Dear My All...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choi Wooje đã đi Nhật với bạn, căn phòng vốn có hai người, nay chỉ còn một mình, thật trống trải làm sao. Mở lại điện thoại sau thời gian tạm khoá. Tìm một tài khoản phụ đăng nhập vào mạng xã hội, Minhyung hít sâu cố gắng giữ tinh thần thật tốt để tìm đọc những bài viết về mình. Quả thật, cậu đang rất HOT, sức nóng của tuyển thủ nhà T1 luôn là vậy. Không khó để tìm thấy những video được cắt xén hay những bài viết tường thuật lại vấn đề sáng nay. Ôi! cậu nổi tiếng rồi. Nhưng nổi tiếng bằng scandal giả dối. Đưa tay lướt từng dòng bình luận. Có người mắng cậu, cũng có người bênh vực cậu. Họ tranh cãi nảy lửa như thể đó là việc của chính bản thân mình. Cậu biết ở ngoài kia, vẫn còn người tin tưởng mình. Nhưng cậu cũng biết họ đang rất khó chịu, khi cậu cứ im lặng không giải thích gì. Có người bảo cậu sợ, cũng có người nói cậu không có gì để chứng minh bản thân trong sạch... "Ừ, họ nói đúng mà."

Minhyung không ngừng suy nghĩ "Nguyên nhân gì mà người đó lại làm vậy với mình? Là anti fan hay có mâu thuẫn cá nhân nào khác?". Với bản tính thẳng thắn, việc cậu vô tình đụng chạm đến ai đó là điều không thể tránh khỏi. Nhưng giờ phút này muốn cậu nói ra một cái tên nào đó, quả là khó hơn lên trời. Bên ngoài đã tối hẵn, mà phòng cậu chỉ có mỗi chiếc đèn hoa chuông phát ra từng tia sáng yếu ớt. Đây là quà của Minseok tặng cậu dịp sinh nhật vừa rồi. Cậu ấy bảo đặt nó trong phòng sẽ mang lại nhiều may mắn cho cậu. Kể từ đó, cây đèn hoa chuông này luôn được thắp sáng. Nó mang hơi ấm và sự chúc phúc của Minseok. Ngay lúc này đây, một lần nữa lại xua tan đi phần nào tăm tối nơi này. "Minseok, có cậu bên cạnh thật tốt biết bao."

"My youth, my youth is yours
Trippin' on skies, sippin' waterfalls
My youth, my youth is yours
Runaway now and forevermore
My youth, my youth is yours
A truth so loud you can't ignore..."

Nhạc chuông điện thoại của Minhyung reo lên, kéo cậu về hiện tại. Đây là bài hát mà ai đó nói rằng "Mỗi lần tớ nghe nó là lại nghĩ về cậu. Câu hát cứ nghe thành - Gumayouth" - "Guma youth is yours"

Nhìn tên hiển thị trên màn hình điện thoại, Minhyung thoáng giật mình nhưng vẫn hít sâu cố giữ giọng như bình thường mà nghe máy.

- "Tớ nghe đây, Minseok."

- "Cậu...cậu đang ở đâu đấy?" Minseok thở gấp, vừa lấy hơi vừa hỏi Minhyung.

- "Tớ đang ở ký túc xá. Có chuyện gì à? Giờ này cậu không chuẩn bị ngủ mà làm gì thế?" Minhyung nghĩ chắc Minseok không xem được tin tức đâu, vì cậu ấy có thói quen khi về nhà ở Busan là tạm thời rời xa mạng xã hội. Chính vì thế, Minhyung cố gắng trò chuyện tự nhiên hết sức để Minseok không nghi ngờ.

- "Cậu đừng đi đâu nha... Đợi mình một chút. Uida... Không có gì, cậu đợi mình một xíu." Cuộc gọi kết thúc không kịp chờ cho Minhyung đáp lời. Cậu thắc mắc nhưng cũng chỉ biết ngồi ngây ngốc nhìn điện thoại, chờ ai đó gọi lại...

Nhưng cậu ngồi mãi không nghe thấy cuộc gọi, mà lại nghe được tiếng gõ cửa như trống dồn... Gõ cửa kiểu này, đừng nói là Hyunjoon nữa nha. Hôm nay cậu không có sức đâu mà tranh cãi với nó...

"Ầm...Ầm...Ầm..."

- "Này, cửa phòng tao sắp hư vì mày rồi đó.......... Minseok, sao lại là cậu?" Minhyung chưa kịp nói hết câu đã nhìn thấy người gõ cửa là ai, cậu sững sờ hỏi Minseok trong vô thức.

- "Không phải cậu đang ở bên gia đình à. Tại sao, tại sao lại ở đây...???"

- "Mình xin lỗi, tại mình gấp quá. Nhưng nếu cái cửa hư thì mình đền cho. Còn giờ thì cho mình vào phòng được không?" Có lẽ vì bên ngoài trời lạnh lại chạy vội đến đây làm hai má của Minseok hơi ửng hồng. Minseok lách người chen vào trong phòng của Minhyung trước sự ngơ ngác của ai đó.

- "Ơ, tớ tưởng lại là Hyunjoon nên định mắng nó thôi. Không phải trách cậu đâu. Nhưng sao cậu lại về rồi.

- "Còn không phải vì lo cho cậu à."

- "Tớ... không sao mà."

- "Minhyung, cậu còn muốn giấu. Nếu mình không về, có phải cậu sẽ giấu nó đến khi ai đó nói cho mình biết hay không?"

- "Tớ...chỉ là...không muốn cậu lo lắng mà thôi."

- "Cậu đã nói là giữa chúng ta không có bất cứ bí mật nào. Chuyện gì cũng phải nói nhau nghe. Sao chuyện nghiêm trọng như thế lại im lặng. Cậu không phải là kẻ giả tạo, mà là quỷ thất hứa. Hức, toàn lừa tớ..." Minseok không kiềm được nước mắt vừa nói lời oán trách, lệ cũng không kìm được mà rơi xuống.

- "Minseok, cậu...cậu đừng khóc mà. Tớ xin lỗi, không phải tớ muốn giấu cậu. Chỉ là tớ không biết phải nói thế nào..Mọi chuyện quá đột ngột, hiện tại đang rất rối... Tớ sợ..." Minhyung thấy Minseok khóc, cậu bắt đầu cuống lên, nói chuyện cũng không theo trình tự. Cậu chỉ muốn cún con nhà mình nín khóc mà sao càng nói thì lại càng khóc to hơn là thế nào...

- "Mình biết cậu sợ, nên mình về với cậu này... hixxxx. Minhyung sau này không được hư như thế. Sau này, bất kể xảy ra chuyện gì cũng phải nói với mình. Có được không?"

- "Được, được. Lần này là lỗi của tớ. Tớ làm cậu buồn, làm cậu phải khóc. Tớ xin lỗi~. Đừng khóc nữa, cún con mít ướt." Minhyung đưa tay lau khô đôi mắt đã nhoè đi của cậu. Lòng bàn tay ấm áp khiến Minseok thoải mái mà dụi mặt vào đó. Dù trong căn phòng tối, ánh sáng yếu ớt từ cây đèn hoa chuông cũng đủ để Minhyung nhìn rõ mặt người mình hằng nhung nhớ. Cầu được, ước thấy. Mơ gặp cậu ấy, cậu ấy đã ở đây. Minhyung bỗng thấy, bóng tối không đáng sợ như cậu vẫn nghĩ. Chỉ cần bên cạnh Minseok, dù phía trước là hố sâu tăm tối thì cậu cũng sẽ dũng cảm tiến lên.

- "Cậu vẫn ổn chứ?"

- "Tớ không sao."

- "Cậu nghĩ mình ngốc hả. Nghĩ gì mà quên mất bản thân sợ bóng tối, không thèm mở đèn. Vậy mà bảo không sao." Như quen đường quen lối, trong bóng tối với ánh sáng nhỏ nhoi, Minseok vẫn có thể tìm chính xác vị trí công tắc mà mở đèn.

- "Tớ chỉ nghĩ vài chuyện, thoáng cái trời tối không hay." Minhyung xoa đầu cười hề hề...

- "Minhyung, dù có chuyện gì chúng ta cũng sẽ cùng nhau giải quyết. Mình tuyệt đối sẽ không bỏ cậu lại một mình."

- "Tớ... cảm ơn cậu. Minseok, cậu có thấy tớ là một người vô trách nhiệm không? Tớ chẳng biết phải làm gì lúc này. Nó khiến tớ sợ hãi, phải chăng mọi thứ tớ cố gắng làm bấy lâu nay sẽ vì chuyện này mà mất sạch sẽ. Tớ không nghĩ đổ thừa hay quy trách nhiệm sau thất bại cho bất kỳ ai, bởi chính tớ cũng còn rất nhiều thiếu sót. Tớ biết mình phải cố gắng hơn nữa nếu muốn chiến thắng. Fan thất vọng về tớ, tớ biết chứ. Tớ thấy xấu hổ và có lỗi khi liên tục thất hứa với mọi người. Nhưng tớ.. tớ chỉ là..."

Không để Minhyung nói hết câu, Minseok đã lấy tay ngăn miệng cậu lại.
- "Minhyung, cậu đừng tự trách mình. Đó không phải lỗi của cậu. Cậu đã cố gắng rất nhiều, nếu ai theo dõi đều sẽ nhận thấy điều đó. Sẽ thật bất công nếu cứ chỉ trích người khác vì họ không đạt như kỳ vọng của mình. Nghe này Minhyung, dù cả Thế giới có quay lưng với cậu. Dù không ai muốn xem cậu livestream thì tớ, Minseok vẫn sẽ ủng hộ cậu, đồng hành cùng cậu đến khi nào cậu không còn cần mình nữa."

- "Làm sao mà có chuyện tớ không cần cậu nữa chứ. Ngốc, định một mình chống cả Thế giới à. haha"

- "Ừ, mình ngốc vậy đó. Ngốc nên mới lo lắng cho con gấu bự này nè."

- "Cảm ơn cậu. Tớ thấy khá hơn rồi. Thật mừng vì có cậu ở đây ngay lúc này. Mà lúc nãy trong điện thoại, tớ nghe cậu uida. Cậu bị đau ở đâu à." Minhyung không khỏi lo lắng nhìn hỗ trợ mềm mại lại hậu đậu của mình.

- "À, không có gì. Do đi vội quá nên bị vấp xíu thôi. May là mặc quần dày nên đầu gối chỉ hơi đau xíu, không bị trầy gì cả. Cậu đừng lo." Minseok cười hề hề, chuyện xảy ra như cơm bữa ấy mà. Không đáng nhắc tới. Minhyung cũng chỉ biết thở dài.

- "Thôi nào, chuyện gì để ngày mai tính tiếp. Giờ cậu nên nằm nghỉ xíu đi." Minseok vừa nói vừa vỗ vỗ lên giường của Minhyung.

- "Nhưng tớ không buồn ngủ." Cậu chu chu môi làm nũng với Minseok.

- "Vậy giờ cậu muốn sao mới chịu nghe lời mình. Cậu mà như vậy thì sao mà còn tinh thần thi đấu nữa đây."

- "Cậu nằm chung với tớ đi."

- "Không được, giường cậu là giường đơn. Hai người nằm làm sao mà cậu nghỉ ngơi được."

- "Vậy...vậy cậu hát tớ nghe đi."

- "Cậu cứ đùa, không biết giọng mình thế nào sao mà còn muốn nghe. Thích bị tra tấn trước khi ngủ à."

- "Cậu cứ hát đi, chỉ cần cậu ở bên cạnh thì tớ mới yên tâm ngủ được."

- "Thật hết cách với cậu, lên giường đi. Xíu hối hận có kêu dừng thì mình cũng không nghe đâu."

Minhyung vui vẻ làm tổ trong chăn ấm, mắt nheo nheo nhìn về phía Minseok. Cậu ấy hiếm lắm mới nghe lời cậu như vậy. Trong giây phút này, cậu chỉ muốn vứt bỏ hết tất cả, để được vui vẻ ở bên cạnh Min cún nhà cậu thôi.
Minseok kéo chăn phũ kín cho Minhyung, cậu biết ai kia rất giàu trí tưởng tượng. Chỉ cần cửa phòng, cửa tủ không đóng kín thì trong đầu lại lo lắng không thôi. Đôi chân cũng rất nhạy cảm nên lúc nào cũng đắp kín dù có nóng đi chăng nữa. "Đúng là, gấu nhà cậu chỉ có to xác thôi chứ tâm hồn vẫn mãi là một em bé mơ mộng."

Giọng hát của Minseok cất lên. Dù không phải xuất sắc, cũng không có gì đặc biệt. Nhưng cậu ấy đã đặt hết tâm mình vào bài hát. Lời ca giống như những gì cậu muốn nói với Minhyung lúc này. Dù có chuyện gì, có đau buồn thế nào thì chỉ cần chạy về phía cậu. Cậu sẵn sàng giúp Minhyung quên đi tất cả, sống thật tốt ở ngày mai...

_____________Dear my all_____________

우울해도 돼, 다 괜찮아질 거야
Cậu hãy cứ khóc đi vì mọi chuyện cũng sẽ ổn thôi.

슬퍼해도 돼, 다 지나갈 거니까
Mọi thứ cũng trôi vào dĩ vãng nên buồn đi che giấu làm gì.

말해줘도 돼, 너의 비밀 같은 
Cậu có thể kể tớ nghe mọi thứ, chẳng hạn như những điều cậu thầm giấu kín.

내가 다시는 안 아프게 해줄게
Tớ cam đoan rằng cậu sẽ không phải tổn thương thêm lần nữa.

너가 아픈 것 다 이해할 거야
Tớ hiểu hết mọi nỗi đau mà cậu đang chịu đựng.

너가 슬프면 내가 달려갈게
Tớ sẽ luôn cạnh bên, mỗi khi cậu thấy u sầu.

니 마음에 어떤 상처 있어도
Dù cậu có đang mang những vết thương lòng ra sao.

내가 마음먹고 낫게 할 거야
Tớ vẫn sẽ luôn khiến tâm trạng của cậu trở nên tốt hơn.

우울하면 내게 달려와
Nếu cậu có đang chán nản hãy cứ chạy đến bên tớ.

슬퍼지면 내게 달려와
Mỗi khi cậu có buồn rầu thì vẫn còn có tớ ở đây.

우울하면 내게 달려와
Nếu cậu có đang chán nản hãy cứ chạy đến bên tớ.

다 새까맣게 까먹을 수 있게 해줄게
Tớ sẽ giúp cậu quên lãng đi những điều ấy.

아파해도 돼, 금방 나아질 거야
Có đau đớn thì cũng chẳng sao, vì mọi thứ cũng sẽ mau lành.

쉬어가도 돼, 너무 달려왔잖아
Mệt quá thì hãy nghỉ ngơi, cậu cũng đã cố gắng nhiều rồi.

원망해도 돼, 네게 상처 준 것들
Cậu có thể oán giận những người đã khiến cậu tổn thương.

내가 다시는 혼자 두지 않을게
Tớ sẽ không bao giờ để cậu phải lạc lõng thêm lần nào nữa.

너가 아픈 것 다 알아줄 거야
Tớ sẽ đồng cảm với mọi đau thương cậu có.

말 안 해도 내가 알아채 줄게
Ngay cả khi cậu không nói ra thì tớ vẫn sẽ hiểu được.

네게 날카로운 가시 있대도
Dẫu cậu có xù lông xấu tính đi chăng nữa.

내가 마음 열어 사랑할 거야
Tớ vẫn sẽ mở lòng và yêu thương cậu.

우울하면 내게 달려와
Nếu cậu có đang chán nản hãy cứ chạy đến bên tớ.

슬퍼지면 내게 달려와
Mỗi khi cậu có buồn rầu thì vẫn còn có tớ ở đây.

우울하면 내게 달려와
Nếu cậu có đang chán nản hãy cứ chạy đến bên tớ.

다 새까맣게 까먹을 수 있게 해줄게
Tớ sẽ xua tan đi những điều ấy.

우울하면 내게 달려와
Nếu cậu có đang chán nản hãy cứ chạy đến bên tớ.

슬퍼지면 내게 달려와
Mỗi khi cậu có buồn rầu thì vẫn còn có tớ ở đây.

우울하면 내게 달려와
Nếu cậu có đang chán nản hãy cứ chạy đến bên tớ.

다 새까맣게 까먹을 수 있게 해줄게
Tớ sẽ giúp cậu quên lãng và vui vẻ bước tiếp.

다 새까맣게 잊고 살아가게 해줄게
Tớ sẽ xua tan mọi thứ và giúp cậu sống bình yên hơn.

____________________________

Minhyung lắng nghe từng câu hát, cậu hiểu tâm ý của Minseok dành cho mình. Cố nén nước mắt vào trong, cậu tự nhũ "Minhyung mạnh mẽ, tự tin của trước kia đâu rồi. Tại sao lại thảm hại thế này, để cho mọi người phải lo lắng. Làm Minseok phải bận tâm thế này. Sốc lại tinh thần thôi. Mình vẫn có thể làm sáng tỏ mọi thứ và kết thúc chuyện này trong êm đẹp mà. Sẽ ổn thôi, đúng không Minseok."

Khi Minhyung từ từ chìm vào giấc ngủ, Minseok lặng lẽ mở điện thoại lên. Cậu bấm bấm một lúc rồi mới đứng dậy trở về phòng mình. Trước khi đi, cậu không quên hôn lên trán ai kia thì thầm lời chúc "Ngủ ngon nhé, gấu bự của tớ. Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi."

Đêm hôm đó, dân mạng lại được phen dậy sóng sau nhiều giờ im ắng. Một bài viết được chia sẻ rộng rãi trên các nền tảng mạng xã hội. Đó là đôi dòng tâm sự của một bạn fan giấu tên. Theo nội dung bài viết có thể khẳng định đây là fan của Gumayusi chính hiệu. Với tiêu đề được in hoa nổi bật dòng chữ "ĐỪNG BẬN TÂM VIỆC NGƯỜI KHÁC NÓI GÌ VỀ BẠN."

(Nội dung bài viết của fan)

"Chắc hẳn cậu vẫn thường băn khoăn tự hỏi: 'Tại sao bản thân lại bị người khác ghét hoặc chỉ trích nghiêm khắc với những gì cậu nói hay những việc cậu làm?'

Cuộc sống rất công bằng Minhyung à, có người thương ta thì ắt hẳn sẽ có kẻ ghét ta. Đó là điều không thể tránh khỏi.

Dù cho cậu luôn làm chuyện đúng theo trái tim và đạo đức của mình. Cố gắng hoàn thành tốt mọi việc và luôn lắng nghe góp ý từ mọi người xung quanh. Thế mà vẫn sẽ có những người buông lời gièm pha cậu. Thật khó hiểu phải không?

Nhưng Minhyung phải mạnh mẽ lên. Mỗi lúc bị như vậy, hãy nhớ rằng: Cuộc đời này là của cậu. Muốn sống thế nào, do cậu lựa chọn. Không ai hiểu cậu bằng chính bản thân cậu. Việc làm hài lòng tất cả mọi người là điều không thể. Nên không cần quá bận tâm về nó. Họ ganh tỵ cũng bởi vì cậu có thứ mà họ không có, làm được việc mà họ không thể làm. Tất cả những lời gièm pha đều là thử thách của cuộc sống để cậu trưởng thành hơn. Không có con đường nào đi đến thành công mà không có chướng ngại. Muốn ăn trái ngọt thì phải bỏ công vung trồng.

Minhyung, cậu là chàng trai kiên cường. Chút sóng gió ấy không đủ sức xô ngã cậu, phải không? Mình hi vọng, ngày mai sẽ lại thấy một Lee "Gumayusi" Minhyung tràn đầy năng lượng. Chiến đấu vì màu áo T1, dù khó khăn nhưng không gục ngã. Dù ai có nói thế nào về cậu. Lòng tin của mình dành cho cậu mãi mãi không thay đổi.
-Luôn bên cậu, Gumayusi-"

__________________

Sẽ chẳng có gì là bí mật, khi các Fan hoá thân thành thám tử. Ngay trong đêm ấy, nhiều người đã tra ra tài khoản của bạn Fan giấu tên kia thuộc sở hữu của Ryu Minseok. Bé hỗ trợ đồng hành bên cạnh Lee Minhyung.

Một lần nữa tranh cãi lại nổ ra. Một số thì bảo do bên nhà T1 cố tình làm vậy để xoá bỏ hiềm nghi là thành viên đội đang có mâu thuẫn. Một số khác lại đưa ra lý lẽ hùng hồn rằng nếu muốn tẩy trắng hay thanh minh thì cứ dùng tài khoản chính chủ. Không ai cấm, tại sao lại ẩn danh, còn dùng tài khoản phụ để đăng bài. Số khác lại phản bác rằng có thể nội bộ gây chiến, nhưng Minseok theo phe Minhyung nên ủng hộ mà không dám trực tiếp công khai. Tuy nhiên, chỉ ba mươi phút sau khi thông tin tài khoản Minseok được tiết lộ thì ba thành viên còn lại của nhà T1 cũng kịp dùng tài khoản chính chủ chia sẻ bài viết rộng rãi.

Hyunjoon đã bình luận bên dưới bài viết rằng: "Bạn có thể nghi ngờ cậu ấy, nhưng không thể nghi ngờ tất cả chúng tôi. Chúng tôi là một đại gia đình, có thể tranh nhau một miếng bánh nhưng chưa từng đổ lỗi cho bất kỳ thành viên nào. Một tập thể gắn kết không phải lúc nào cũng ôm hôn nồng thắm, mà là hiểu nhau như chính bản thân mình. Chỉ một cái liếc mắt cũng biết đối phương muốn gì. Mọi người sẽ không thể hiểu được sự vi diệu của nó đâu."

Bên dưới bình luận là mấy nghìn lượt like cùng phản hồi tích cực. Em út đang du lịch cũng cập nhật tình hình mà kêu gọi sự chú ý trên trang cá nhân của mình.
"Hyung ơi, bé nhớ Hyung lắm. Hyung không có bé, có ngủ ngon không chứ bé là thao thức tới giờ này nè. Khi nào đi chơi về, Hyung phải bù đắp cho bé nhé. Bé muốn đi ăn Haidilao.... măm măm. @Gumayusi "
Fan của bé Sữa được một trận cười sảng trước sự nũng nịu của em nhà với Hyung yêu dấu. Nó chứng tỏ cả nhóm thành viên T1 đều hoà hợp vui vẻ. Không có chuyện Minhyung đổ lỗi rồi giả vờ với Fan.

Có phải tất cả đã dần tốt hơn hay không. Không ai biết được. Khi thủ phạm vẫn còn ở trong bóng tối. Bước tiến này không có nghĩa đã giành thắng lợi về tay. Tất cả chỉ vừa mới khởi động trò chơi mà thôi.

______________

   Chúc mừng Lee "Gumayusi" Min-hyung thi đấu được 1000 ngày.

   Trận hôm đó là T1 gặp AF ở vòng lấy vé cuối đi CKTG. T1 đã thắng với tỉ số 3-1.
Ở trận đầu tiên ra mắt, Gumayusi đã chơi Caitlyn và đã thắng với KDA là 9/0/1.
Mới đây mà đã 1000 ngày:
***08/09/2020 - 04/06/2023***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC