Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngàn ba trăm sáu mươi lăm ngày .

Hôm nay , mình 24 tuổi . Chắp tay lại , mỉm cười nhắm mắt , mình lặng lẽ cầu nguyện .

Nguyện vọng thứ nhất , hy vọng cha mẹ nuôi thật khỏe mạnh , vĩnh viễn hạnh phúc vui vẻ .

Nguyện vọng thứ hai , hy vọng anh Ji Yong sống tốt , thể tìm một người vợ tốt chăm sóc mình .

Nguyện vọng cuối cùng , hy vọng rằng... mình sẽ không yêu anh ấy lại lần nữa... !

.

.

.

.

.

Đó là nụ hôn của những người yêu nhau !

Đầu lưỡi của anh xâm chiếm cái miệng nhỏ ngày càng sâu , không cho cậu cơ hội thoát ra mà cắn cắn , khéo kéo đảo qua đảo lại lưỡi . Bàn tay ôm chặt lấy cậu , hơi thở nóng rực của anh bức ép cậu , làm cho cậu không thở nổi , mà cũng không thể cự tuyệt .

Lee Seung Ri chỉ có thể yếu đuối thuần phục , bàn tay cậu không thể tự chủ mà tóm lấy quần áo của anh , hơi thở gấp gáp , thân thể mềm nhũn dán chặt vào ngực anh , cái miệng nhỏ nhắn của cậu bị anh hôn đến mức tê dại .

Chàng trai trong sáng ngọt ngào lập tức gợi lên trong anh dục vọng muốn nhúng chàm. Hơn nữa , tiếng " ưm " lí nhí phát ra trong lúc lơ đãng thật giống như một con mèo nhỏ điềm đạm đáng yêu , thế nên lại càng làm cho người ta muốn hung hăng khi dễ cậu .

Kwon Ji Yong không muốn đè nén dục vọng trong lòng nữa. Anh khao khát cậu đã lâu . Một khắc kia anh đã biết RiRi chính là của mình , anh liền đem cậu ôm chặt vào lồng ngực , chứng minh đây không phải là mình đang mơ , rồi quấn quýt hôn càng lúc càng kịch liệt , gần như muốn nuốt gọn cậu .

Lee Seung Ri căn bản không thể phản kháng . Ngay từ thời điểm bị ép hôn , cậu liền lâm vào kinh ngạc . Rồi trong khi hôn , bị sự thành thục của anh cuốn lấy nên đã liên tiếp bại lụi . Cậu chỉ có thể gắng gượng hít thở , tránh cho bản thân bị mê muội .

Nhưng cậu không biết rằng, cách ứng phó thân mật như vậy đã chạm vào ngọn lửa trong lòng anh . Anh mạnh mẽ nút lấy đầu lưỡi của cậu , không cho cự tuyệt mà chiếm đoạt tất cả. Chàng trai ngây ngô, non nớt thân thể khẽ run rẩy , căn bản không thể chống cự .

Kwon Ji Yong đem chàng trai kéo vào trong lòng, đặt cậu ngồi lên trên đầu gối , gần sát với thân thể , để anh có thể ngửi được mùi hương thơm ngát ở trên người cậu . Mùi thơm thuần khiết như vậy làm cho người ta muốn phá hư, tiêm nhiễm vào hương vị của anh .

Anh khẽ cắn cái miệng nhỏ nhắn đến sưng tấy , bàn tay to luồn vào áo lông, từ từ thăm dò lên bên trên, trêu đùa ngực của cậu .

Kwon Ji Yong thích loại cảm giác như vậy , đặc biệt là da thịt của cậu còn trắng bóng như sữa , chỉ cần dùng một chút lực thì sẽ để lại dấu tích .

Lần trước giúp cậu thay đồ ngủ thì anh đã vuốt ve những nơi thơm tho mềm mịn trên người cậu . Đúng...! Ngày đó , chính anh đã lập kế cho cậu uống say . Giúp cậu thay áo ngủ không phải người giúp việc , mà là anh .

Khi đó anh đã xác định , anh muốn khắp nơi trên thân thể của cậu có dấu vết của mình . Anh sẽ không để cho cậu rời đi nữa . Sự tồn tại của cậu tuyệt đối không phải là một hồi mộng tưởng xa vời đối với anh .

Phát hiện ngực của mình bị đụng chạm , Lee Seung Ri liền giật mình , có chút thanh tỉnh trong cơn mê loạn . Cậu tóm lấy cánh tay anh .

- Đừng...!

- Xuỵt ! Đừng sợ .

Anh hôn cậu , nhẹ nhàng dụ dỗ .

- Anh sẽ không làm thương tổn em đâu !

Nói xong, đầu lưỡi lại quấn lấy lưỡi cậu , từ từ thăm dò vào cái miệng nhỏ rồi khẽ tăng thêm lực đạo liếm láp , luồn lách trong đó , không cho cậu cơ hội nào để kháng cự .

Khi đang dụ hoặc hôn môi , thấy bàn tay của cậu khẽ buông lỏng , Kwon Ji Yong liền thừa cơ hướng lên trên , bàn tay ấm áp trực tiếp nắm lấy khuôn ngực mềm mại , xóa nắn .

Anh nhào nắn khuôn ngực mềm mại , ngón tay cái vân vê xung quanh đầu ngực , cọ xát từng điểm từng điểm một , mãi cho đến khi đầu ngực nhô lên . Hai ngón tay của anh kẹp lấy nó rồi day nhè nhẹ , bàn tay không quên giày vò những vùng xung quanh , tỏ ra hết sức yêu thích làn da thịt mềm mại ở dưới tay .

Nhưng như thế vẫn chưa đủ, bởi anh còn muốn thưởng thức toàn bộ thân thể cậu .

Buông cái miệng nhỏ nhắn có vài sợi chỉ bạc vương ở trên môi , khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương đang ửng đỏ , con ngươi thanh khiết ẩn ẩn sương mờ khiến cậu có một loại quyến rũ không nói nên lời . Đôi mắt màu hổ phách của anh đã chuyển thành đen thẫm, mơ hồ toát ra ánh lửa .

Anh kéo áo lông của cậu lên , do trong xe có máy sưởi nên anh không lo cậu sẽ bị lạnh . Nhìn khuôn ngực cậu , anh liền cúi đầu ngậm lấy bên trái .

Đầu lưỡi liếm khuôn ngực trắng như tuyết , thỉnh thoảng anh khẽ cắn một cái, liền nghe thấy cậu phát ra tiếng rên nhè nhẹ như đang làm nũng , khiến anh càng đắc chí trêu ghẹo .

Anh ngậm lấy đầu ngực , đầu lưỡi tà ác gảy nhẹ lên đỉnh , hàm răng khẽ cắn , rồi lại dùng lực mút chùn chụt .

Cả hai đầu ngực đều được anh dùng phương thức đối đãi giống nhau , khuôn ngực in lại dấu hôn và dấu răng màu đỏ , còn phần đầu ngực sau khi bị anh thỏa sức du ngoạn thì càng tươi đẹp như hoa , thấm đầy dâm mĩ .

Lee Seung Ri cắn chặt môi , nhưng cũng không ngăn được tiếng rên rỉ . Cậu biết là mình nên đẩy anh ra , nhưng cả người cậu lại mềm nhũn , không còn chút khí lực nào .

Cậu hoàn toàn cảm nhận được đầu lưỡi ẩm nóng của anh , một loại cảm giác nói không nên lời từ dưới hạ bộ lan tỏa khắp toàn thân , làm cho cậu sợ hãi bất an .

Bàn tay của anh đưa dần xuống , nhẹ nhàng sờ mó cái quần lót ôm sát cặp đùi quyến rũ của cậu . Chỉ có điều , anh không thích cái cảm giác tiếp xúc qua lớp vải này , bàn tay bèn kéo mạnh một cái , theo đó , chiếc quần lót mỏng manh gần như bị anh xé rách .

- A ! Làm sao anh.... Ối !

Cái miệng nhỏ nhắn lại bị ngăn chặn . Anh lấy phương thức như lúc trước để dụ dỗ cậu trước khi cậu kịp phản kháng , thân thể đang căng thẳng một lần nữa lại trở nên mềm mại , mà bàn tay của anh thì vẫn tiếp tục men theo bắp đùi , vuốt dần lên trên , rồi bao phủ lấy hạ bộ của cậu .

Luồn qua lớp quần lót mỏng manh , đầu ngón tay liền đụng chạm đến phân thân của cậu .

Phân thân nhạy cảm sớm đã động tình , quần lót thấm đẫm nước .

Phát hiện này làm cho Kwon Ji Yong vô cùng thích thú , bàn tay anh từ từ thâm nhập vào trong quần lót , xoa nhẹ . Anh không ngừng dùng ngón tay mơn trớn , dùng sức cọ xát .

- Ư...ư...!

Lee Seung Ri đưa hai tay túm chặt vào quần áo của anh , ngượng ngùng khép chân lại . Nhưng cậu không hề biết , làm như vậy chỉ càng làm cho anh kích thích hơn .

Anh không ngừng dùng tay xoa bóp , đôi lúc lại vuốt dọc hai bên , đầu ngón tay nhiều lần như vô tình đỉnh vào hậu huyệt của cậu .

Ngón tay anh cũng không có thừa sức tiến vào mà chỉ vuốt nhẹ , khi thì miết nhẹ khi thì cọ xát mạnh , đôi lúc mạnh bạo vo vê , đôi lúc lại nhẹ nhàng mơn trớn động khẩu... Không cho cậu được thỏa mãn triệt để nhưng lại vừa đủ để cậu cảm thấy sự sung sướng của tình dục.

Thân thể non nớt của cậu làm sao chịu đựng nổi sự kích thích của anh ? Phân thân đang được ngón tay anh trêu ghẹo nhất thời trở nên cương cứng, cả người Lee Seung Ri cũng theo đó mà run rẩy, một dòng tinh dịch chảy ra , làm cho trong xe tràn ngập một mùi hương mị hoặc .

Lần đầu được hưởng thụ cảm giác cao trào khiến trong lòng Lee Seung Ri tràn ngập dư vị còn đọng lại . Cậu mệt mỏi thả lỏng thân thể , đôi má động tình kiều diễm , khóe mắt ướt át , như vẫn còn đó cảm giác kích thích vừa rồi .

- Có sao không ?

Kwon Ji Yong nhẹ lau nước mắt rơi xuống của cậu , giọng nói khàn khàn gợi cảm .

Lee Seung Ri cuối cùng cũng bình tĩnh lại, phát hiện áo lông mình bị kéo lên phía trên , mà cậh ngồi ở trên người anh , đôi tay nhỏ bé còn nắm chặt quần áo của anh , nhớ lại chuyện vừa xảy ra... Trời đất, tay anh đang ở trong quần cậu .

Cậu mặt đỏ tai hồng hét , nhanh chóng kéo áo lông lại , vội vàng rời khỏi đùi của anh , nhưng thân thể của cậu vẫn vì cao trào vừa xong mà mềm oặt , càng cố lại càng hoảng .

- Đừng nhúc nhích .

Kwon Ji Yong ôm chặt eo cậu , khẽ cắn lỗ tai cậu .

- Em còn động đậy , tôi coi như em muốn tôi tiếp tục .

Lee Seung Ri cứng đờ , cậu ngu ngốc đến mấy cũng cảm nhận được lửa nóng đang ở dưới mình . Điều này làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn càng hồng , nhưng cũng không dám lại nhúc nhích , chỉ sợ kích thích anh.

- Anh, tay anh...

Tay anh vẫn ở trong quần cậu không chịu buông ra .

- Yên tâm, tôi sẽ không làm gì em.

Lời tuy nói như vậy , nhưng bàn tay ở giữa lưng lại di chuyển trong áo lông , rồi phủ lên cái bụng mềm mại.

Lee Seung Ri kích động tóm lấy tay anh . Bụng của cậu có chút thịt đấy ! Không phải, đây không phải trọng điểm... Mắt tròn hơi giận, càng giống vẻ thẹn thùng , như con thỏ nhỏ bị bắt nạt , đáng thương nhìn anh .

Nhưng cậu lại không biết như vậy chính là làm cho người ta càng muốn có được cậu , khi dễ cậu .

Kwon Ji Yong âm thầm hít sâu , cố gắng áp chế dục hoả đang dâng trào , rút tay ra khỏi quần cậu , lấy mấy tờ giấy ăn giúp cậu lau mặt .

- Làm sao giờ ? Quần lót của em đã ẩm ướt hết rồi , còn muốn mặc không ?

Anh sờ quần lót của cậu . Tinh dịch vừa mới từ cậu trào ra hơn một nữa đều dính ở chiếc quần này.

Lee Seung Ri đỏ bừng mặt, nhanh chóng mặc lại quần . Tuy rằng vải dệt ẩm ướt mặc vào sẽ không thoải mái , nhưng có còn hơn không . Lại nhớ tới nguyên nhân khiến chiếc quần bị như thế này , cậu cảm thấy nhục nhã không dám ngẩng đầu .

Trời ạ ! Tại sao chuyện lại thành ra thế này... Anh Ji Yong sao có thể làm loại chuyện này với cậu ?

- Anh, anh sao lại...

Cậu cắn môi , định trách cứ anh , nhưng lại nghĩ đến mình cũng không hề phản kháng , thậm chí còn đạt cao trào trên tay anh , liền lo lắng vô cùng .

- Anh , anh đã có bạn gái......

Kwon Ji Yong nhướn mày .

- Ai nói với em tôi có bạn gái ?

Anh hỏi , bàn tay khẽ vuốt trên cặp đùi của cậu .

- Em ám chỉ HyoRin ?

Anh đoán , thấy cậu không phủ nhận , anh nhếch môi , đầu lưỡi khẽ liếm lỗ tai nhỏ.

Cảm giác ngưa ngứa làm cho Lee Seung Ri không nhịn được run người .

- Ai nói với em HyoRin là bạn gái tôi? HyoRin là thư ký của tôi , cũng chính là bạn bè của tôi .

Lee Seung Ri không hiểu ý của anh , không phải anh thích HyoRin sao?

Kwon Ji Yong dùng tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn. Anh nhìn cậu , nghiêm túc nói với cậu .

- Tôi cùng HyoRin chia tay xong cũng chỉ là bạn bè , không có gì mờ ám . Cô ta chưa từng là bạn gái tôi .

Trong năm năm kia , anh cùng HyoRin cùng vào cùng ra , nhưng đó là vì công việc . HyoRin là thư ký của anh , đương nhiên phải đi theo anh . Anh biết trên truyền thông , tạp chí viết gì nói gì , nhưng đối với mấy việc nhàm chán này anh không có hứng thú , hơn nữa khi đó anh cũng không cảm thấy nên giải thích gì với cậu .

Dù sao lúc ấy , anh vô cùng căm hận cuộc hôn nhân kia .

Mà bây giờ anh lại hối hận . Nếu khi đó anh đối xử tốt với cậu là được rồi , anh sẽ không mất đi cậu . Còn giờ , cho dù cậu đã trở lại , nhưng trong lòng vẫn cho rằng anh yêu HyoRin , thậm chí còn muốn tác thành cho anh cùng HyoRin .

Cậu của ngày xưa đâu ? Thực sự bây giờ không cần anh nữa sao ?

Nếu không phải cậu cho rằng anh vẫn áy náy với cậu , có phải cậu sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh ? Tựa như hai năm nay , cậu tách biệt cuộc sống có anh mà đi tiếp . Không còn giàu có , vất vả tiết kiệm sống qua ngày , nhưng lại rất vui vẻ , như là đối với tất cả những gì trong quá khứ đều không còn gì để lưu luyến , cũng không hề lưu luyến anh .

Nghĩ vậy , ánh mắt anh tối sầm lại , anh đột nhiên phẫn nộ hôn cậu . Nụ hôn thô bạo làm cho cậu không kịp phản ứng, miệng lưỡi bị dùng sức cắn nuốt. Cậu nhẹ giọng nức nở, lại bị anh chặn lại, cuối cùng chỉ có thể vô lực yếu đuối ở trong lòng anh , mặc anh hôn .

Hồi lâu, anh mới buông cậu ra, mà cậu đã sớm bị hôn đến toàn thân như nhũn ra , không cảm nhận được chút lực nào trên người .

- Buổi sáng ngày kia tôi sang đón em .

Lee Seung Ri kinh ngạc , hô hấp vẫn chưa ổn định . Cậu sợ hãi nhìn anh , không biết tại sao , chỉ cảm thấy dường như anh đang tức giận .

- Làm... Để làm gì ?

- Tới nhà tôi trang trí cây thông Noel, tiện thể đón Giáng Sinh .

Từ khi cậu rời đi, hàng năm tới lễ Giáng sinh , cây thông Noel kia không được bày biện gì , bởi không có người động vào nó , vì nó mà treo những vật trang trí xinh xinh lên trên cây .

Lee Seung Ri im lặng . Nghĩ đến lễ giáng sinh trước kia , cây thông Noel luôn do cậu phụ trách . Cậu sẽ treo lên ấy những đồ trang trí lấp lánh màu sắc , làm cho cây thông Noel lấp lánh toả sáng . Ở phía dưới sẽ là những hộp quà , túi kẹo được đóng gói . Trên giấy bọc sẽ viết tên những người giúp việc trong nhà, mà quà của người cậu yêu nhất , ở trên bàn cơm cậu sẽ tự tay tặng .

Rõ ràng là quá khứ đẹp đã xa vời, nhưng lại có cảm giác như mới ngày hôm qua...












Chương này tớ edit đi edit lại ba bốn lần luôn á 😭

Oa oa oa... Tớ ngu cảnh H lắm mọi người ... 😭😭

Tớ phải làm sao bây giờ 😭😭

Tớ muốn cảnh H hay cho mọi người đọc nhưng vốn từ ngữ về cảnh H của tớ hạn hẹp quá 😭😭

Nếu cảnh H không được hay xin mọi người bỏ qua nhé 😭😭

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của tớ nhé 💜

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 😊

Bye bye 💜

#29.01.18 💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net