Phần 2 : Buồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   2. Điều đáng buồn có phải là nỗi buồn , hay là khi người ta nhận thức được mình đang rơi vào tình cảnh đáng buồn đó ?

           Tôi cũng không biết nữa .

            Trước nay tôi vẫn nghĩ tôi thật sự có ...

             Tôi vẫn thường coi trọng bạn của mình hơn là gia đình mà mình sống tách biệt đấy 

                              Có thể .... 

                                              .... không phải là tất cả ...

                                        Hóa ra , tôi đã nhầm ! 

                                                                                                          " Thật là tai hại . " 

           Cho dù là với gia đình hay với bạn bè , tôi vẫn giống một phần tử thừa thãi , vô tích sự .

                                           Tại sao họ lại không chịu hiểu ?

                                           Tại sao họ lại không chịu thừa nhận mình ?

                                            Mình đáng ghét đến thế sao ?

    Ha, đã bao nhiêu lần tôi muốn hét lên điều đó , nhưng có cái gì đó từ bên trong cứ ngăn cản tôi lại, làm tôi ngập trong nhưng cơn stress dai dẳng.

                                                               Chẳng lẽ .....       









 _ Buồn _ " tôi biết buồn chẳng giúp gì , nhưng cũng như những kẻ cô đơn khác , tôi thường tìm thấy một khoái cảm đặc biệt khi ôm ấp nó ."


                                        ~~~~~~~~~~~  END PHẦN 2  ~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net