[Chương 23] Bị phục kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_“Ư… Đi ra ngoài, đi ra ngoài ...” Điền Hân một bên chụp bờ vai của hắn, một bên thẳng lưng, muốn cho đại nhục bổng của hắn đi ra ngoài.

_“Ngoan...Một hồi thì tốt rồi, nhịn một chút a.” Ryan thấy nàng không chịu phối hợp, nhưng thật sự dừng không được, chỉ có thể ngậm môi nàng, sau đó bàn tay to chế trụ thắt lưng nàng đi xuống nhấn một cái, đại nhục bổng lại hung hăng hướng lên trên đỉnh, "Phốc" một tiếng, cuối cùng tất cả đều đi vào.

_“Ư...” Điền Hân bị hắn thình lình tập kích thiếu chút nữa liền ngất xỉu đi, nhục huyệt bị hắn chèn lên đến tận đỉnh, toàn bộ tử cung đều nóng như lửa đốt, cổ tử cung cũng đang không ngừng run rẩy, lên án hắn thô lỗ.

Điền Hân đau đến cả người đều cứng lại rồi, nhưng cái miệng nhỏ nhắn của nàng bị hắn ngậm, muốn kinh hô đều bị nuốt vào trong bụng, mãi đến khi nàng qua trận đau đớn này, hơi chút thích ứng với vật to lớn của hắn, Ryan mới buông cái miệng nhỏ nhắn của nàng ra, sau đó lấy lòng từng chút từng chút ở trên đôi môi sưng đỏ của nàng nhẹ liếm, dưới thân đại nhục bổng cũng bắt đầu chậm rãi nghiền nát ở trong chỗ sâu. Điền Hân buồn bực quay mặt qua chỗ khác, sau đó thở dốc đứt quãng lên án nói: “Ư…Khốn khiếp…Chết tiệt…Ưhh...Anh đi ra ngoài...A…Ư...Không phải...Không phải nói...Chỉ hôn một chút thôi...A a a…Ư...Anh nhẹ chút…Ư...Anh như thế nào...Anh như thế nào...” Lại đi thẳng vào? Vế sau trong lời nói Điền Hân thật sự nói không được nữa. Ryan ngậm vành tai nàng, khẽ cắn một chút, sau khi nghe đến tiếng thở dốc, mới vừa lòng nhả ra, sau đó liếm dấu răng kia chơi xấu nói: “Bảo bối, là đại nhục bổng vẫn muốn cắm vào, anh vừa hôn em một chút, nó liền cứng rắn phát đau, suy nghĩ kêu gào muốn cắm vào, đều là lỗi của nó, không liên quan đến anh nha. Em nói có đúng không? Hử?”

_“Anh...A a a...” Điền Hân bị bộ dạng vô lại của hắn làm cho không biết nên làm sao mới tốt, trong hoa huyệt đại nhục bổng đột nhiên trượt mạnh ra cửa huyệt, lại hung hăng vọt vào trong, khiến Điền Hân hét lên một tiếng, sau đó ngẩng đầu vô lực thở dốc chấp nhận va chạm dưới thân, căn bản không nhớ rõ vừa rồi muốn nói cái gì. “Bảo bối, anh không có lừa em nha, nó thật sự rất cứng, không tin, em sờ sờ xem, nó cứng hay không cứng?” Ryan nhìn nàng bị mình khi dễ dáng vẻ đáng thương càng hưng phấn, kéo bàn tay nhỏ của nàng đến chỗ kết hợp của hai người, để cho nàng sờ nhục bổng ướt đẫm kia khi từ trong hoa huyệt đi ra.

_“Ư...” Điền Hân cảm giác được nhục bổng trong hoa huyệt tựa hồ lại trướng lớn thêm, hoa huyệt bị nó nhồi nhét trướng đau khó chịu, mà lửa nóng cứng rắn kia dưới tay của mình đúng là giống như thứ đang ở bên trong hoa huyệt của nàng hung đồ tàn sát bừa bãi, xấu hổ đến muốn rút tay nhỏ về, nhưng là bị Ryan gắt gao đè lại không cho nàng động, sau đó ép hỏi nói: “Bảo bối, em nói đi, nhục bổng này, cứng rắn hay không cứng rắn, lớn hay không lớn?” Điền Hân bị buộc không có cách nào khác, cắn răng vừa thẹn lại khiếp nhỏ giọng nói: “Cứng, lớn.” Ryan yêu đến chết bộ dáng nàng vừa thẹn lại vừa khiếp kia, nghe từ cái miệng nhỏ nhắn của nàng nói ra từ ngữ dâm đãng khiến cho hắn cảm thấy đặc biệt dũng cảm, áp nàng hôn mạnh một chút, hôn xong rồi còn không quên đùa giỡn nàng “Điền Hân bảo bối, nhục bổng vừa lớn lại vừa cứng này ra vào trong người em thoải mái hay không thoải mái? Hử?” Vừa nói vừa hung ác rất nhanh đảo hơn mười lần, thấy nàng không nói liền đổi tư thế nàng. “Ô ô...Thoải mái... Làm em thực thoải mái...Anh nhẹ chút...A a a...”

Điền Hân bị hắn đảo đến khóc, hoa bích mềm mại liên tục bị hắn đâm, sợ hãi bị nghiền nát khiến cho nàng cái gì đều bất chấp khóc hô. “Bảo bối, anh cũng thoải mái, em xiết lấy anh thật thoải mái. Thật muốn cứ thế này mãi ở bên trong, yêu em...” Ryan vừa lòng nghe nàng khóc kêu, nhục bổng lửa nóng càng thêm đại lực hướng trong tiểu huyệt đỉnh mất hồn kia đi đến, hung mãnh mà rất nhanh. “Ư…ư…” Điền Hân hoàn toàn không theo kịp tiết tấu của hắn, không khí trong phổi cũng như theo đảo lộng của hắn mà không thể lưu thông, có chút khó thở ngẩng đầu lên, muốn hít càng nhiều không khí. Chính là vừa ngẩng đầu liền thấy trên nhánh cây trên đầu có cái bóng đen, “A...” Điền Hân bị hoảng sợ, không khỏi kinh hô một tiếng, cả người đều theo một trận run rẩy.

_“Shhh...Tiểu bảo bối, em muốn hút chết anh sao, tiểu huyệt chặt như vậy, không thỏa mãn em sao? Hử?” Ryan bị nàng kẹp có chút đau, thiếu chút nữa không nhịn xuống liền đâm mạnh.

Có chút buồn bực ôm nàng lên, sau đó đem nàng đặt ở trên chính mình vừa rồi tùy ý kéo một bên váy da thú, tách hai chân nàng ra, hai tay từ chỗ chân nàng vòng qua, nắm thắt lưng nàng, giắt hai chân nàng trên cánh tay hắn, sẽ không có cách nào kẹp chặt được. Sau đó vừa lòng từ trên cao đi xuống hung hăng làm. Hắn động tác liên tiếp, trước mắt Điền Hân trực giác nhoáng lên một cái, đã bị áp trên mặt đất mà tùy ý chà đạp, nàng bị đại lực của hắn đâm khiến cho có ý muốn chạy trốn, vừa nhớ lại nhớ đến cái bóng đen kia, sợ bọn họ dã hợp bị người thấy, điều này thực sự đã làm nàng xấu hổ đến chí tử. Thế là ngẩng đầu lên, ánh mắt dao động suy nghĩ tìm bóng đen trên cây cái kia. Đột nhiên thấy một cái bóng đen từ trên cây lủi xuống dưới, thẳng hướng bọn họ mà đến.

_“A...” Điền Hân hoảng sợ, muốn cảnh cáo Ryan, lại cố tình bị hắn hung hăng đụng phải một chút, miệng không thể nói nên lời.

Bóng đen rất nhanh tới gần, hoàn toàn đắm chìm ở trong tình dục nhưng Ryan tựa hồ cũng nhận thấy được phía sau có chút không thích hợp, muốn quay lại nhìn, lại đột nhiên cảm giác được sau gáy đau xót, sau đó trước mắt tối sầm liền hôn mê bất tỉnh.

_“A a a...” Nhục bổng Ryan còn tại trong hoa huyệt Điền Hân, vốn đang trướng khó chịu, lúc này hắn toàn bộ hôn mê bất tỉnh, người cũng ngã vào trên người nàng, bởi vì góc độ quan hệ, đại nhục bổng bị sáp nhập thật mạnh vào hoa huyệt nàng. Điền Hân chịu không nổi hét lên một tiếng, sau đó mắt cũng tối lại hôn mê bất tỉnh, từ đầu tới cuối đều không có thấy rõ rốt cuộc là ai tập kích bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net