Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Hai trăm chín mươi bảy ngày...

Hoa cúc trắng xinh đẹp , bánh ngọt dâu tây , rượu đỏ Merlot cùng với sườn nướng . Bánh dâu tây sườn nướng đều lần đầu tiên em tự tay làm đấy !

Ji Yong sẽ thích sao ? Anh còn nhớ hôm nay sinh nhật của em không ?

Nhẹ nhàng thổi tắt ngọn nến . Sinh nhật vui vẻ , Lee Seung Ri...

.

.

.

.

Lee Seung Ri luôn nhớ ngày ấy , cậu trốn trên cây , mặc cho người hầu vội vàng rối loạn tìm cậu . Cậu cứ tùy hứng ngồi trên cây , mặc cho mọi người tìm kiếm .

Cậu không thích chỗ này . Những gì bọn họ nói cậu đều không hiểu . Cậu nhớ mẹ...

Cậu luôn ở bên cạnh mẹ . Nhưng một ngày kia , mẹ không thấy nữa . Các dì các bác đều nói là mẹ đã lên Thiên đường rồi .

Thiên đường ở đâu ? Tại sao mẹ lại không mang cậu đi cùng ?

Cậu không hiểu , cậu chỉ khóc tìm mẹ . Sau đó một bác trai ôm lấy cậu , nói bác ấy chính là cha của cậu . Một bé trai cầm tay cậu , nói anh ấy là anh trai cậu .

Sau đó , cha cùng anh trai đưa cậu đến một tòa thành thật lớn . Bọn họ nói , sau này nơi đây chính là nhà của cậu .

Cậu không thích ngôi nhà này . Mặc dù ngôi nhà rất lớn , rất đẹp , ngoại trừ cha và anh trai , trong nhà những người kia nói gì cậu cũng không hiểu .

Cậu không thích ở một mình . Cậu nhớ mẹ .

Thừa dịp Dara , người chăm dóc cậu rời đi , cậu chạy ra khỏi tòa thành . Cậu không muốn ở chỗ đó . Cậu muốn mẹ .

Nhưng cậu không biết mẹ ở đâu . Muốn đến Thiên đường phải đi lối nào ?

Cậu trèo lên cây . Trong vườn có một gốc cây đại thụ , cậu thường bướng bỉnh trèo lên đó . Không bao lâu mẹ kế sẽ xuất hiện , sẽ tức giận trừng cậu , nói cậu không ngoan . Sau đó mở hai tay , bảo cậu nhảy xuống dưới .

Cậu trèo lên cây , chờ mẹ xuất hiện . Nhưng đợi rất lâu mà vẫn không thấy mẹ đâu cả .

- Con mèo nhỏ thật đáng yêu ! Tại sao lại trốn trên cây một mình ?

Giọng nói rất êm tai , giống như tiếng đàn du dương mẹ hay chơi .

Cậu cuối đầu , tò mò nhìn cậu bé đứng dưới tàn cây , sau đó trừng mắt .

Cậu bé có bộ dạng rất đẹp . Hơn nữa , cậu lại nghe hiểu những gì cậu ta nói .

- Con mèo nhỏ , có muốn xuống dưới không ?

Cậu bé vươn hai tay ra .

- Không đâu !

Cậu lắc đầu, chu miệng .

- Ri Ri không phải con mèo nhỏ ! Ri Ri muốn đợi mẹ !

Cậu là bảo bối Ri Ri của mẹ , mẹ vẫn gọi cậu như vậy .

- Ri Ri ? Một cái tên rất đáng yêu !

Cậu bé cười cười , hai tay vẫn mở rộng .

- Ri Ri , trên cây rất nguy hiểm , xuống dưới đi ! Anh sẽ đợi mẹ với em !

Dừng lại một chút , cậu bé mới nói thêm .

- Nếu Ri Ri nhảy xuống mà bị thương , mẹ sẽ rất đau lòng .

Câu cuối cùng của cậu bé làm cho cậu do dự . Cắn môi , cậu nhẹ nhàng hỏi .

- Mẹ thật sự sẽ đến sao ?

Mặc dù nhỏ tuổi , vẫn rất hồn nhiên và đơn thuần , nhưng vẫn mơ hồ cảm giác được cái gì đó .

Nụ cười trên khuôn mặt của cậu bé không thay đổi , nhưng vì nét sợ hãi trên gương mặt của cậu mà càng thêm mềm lòng .

Ji Yong biết chuyện của cậu bé này , cậu bé ấy là con trai út của gia đình Dong , trước đây vẫn sống cùng mẹ ở Hàn Quốc . Nhưng thời gian trước , mẹ của cậu bé đã qua đời . Bác Yang đến Hàn Quốc đưa cậu bé này về Scotland . Mấy ngày nay , Ji Yong vẫn nghe YoungBae nói em trai cậu ta có bao nhiêu đáng yêu , có bao nhiêu khiến người khác yêu thương .

Ji Yong vẫn rất hiếu kì với cậu em trai trong lời kể của YoungBae . Rốt cuộc cũng có thời gian đến nhà YoungBae . Vừa mới bước vào sân , đã nhìn thấy trên cây có cái bóng trắng .
Ji Yong tò mò đi lên phía trước , không ngờ lại có một tiểu hoàng tử đáng yêu đang trốn trên cây .

Bộ âu phục trắng , màu tóc bạch kim , đôi mắt màu xanh lam nhìn thấy Ji Yong , lại không hề sợ người lạ , ngược lại tràn đầy tò mò . Khi nhắc đến mẹ , khuôn mặt nhỏ nhắn không hề giấu điều quyến luyến , hỏi cậu " Mẹ thực sự sẽ đến sao ? " Trong đôi mắt xanh ấy tràn ngập sự cô đơn .

Mặc dù cậu bé còn nhỏ tuổi , nhưng vẫn mẫn cảm nhận ra điều gì đó , làm cho người ta vừa yêu mến vừa đau lòng .

Cậu nhớ YoungBae vẫn thường khoe rằng...

- Yong , nếu cậu thấy Seung Ri , nhất định cũng sẽ thích em ấy ! Em ấy đúng là một cậu bé khiến người ta yêu thích !

Vốn rất chán ghét con nít , nhưng lúc này Ji Yong cũng đồng ý với lời nói của YoungBae . Ji Yong mỉm cười với cậu bé , âm thanh dịu dàng mà kiên định .

- Anh sẽ luôn ở bên cạnh Ri Ri .

Cậu nghĩ , có một cậu em trai để cưng chiều yêu thương cũng không tệ lắm .

Anh ấy thật là đẹp mắt . Lee Seung Ri bị nụ cười của cậu bé kia chinh phục , rốt cuộc nguyện ý rời khỏi cái cây , nhảy vào trong lòng cậu bé .

Ji Yong tuy mới 10 tuổi , nhưng chiều cao đã đạt đến 14 , 15 tuổi , rất thoải mái tiếp được cậu bé , hôn một cái lên trán cậu bé .

- Ri Ri thật ngoan !

Lee Seung Ri sờ cái trán . Vòng tay của anh ấy thật ấm áp... Cậu nở nụ cười , hôn một cái lên mặt Ji Yong , tò mò hỏi .

- Anh là ai ?

Lúc này mới nghĩ đến hỏi mình là ai ? Nếu mình là người xấu thì sao bây giờ ? Ji Yong không khỏi bật cười .

- Kwon Ji Yong . Ri Ri có thể gọi anh là Ji Yong .

Ji Yong... Từ nay , trong cuộc sống của cậu thêm một người như vậy . Ji Yong ở rất gần , hơn nữa nhà còn lớn hơn nhà cậu , còn rất đẹp .

Nghe Dara nói , Ji Yong mặc dù tuổi còn nhỏ , nhưng ở xã hội thượng lưu nước Anh không ai là không biết Kwon thiếu gia . Kwon gia tổ tiên trước đây đã từng cưới công chúa hoàng thất , có quan hệ rất tốt với Hoàng gia Anh Quốc , có phong hào cha truyền con nối . Ji Yong khi trưởng thành sẽ kế thừa tước vị .

Lại nghe nói  , Kwon gia ngoài gia thế tôn quý , còn kinh doanh một tập đoàn tài chính khổng lồ . Dong gia và Kwon gia quen biết từ rất lâu , tình cảm rất tốt .

Lớn hơn một chút , cậu biết mẹ sẽ không trở về nữa . Nghe được người lớn nói chuyện , cậu biết cha và mẹ đã ly hôn sau khi cậu ra đời không lâu . Cậu bị mẹ đưa đến Hàn Quốc . Cho đến khi mẹ qua đời , cha mang theo anh trai lo liệu hậu sự cho mẹ , cũng mang cậu trở về Scotland .

Cậu vẫn mang họ mẹ , vẫn gọi là Lee Seung Ri . Cha nói , đây là kỉ niệm về mẹ , bởi vì cái tên này do mẹ đặt cho cậu .

Cậu là tiểu hoàng tử được sủng ái nhất Dong gia . Dong gia tiền tài , quyền thế mặc dù không thể so sánh với Kwon gia , nhưng ở Scotland vẫn là phú hào danh thân nổi tiếng .

Cậu vẫn thường đến Kwon gia chơi . Bác trai cùng bác gái vẫn rất yêu quý cậu . Nhất là bác gái . Bác gái đến từ Hàn Quốc , là bạn học của mẹ . Hai người tình cảm rất tốt , bác gái vẫn hay nói bộ dạng của cậu rất giống mẹ , liền nhận cậu làm con trai nuôi của Kwon gia .

Cậu thường xuyên bám dính lấy Ji Yong , lúc nào cũng không muốn rời . Ji Yong cũng không ngại cậu làm phiền , yêu thương cậu hơn so với tất cả mọi người . Cho dù cậu có tùy hứng , Ji Yong vẫn sũng nịnh cười cười . Nhưng nếu tùy hứng quá mức , Ji Yong sẽ tức giận .

Ji Yong tức giận rất đáng sợ . Lúc đó cậu sẽ ngoan ngoãn làm nũng xin lỗi , mong Ji Yong tha thứ cho cậu . Ngay cả anh trai của cậu cũng nói anh ấy không được đối xử như vậy .

Khi đó , cậu sẽ ôm lấy Ji Yong hừ mũi nói .

- Anh Ji Yong khác biệt với mọi người !

Trong lòng cậu , Kwon Ji Yong là không giống như vậy . Trái tim của cậu tự nhiên sẽ dừng lại trên người anh . Ji Yong của cậu bộ dạng đẹp mắt lại thông minh , người rất tốt , lại yêu thương cậu . Trong lòng cậu , không có ai có thể so sánh với Kwon Ji Yong .

- Anh Ji Yong , sau này Ri Ri muốn gả cho anh !

Cậu luôn ôm lấy anh từ phía sau , nhẹ nhàng nói như vậy với anh . Mà anh chỉ cười , xoa xoa đầu cậu .

Hàng năm sinh nhật , cậu đều nhận được quà , còn có hoa cúc trắng xinh đẹp mà cậu yêu thích nhất . Ji Yong còn đặt một cái bánh ngọt dâu tây đặc chế mà cậu thích nhất . Anh sẽ nói với cậu .

- Cậu bé của tôi , sinh nhật vui vẻ !
Nguyện vọng cuối cùng , cậu luôn hứa nguyện phải gả cho Ji Yong , muốn cùng Ji Yong luôn ở bên cạnh nhau .

Cậu luôn cho rằng những ngày hạnh phúc này sẽ kéo dài . Cho dù cha qua đời , Ji Yong vẫn ôm lấy cậu đang khóc rống , nhẹ nhàng nói .

- Ri Ri ngoan , đừng đau lòng nữa . Bác Yang cũng sẽ khổ sở . Em quên còn có YoungBae sao ? Còn có cha mẹ nuôi yêu thương em , còn có anh . Anh Ji Yong vẫn luôn ở cạnh em .

Cậu nhớ lời anh nói , nhận định anh vẫn sẽ luôn ở bên cạnh cậu , chờ cậu trưởng thành  , cậu sẽ gả cho anh , vĩnh viễn ở bên cạnh anh .

Nhưng năm cậu 18 tuổi , anh lại dẫn HyoRin về nhà , anh nói đây là bạn gái của anh .

Cậu giật mình nhìn HyoRin xinh đẹp hào phóng , nhìn Ji Yong trong mắt tràn đầy yêu thích khi thấy HyoRin... Đó là anh mắt của những người yêu nhau .

Đó không phải là Ji Yong của cậu .

Cậu không thể chấp nhận , liều mình phá hoại anh và HyoRin . HyoRin chỉ là một người bình dân , sao có thể xứng đôi với Ji Yong ? Ji Yong là của cậu !

Thái độ ầm ĩ của cậu khiến Ji Yong nhíu mày , nhưng vẫn dễ dàng tha thứ xoa đầu cậu , trong mắt vẫn là cưng chiều yêu thương...

Không ! Không giống nhau ! Cậu không cần anh dùng ánh mắt yêu thương em trai để nhìn cậu !

Cậu bài xích HyoRin , luôn gây rắc rối cho HyoRin , muốn Ji Yong chia tay cùng cô ấy . Ai ngờ cuối cùng bọn họ không chia tay ngược lại quyết định muốn đính hôn.

Không ! Điều này sao có thể !

Cậu giống như điên rồi ! Ji Yong là của cậu ! Cậu không cho phép Ji Yong cưới người khác ! Người mà Ji Yong kết hôn phải là cậu ! Chỉ có thể là cậu ! Duy nhất một mình cậu !

Cậu mất đi lí trí , và rồi cuối cùng cậu phản bội lòng tin của anh .
















Seung Ri đã làm gì ? Mọi chuyện như thế nào ? Hồi sau sẽ rõ 😊

Hẹn gặp lại các bạn vào tối nay ! À nhớ vote + cmt gì đó cho tớ nhé ! Thương nhiều 😉

#20.12.17 💜

🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀

Tối nay tớ sẽ đăng thêm một chap nữa , mai tớ việc bận nên không thể đăng được ! Chap tối nay hơi bị dài luôn ấy ! Giờ tớ đang edit lại đây ! À quên , mỗi ngày tớ chỉ đăng được một chap thôi , tớ sắp phải ôn thi kết thúc học phần rồi nên tớ ít thời gian lắm , mỗi lần rảnh tớ sẽ edit , đừng lo tớ hứa mỗi ngày sẽ ra chap đều đặn :))

*** Nhớ ủng hộ tớ nhé !! ***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net