Phần 11. Everywhere, bad people are there.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
khẽ mỉm cười rồi nói:




"Không, anh về với Yujin."




Minhyuk im lặng hồi lâu, Gyuvin cũng không nói thêm gì nữa. Vẫn như nhiều lần khác, anh mang theo một túi hành lý nhỏ ra khỏi nhà. Gyuvin thậm chí còn không hỏi Minhyuk đêm qua đã xảy ra chuyện gì. Kể cả khi trên người Minhyuk đang mặc áo của Gyuvin, Gyuvin vẫn có đủ tự tin để không hỏi.
Đêm qua Gyuvin không say.


.


"Em về đây."



Chấm nhỏ bên cạnh tên của Yujin vẫn báo xanh nhưng cậu không hề trả lời tin nhắn. Suốt cả một chuyến bay dài, Gyuvin nói chuyện với đủ mọi người còn Yujin thì vẫn bặt tin. Jisung nói rằng không có chuyện kì lạ xảy ra, Lee Won vẫn chưa có động thái gì sau vụ tranh chấp với công ty của Park Sungho, tất cả mọi thứ vẫn còn yên ổn.




"Đang ở đâu? Sao hai ngày nay không hề nói chuyện?"



Yujin thở nhẹ một tiếng, sau đó cất giọng đều đều lạnh lẽo:



<Chào giám đốc Kim, tôi là Han Yujin, trưởng ban giải trí của tạp chí Monday Morning. Hôm nay tôi gọi điện là vì tòa soạn hiện tại đang trống một vị trí chủ mục ngôi sao, cơ hội thăng tiến từ chủ mục ngôi sao lên trưởng ban giải trí trong thời gian một tháng rưỡi là một trăm phần trăm, không biết giám đốc Kim có hứng thú hay không?>




Những lời của Yujin lướt nhanh qua tai Gyuvin như một cơn gió.




Gyuvin hỏi dồn:




"Em ở đâu?"




<Đi ăn mừng loạt bài concert Z6. Giám đốc Kim nghĩ sao về lời đề nghị của...>



"Giám đốc nào ở đây, lại say rồi đúng không? Đang ở đâu?"



Yujin gác một chân lên chiếc ghế trống bên cạnh mình, cậu lắc nhẹ ly rượu ra hiệu cho bartender rót đầy thêm nữa. Cậu bartender người Nhật Bản cặm cụi gọt một viên đá trong veo, Yujin mỉm cười đưa ly rượu tới.




"Giám đốc Kim còn nhớ hôm cuối cùng chúng ta gặp nhau không? Hôm đó em đã nói rằng em đã từng tưởng tượng buổi hẹn hò đầu tiên của giám đốc Kim và người kia sẽ diễn ra như thế nào sau khi hai người nắm tay nhau vào nhà hàng, nhìn nhau, uống rượu, lại nắm tay nhau về nhà. Hôm qua em đã tận mắt thấy rồi. Phải thú nhận là em không vui lắm."




Gyuvin nheo mắt lắng nghe tất cả âm thanh lọt vào điện thoại, cuối cùng chỉ xác định được rằng Yujin đang ở một mình trong quán bar nào đó. Thành phố có hàng trăm quán bar, tìm Han Yujin chẳng khác gì mò kim đáy biển.





"Nhưng mà em không đi cửa sau tống tiền, em nói thẳng, em đuổi việc Minhyuk rồi. Bây giờ đến phiên em, Kim Gyuvin, lợi dụng em hay lắm."




Gyuvin im lặng.




"Anh lại mượn tay em đuổi Minhyuk, khôn như anh bao giờ mới chết?"





Gyuvin vẫn tiếp tục im lặng. Mọi chuyện ổn thỏa rồi, Yujin dễ dàng nhận ra, Kim Gyuvin chẳng dại gì để cửa mở toang cho Minhyuk bước vào làm loạn. Anh nhắm mắt ngủ - mà chưa chắc là đã ngủ, để cho Yujin và Gyuvin tự chém giết nhau.





Có tiếng đá lạnh lanh canh va vào thủy tinh, Gyuvin biết được Yujin đang nâng ly rượu lên lắc. Cậu uống một hớp rượu rồi khanh khách cười.




"Nhưng mà chó má thật đấy, em thừa nhận, phải thế mới đúng là người em yêu."




Giọng nói của Yujin tự hào thì ít, cay đắng thì nhiều. Gyuvin im lặng lắng nghe, rất lâu sau mới nghe cậu nói tiếp:



"Gyuvin, chúng ta thay đổi từ bao giờ? Em thay đổi từ bao giờ?"





Taxi đã chạy đến vòng thứ hai quanh thành phố, lái xe nhìn Gyuvin khó hiểu khi anh cứ ra hiệu tiếp tục. Đến cuối cùng, khi xe dừng lại trước khu nhà của Yujin, Gyuvin nói khẽ:




"Có lẽ chúng ta chưa từng thay đổi, mà là bản chất của chúng ta ngay từ đầu đã là như thế."




Không phải một Kim Gyuvin luôn dùng ngòi bút công kích người xấu, không phải một Han Yujin đóng ngọt vai Mary Sue, bọn họ đều được sinh ra để hiến tế chính mình cho con quỷ truyền thông, sau đó thỏa mãn nhìn đám kền kền dưới chân mình hăng say lao vào rỉa thịt trên những mảnh xác đã sẵn sàng hiến tế.



.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net