🌻 sunflower 🌻

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Có tốt hơn không, khi tớ không còn tồn tại nữa?

Solar ngập ngừng hỏi Thunderstorm. Đã một tuần trôi qua sau vụ việc với Retak'ka, tất cả các nguyên tố đều trải qua những cú sốc tâm lý, và BoBoiBoy cũng thế. Mỗi khi nhắm mắt lại, tiếng la hét, những tia sáng lập loè chớp tắt, những ký ức tồi tệ ùa về như thác đổ. Bỗng chốc, hình ảnh quen thuộc của một siêu anh hùng trẻ tuổi tràn đầy lạc quan sụp đổ, thay vào đó là những ngày đến bác sĩ, những buổi điều trị. Khoảng thời gian khó khăn với tất cả mọi người.

- Tại sao cậu lại nghĩ thế? - Thunderstorm chỉnh tư thế ngồi, đôi mắt dõi theo từng con sóng đập vào bãi cát. BoBoiBoy đã phân thân làm bảy từ nửa tiếng trước, một phần của buổi trị liệu, và giờ thì họ đang lang thang tám phương tứ hướng ở bờ biển gần nhà Tok Aba. Tụi Troublemaker đang mải nghịch cát ở một chỗ khác, có Earthquake trông chừng. Ice thì dạo bộ quanh mấy mỏm đá, điều hiếm thấy khi bình thường cậu ta toàn ngủ như chết. Chỉ còn lại Thunderstorm và Solar ngồi vất vưởng ở bờ đê sau một hồi đi bộ. Lúc này là 5 giờ chiều, là thời điểm bắt đầu hoàng hôn. Solar nghĩ rằng mình nên ngắm bản thân cậu ngoài đời biến mất trông sẽ như thế nào.

- Chỉ là, suy nghĩ logic một chút thì, chẳng phải tớ chính là nguyên nhân của mọi chuyện hay sao? Vì tớ là sức mạnh của một chủ nhân cũ xấu xa, hắn ta hãm hại mọi người cũng giống như tớ để bàn tay mình nhơ bẩn. Một sức mạnh đã không còn thuần khiết, thì xoá bỏ nó đi chẳng phải tốt hơn sao?

- Vậy tại sao cậu còn cố gắng chuộc lỗi với BoBoiBoy?

Câu hỏi này của Thunderstorm nằm ngoài dự đoán của Solar. Cậu bất ngờ suýt ngã ngửa ra sau.

Thunderstorm thở dài, nói tiếp.

- Cậu còn nhớ trận chiến với Vargoba chứ? Cậu phạm sai lầm, rất nhiều sai lầm. Cậu quá tự tin, cậu không tin tưởng ai cả, và hậu quả là chủ nhân của chúng ta gần như chết chắc ngoài vũ trụ. Khi bị đẩy trả về không gian chung, vẻ mặt của cậu ai cũng nhớ như in sâu trong lòng, tớ chắc chắn về điều đó. Bàng hoàng, trống rỗng, nhưng cảm giác đó chỉ chạy vụt qua và cậu ngay lập tức nghĩ ra cách đối mặt với vấn đề. Thì lần này cũng vậy.

- Nhưng ở chuyện của Retak'ka, tớ không kịp làm gì cả. Kể cả việc cố ép bản thân mình không nghe theo mệnh lệnh của hắn ta khiến các nguyên tố khác bị kéo theo.

- Và không thể phủ nhận được là hắn rất ít sử dụng đến cậu, đúng không? Hãy cảm thấy mừng đi khi tớ và Thorn được hắn sử dụng nhiều nhất, Bóng đèn ạ.

Ở ngoài biển, tiếng sóng rì rào ngẫu nhiên không theo nhịp điệu nào cả. Mặt trời đã lặn được phân nửa và bầu trời ngả dần sang tím xanh. Thunderstorm tự nhủ cảnh đẹp như vậy không ngắm thì phí, lần sau nếu có cơ hội phải gọi mọi người đến xem cùng mới được. Nhưng trước tiên thì phải để cái "bóng đèn" kia chịu sáng sủa trở lại đã.

Solar trầm ngâm nhìn mặt trời, giờ chỉ còn một phần tư. Bầu trời bắt đầu có lác đác vài ngôi sao núp hờ hững sau đám mây, nửa muốn phô bày, nửa muốn che đậy.

- Tớ từng nghĩ rằng chỉ cần mình cố gắng nghĩ cách thì sẽ giải quyết được mọi thứ. Nhưng lần này khác lắm. Chỉ có sự bất lực bao vây tớ, bóng tối gặm nhấm tớ từng chút một, và tớ không thể làm gì được kể cả hít thở. Giống như ép một người đang sống phải ngưng thở, họ vùng vẫy cho đến khi không còn cách nào nữa thì chấp nhận cái chết đến với mình. Xét về hoàn cảnh thì tớ giống như vậy.

Dù tiếng sóng vỗ lấp đầy hai tai Thunderstorm, nhưng cậu vẫn nghe thấy tiếng sụt sịt khe khẽ từ Solar. Có vẻ như sẽ mất khá lâu để mà mọi thứ trở về trạng thái ban đầu của nó. Thunderstorm thở dài, lần thứ hai trong ngày.

🌻☀️🌻☀️🌻☀️🌻☀️🌻☀️🌻☀️🌻☀️🌻☀️🌻

(To be continued)

Author's note:

Nếu có ai biết đến chiếc fic này, xin cảm ơn vì đã tìm ra mình. "Glow in the dark" giống như một series để mình xả những idea, viết những thứ mình muốn thực hiện, hay đơn giản là note những plot cho series comic sau này của mình.

Mình bias Solar nhưng đồng thời tạo plot angst cho nó (đa số là soft angst, traumatized, nhưng happy ending), nếu không thích xin hãy block mình, chúng ta không thuộc về nhau và không làm phiền đến nhau.

"Sunflower" là một short-series về quãng thời gian BoBoiBoy chữa trị sau Movie 2. Sẽ có những cảnh/hành động/tình huống không mong muốn xảy ra (angst characters, tính cách có phần OOC) nên tất nhiên, nếu không thích xin hãy block mình luôn. Tuy nhiên mình sẽ cố gắng để viết series đó không quá nặng nề như lyrics của bài Yoru ni Kakeru, nên đừng tế mình vì mình viết angst, xin cảm ơn.

Sắp tới trước khi tốt nghiệp đại học, mình sẽ cố gắng hoàn thiện plot của series comic đầu tay collab với bạn cùng lớp. Nội dung sẽ có liên quan đến thần thoại và lịch sử Việt Nam. Đồng thời sẽ phát triển song song 1 plot gắn tag isekai, sẽ nhẹ nhàng tình cảm (và hơi trauma) mong là sẽ kịp dựng xong plot trước khi tốt nghiệp và lao đầu vào guồng quay của công việc.

Lời cuối, chúc bản thân may mắn!

-AkisaMei-
-nararolling-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#boboiboy