn bỏ Hoa nữa à.-Hoa nhìn Vi nở nụ cười tươi nói.

-Không phải là vì Hoa...Hoa chảy máu..Vi đi kêu người giúp rồi về liền,Vi không bỏ Hoa đâu.-Vi ngơ ngác một lúc rồi nhanh chống đến bên cạnh Hoa ôm Hoa nói.

Định vội vàng gọi giúp đỡ thì Hoa cười hì hì,nắm chặc tay Vi mà kéo vào trong bồn nước rộng và đỏ như máu kia,Vi bị kéo bất ngờ nên lỡ chân té vào người Hoa mà nằm trong bồn nước.

-Hoa có bị gì đâu mà kêu người đến giúp.-Hoa không rỏ lí do nhìn Vi nói.

-Bồn nước đỏ thẳm thế này,không phải máu chứ là cái gì,Hoa đừng như vậy nữa để Vi đi kêu bác sĩ.-Vi hơi khó chịu vì Hoa ngu ngơ kia.

-Ha ha ha máu ở đâu mà ra,đây là nước hoa,lọi nước tắm có hương thơm dành cho khách víp mà.-Hoa cười khoái trá vì vẻ luống cuống của Vi mà nói.

-Hơ vậy không phải Hoa tự sát à,nhưng Nhi nói Hoa đang gặp nguy mà.-Vi ngơ ngác không biết gì hỏi Hoa.

-Phì hihi Vi bị Nhi lừa rồi Hoa mà tự sát cái nổi gì,Hoa sợ đau lắm sau dám tự sát,Hoa còn yêu đời lắm nha,Hoa còn muốn cùng Vi đi đến hết đời mà,Hoa đâu dễ gì bỏ cuộc.-Hoa cười nhìn Vi nói.

-Xin lỗi tại Vi ngu,Vi thất ngốc,Vi không nên làm Hoa đau lòng,khi nghe tinh Hoa gặp chuyện Vi tưởng như thế giới này đã sụp đổ rồi,giờ phúc đó Vi mới nhận định rắn Vi chỉ cần có Hoa là đủ rồi,không có Hoa thì cuộc sống của Vi không có ý nghĩa gì.-Vi khóc tựa vào vai Hoa nói.

-Không có gì nữa rồi,Hoa ở đây mà,chúng ta vẫn như trước cùng một chỗ,cùng hưởng chọn hạnh phúc của hai đứa.-Hoa nhìn Vi mơ màng nói.

Mắt chạm mắt,một bầu không khí vô cùng lãng mạn đang diễn ra,môi chạm môi một cách nồng nhiệt,bổng nhiên cánh cửa phòng tắm mở ra.

-Qua,thật là đáng học hỏi à nha,ganh tị chết mắt thôi.-Hồng Nhi đi vào cười tinh ranh nói.

Nhìn thấy cảnh này nếu là lúc trước thì Hồng Nhi sẽ vội xin lỗi và chạy đi,nhưng vì đây là cơ hội trả thù hai kẽ ưa chọc phá và châm chích mình nên Hồng Nhi là muốn trả thù mà đứng ở cửa chọc hai người kia mà nói.

Hai người kia đang chìm vào thế giới riêng,nên khi bị một kẻ không mời mà đến phá rối nên họ vô cùng bực bội nhìn vào kẻ phá hoại kia mà nhíu mày nói.

-Nhìn đủ chưa ? không biết tôn trọng quyền riêng tư của người khác à,còn đứng đó nữa,Nhi ăn gan hùm mật gấu rối phải không.-Vi dùng ngữ khí tức giận kèm theo đe dọa nhìn Nhi nói.

-Ủa hai người ai biểu không chịu khóa cửa mà đã... hihi....thôi ra đây Nhi có chuyện muốn nói.-Nhi cười giang nói ,rồi chạy nhanh ra ngoài khi nhìn thấy ánh mắt hai con hổ đang muốn xé xác con mồi.

Hoa và Vi tức bực từ bồn nước nắm tay nhau bước ra.

-Có chuyện gì,mà nè hôm nay Nhi muốn tự sát hay đợi Vi giết chết đây,dám lừa bổn tiểu thư hả,cho chết nè.-Vi nói xong liền nhàu tới siết cổ Hồng Nhi mà quật xuống nệm.

-Ặc Vi muốn...dê Nhi à...chưa thay áo,mình mẩy ước nhẹp...mềm thật à....-Hồng Nhi bị siết cổ mà cười híp mắt nói.

Vi đỏ mặt,Hoa chạy lại lôi Vi ra,chừng mắt nhìn Nhi ý bảo muốn chết sớm phải không.

-Vi vào thay đồ đây,Hoa cũng vào cùng.-Vi nắm tay Hoa đi mà không quên cho Hồng Nhi một con mắt hình viên đạn.

Hồng Nhi là cười hì hì vì đây là lần đầu có thể báo thù khi bị hai người kia thường siêng ức hiếp.

-Vi thay áo trước đi,Nhi nói chuyện với Hoa nhanh thôi rồi trả lại hai người không gian riêng,nhanh thôi mà đứng lo.-Hồng Nhi ngồi vậy cười nói.

-Vậy Vi vào thay đồ trước,quá năm phúc là chết với Vi,Nhi nghe rõ chưa.-Vi nhìn Hồng Nhi mắt xoẹt lửa nói.

-Chặc lâu ngày không bên nhau đã như vậy rồi,hai người là sức khỏe tốt thiệt có thể bên nhau mỗi ngày mà xuống giường.-Hồng Nhi không bao giờ bỏ ra những cơ hội ngàng vàng ngày hôm nay có được để chọc phá hai người kia.

-Có gì muốn nói.-Hoa đằn đằn sát khí đi đứng trước mặt Hồng Nhi rồi ngồi cạnh Hồng Nhi chừng mắt hói.

Bị ánh mắt tà ác kia nhìn Hồng Nhi không dám đùa giỡn nữa mà nói.-Không....giỡn nữa.

Vi ưng ý vì Hồng Nhi bị Hoa chế ngự nên đi vào phòng tắm đóng cửa lại thay đồ.

-Hoa và Vi là ổn rồi,giờ hai người không thể về nhà vì gia đình Vi còn chưa chắp nhận,vì thế Nhi đã tìm công việc mới cùng một chỗ ở mới cho hai người,sau khi có thể Nhi sẽ làm cho gia đình Vi chắp nhận Hoa.-Hồng Nhi cười nói.

-Sao Nhi làm được điều đó,còn chuyện của Nhi và Băng thì sao.?-Hoa thắc mắc hỏi.

-Đúng đó chuyện của Nhi,Nhi lo chưa xong thì đừng bận tâm chuyện của tụi này,Nhi lo chuyện của Nhi trước đi,chuyện của Hoa với Vi cứ để tụi mình tự giải quyết.-Vi đứng trong phòng tắm nghe tất cả và nói vội ra

-Nhi đang giải quyết đây,hai chuyện như một mà,yên tâm không sao đâu,đứng lo.-Nhi nói nhanh đáp lời.

-Vậy Nhi định làm gì.-Hoa cố hỏi.

-Hi hi thôi hết năm phút rồi,Nhi mà không về nhanh thì có chuyện rắc rối cho Nhi à.-nói rối Hồng Nhi đứng lên định bước ra cửa.

Hoa cũng không muốn hỏi nữa vì Hoa đang cần con kì đà kia biến nhanh đi,Hồng Nhi bước được mấy bước thì quay lại,vì làm rớt điện thoại trên nệm do lúc Vi quật xuống mà rớt ra.

Bước đến chỗ Hoa ngồi,định khom xuống lượm điện thoại,vì nền quá trơn do nước từ Vi và Hoa lúc đứng đó để lại nên Hồng Nhi không chút đứng vững mà ngả lên mình Hoa,môi chạm môi Hoa.

Hàn Băng,Vũ và Dung cùng lúc bước vào,nhìn thấy cảnh tượng ái muội trước mắt,do Hoa người ướt nhẹp nên để lộ mọi đường cong,còn Hồng Nhi thì đang nằm trên người Hoa,Hồng Nhi và Hoa còn đang môi chạm môi.

-Hai người là đang làm gì.-Hàn Băng tức giận hỏi.

-Nhìn như thế là biết hai người họ không trong sáng rồi.Dung và Vũ thêm dầu vào lửa mà nói.

Vi nghe có người bên ngoài,nghe tiếng Vũ nên Vi không bước ra mà im lặng đứng trong phòng tắm nghe tình hình bên ngoài.Vì Vũ cũng thân với gia đình Vi nên Vi là đề phòng Vũ khi Vũ muốn Vi rời khỏi Hoa.

Hồng Nhi và Hoa nghe tiếng mở cửa nên vội xoay người nhìn về phía cửa,Hồng Nhi vô cùng ngạc nhiên và bối rối khi thấy người đứng đó

-Không phải như Băng nghĩ đâu,Nhi là...-Hồng Nhi chưa nói hết câu thì Hàn Băng đã nước mắt đầm đìa chạy đi,Hoa ngồi ngẩn người ở đó.

Dung và Vũ xoay đi để tiếp tục làm Băng ghét Hồng Nhi,trước khi đi không quên bỏ lại nụ cười chế giễu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net