.3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Marvelous, tên thuyền trưởng thô lỗ bất chợt bật dậy giữa đêm, nhíu mày nghi hoặc rằng chiếc mũi siêu thính của mình hỏng rồi. Nếu không thì tại sao anh lại ngửi thấy mùi rượu ?
Vào giờ này !!!!.
Hiển nhiên, bằng sự hiểu biết bấy lâu của anh về mọi người, anh khẳng định, chắc chắn, có kẻ đột nhập. Vì trên thuyền làm gì có ai hứng thú với rượu đâu ? Mà cho dù có, thì ai lại điên đi nốc rượu vào giờ này ?
" THẬT LÀ.. BIẾT-LỰA-GIỜ-LÀM-PHIỀN!. "
Anh day day ấn đường, bực lên đỉnh điểm, vớ lấy cây súng trên bàn, tự nhủ sẽ cho tên khốn dám đột nhập lên thuyền của anh đêm nay một cái chết thật khó coi.
Tuy nhiên, lửa giận của Maverlous lại chẳng kéo dài được lâu..
Ừm, vì sao ? Vì giờ anh đang bận cảm thấy hối hận và buồn cười với những suy nghĩ khi nãy của mình..
Cảnh tượng trước mắt thật sự rất..
Cái " tên khốn " nhỏ bé đó mặc đầm trắng, đôi chân trắng muốt vắt vẻo trên tay vịn, mái tóc đen tuyền được xõa bung ra, hơi lay trong gió, gương mặt thanh tú đỏ ửng lên vì say rượu và đôi mắt đẫm lệ, đang nằm co ro trên ngai vàng của anh là như nào ???.
Không phải con nhóc Ahim thì còn ai ?

Marvelous quan sát xung quanh, xác định chỉ có một mình cô ở đây " mượn rượu giải sầu " .
Anh liếc mắt, đánh giá chai rượu nằm lăn lóc trên chiếc ghế Ahim nằm, trông cũng to, chắc là cỡ 1L nhỉ ? Tửu lưởng con bé cũng khá thật, uống được gần hết cơ đấy.
" Cơ mà em ấy.. "
Marvelous ngẩn người, không phải anh chưa từng thấy Ahim khóc, nhưng khóc nhiều đến thế này, thì đây hẳn là lần đầu tiên.
Con bé, gặp phải chuyện gì rồi ?
" Là anh Marvelous sao ? "
Ahim mỉn cười, bàn tay nhỏ nhắn khẽ chạm lên mặt anh. Một cảm giác bỏng rát dần lan tỏa ở cái nơi mà cô chạm vào. Marvelous nhíu mày.
" Em mà còn dám động chạm lung tung thì anh cho em ngủ dưới sàn. "
Anh nhỏ giọng hăm dọa, cố tìm cách mở cửa phòng.
" Này, mật khẩu phòng em là số mấy ? "
Đáp lại câu hỏi là không gian yên ắng cùng tiếng thở đều đều của người đang được anh vác kiểu công chúa trên tay. Marvelous tự hỏi, có phải sáng nay anh đã làm gì đó trái ý cô hay không ? Để giờ cô đày đọa anh thế này.
Hết cách, anh đành phải bế cô sang phòng mình. Hôm nay đành cuốn gói ra sofa ngủ vậy.
Anh quỳ một chân lên giường, cố nén xúc cảm muốn quẳng cô như là ném bao cát, cố gắng hết mức có thể để cô công chúa say rượu trong lòng đáp giường thật nhẹ nhàng. Và, giây phút anh thở phào nhẹ nhõm chuẩn bị đứng lên, Ahim bỗng hóa thành bạch tuộc, hai tay choàng lên cổ, hai chân choàng lên eo, đào đâu ra sức mạnh kinh người siết anh mạnh đến mức xém mất đà mà ngã đè lên cô. Cũng còn may, khoảng khắc bị cô ghì xuống anh đã kịp chống đỡ hai cánh tay lên giường. Bằng không, anh thật sự lo sợ cái thân xác to lớn này của mình sẽ đè cô dẹp lép chẳng khác gì tép khô.
Cái con nhóc này ?
Còn chưa kịp nổi nóng thì một đôi môi mềm mại, mát lạnh, tựa như miếng pudding anh vừa ăn lúc trưa đã yên vị, ịn lên cổ anh. Hơi thở ấm nóng của cô phả vào tai anh ngứa ngáy.
Marvelous nghe thấy não bộ của mình phát ra tiếng nổ thật to như là bom nguyên tử. Mọi thứ xảy đến quá đột ngột và dồn dập khiến anh quên hết mọi phản ứng. Thề rằng có trời mới biết anh bối rối thế nào. Anh thấy tim mình đang hoạt động với nhịp đập gần như hết công suất, như muốn xé rách lồng ngực anh mà nhảy ra ngoài.
" Thật thơm.. "
Mẹ kiếp, Marvelous thật sự nghi ngờ có phải con nhóc Ahim này đang giả vờ say rượu để chọc ghẹo anh không ?
Nếu không thì tại sao cô lại có thể bật thốt ra những lời đó vào lúc này ? Phù hợp hoàn cảnh đến mức không chê vào đâu được, thành công khiến gương mặt điển trai vốn nổi tiếng là rất dày của anh rực lên hệt như màu tôm luộc.
Đây là lần đầu tiên Marvelous tiếp xúc với Ahim ở khoảng cách gần đến vậy. Má cả hai chạm vào nhau, da của cô rất mềm, mùi xạ hương và hoa trà trên người anh và cô hòa vào nhau, tạo nên loại hương vị khó tả. Có chút cám dỗ, có chút mị hoặc, làm toàn thân anh có chút tê dại, rất kích thích, cảm giác không tồi..
Đột nhiên anh chỉ muốn nằm bất động luôn ở đây, mặc cho Ahim muốn ôm bao lâu thì tùy.
Đột nhiên anh cảm thấy muốn ở gần Ahim nhiều hơn..
Mùi hương của anh và cô khi hòa vào nhau, thật sự rất không tồi..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net