[Chương 24] Soái ca tóc đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điền Hân bị người khác vác trên vai, nhanh chóng di chuyển, khiến nàng từ trong hôn mê nhanh chóng tỉnh táo lại. Điền Hân vừa mở mắt liền phát hiện bản thân mình đang bị khiêng đi, nhất thời vừa xấu hổ vừa hận không thể đào cái hố chui xuống cho xong.

Thời điểm bị bắt lại đang ở bên Ryan, trên người nàng chẳng có gì, hắn thì trần như nhộng, thật sự là, thật sự là…A a a…Nếu như cho nàng  thanh đao, nàng hận nàng không thể giết chết Ryan, sau đó sẽ mổ bụng tự sát, đều là do lỗi con sư tử kia, chẳng phân biệt được thời gian địa điểm lên cơn động tình, hại nàng mất mặt muốn chết.  Mặc dù rất giận Ryan, nhưng vẫn muốn hắn nhanh chóng đến đây cứu mình ra, không hiểu tại sao, chỉ khi ở bên cạnh Ryan nàng mới cảm thấy an toàn. Chỉ là nàng có chút lo lắng, vừa rồi nàng hôn mê bất tỉnh, không biết có phải là con thú màu đen đã thừa dịp đánh Ryan ngất xỉu, làm thương tổn hắn. Nghĩ vậy, trong lòng Điền Hân lo lắng không nguôi! Bỗng chốc muốn chắp tay cầu mong không có chuyện gì xảy ra với Ryan Nhưng cũng không dám giãy dụa, ngoan ngoãn để gã khiêng đi, nhẫn nhịn cảm giác hoa mắt chóng mặt, buồn nôn, hi vọng có thể kéo dài chút thời gian, đợi Ryan tỉnh lại cứu mình.

Điền Hân cứ vậy bị gã khiêng đi, cũng không biết chạy được bao lâu, cả người nàng đều lắc lư làm nàng mệt mỏi, đột nhiên cảm giác một đợt khí lạnh đánh tới, Điền Hân không khỏi rùng mình.  Sau đó liền cảm giác kẻ phía dưới bay vọt lên, tiếp đó bọt nước văng khắp nơi, Điền Hân hoảng sợ, không khỏi kinh hô kêu lên : “A…” Lời còn chưa dứt đã uống một ngụm nước lạnh, nhất thời không kêu ra tiếng. Dưới nước người kia mượn sức nước nổi lên, hạ nàng từ trên vai xuống, Điền Hân kiềm chết sợ hãi dùng cả tay lẫn chân, liều mạng bám vào người bên cạnh. Khóe miệng nhân thú màu đen khẽ cong lên, bàn tay to chế trụ eo nàng. Ôm chặt nàng vào trong lồng ngực mình, sau đó cúi xuống đôi môi của nàng. 

_“Ưm...” Đột nhiên bị người ta hôn, Điền Hân hoảng sợ, mở to hai mắt, nhưng nước hồ khiến mắt của nàng cực kì đau đớn, làm cho nàng phải nhắm mắt lại, cả người cứng ngắc. Đầu lưỡi thú nhân tóc đen hung hăng cắn nàng vài cái, khiến nàng quá mức khiếp sợ, gắt gao cắn chặt hàm răng lại, làm cho hắn không thể đưa lưỡi vào, bàn tay to tức giận khẽ dùng sức bên hông nàng.

_“A...” Điền Hân nhịn không được há mồm kêu đau, nhưng vừa mới há miệng ra, đã bị một cái mềm mại gì đó luồn vào trong bịt kín lại. Điền Hân muốn giãy dụa, nhưng chỉ là vô ích, không khí từ miệng đối phương chậm rãi chảy vào phổi, tựa như mảnh đất khô cằn được tưới nước, rất dễ chịu, làm nàng không tự chủ được muốn nhiều nhiều hơn nữa.

Thú nhân tóc đen lại nhân cơ hội ở dưới nước giở trò với nàng, cuối cùng cũng dừng lại ở chỗ bắp đùi nàng, sờ soạng một lúc, tựa hồ đang tìm kiếm chỗ để tiến vào. Điền Hân sợ hãi, nhận thấy được thú nhân tóc đen đang có ý đồ gây rối với mình, cũng không không khí hít thở nữa, liều mạng giãy dụa vặn vẹo eo.

_“Hô…” Thật vất vả mới thoát được, Điền Hân hít một hơi thật lớn, phổi như vừa mới chết đi sống lại, song ngay sau đó nàng phát hiện hai người từ lúc nào đã nổi lên mặt nước, phần eo của nàng bị gắt gao chế trụ, kề sát thân thể tinh khiết của một nam nhân, trọng bụng có một ngọn lửa lớn xông vào. Bị Ryan đè ở trên giường hàng đêm hoan ái, nàng dĩ nhiên biết đó là gì, nhất thời vừa sợ lại vừa thẹn, nhưng không dám lộn xộn, sợ kích thích cự vật đang đứng thẳng lên kia. E lệ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đôi mắt đen đang tò mò nhìn nàng chòng chọc.

Điền Hân nhất thời ngây dại, được rồi, nàng thừa nhận nàng là một sắc nữ, nhìn thấy soái ca là biến thành sắc nữ, lần trước bị hùng tộc bắt đi, bởi vì hùng tộc  vóc người thật sự là rất xin lỗi người xem, cho nên gã làm cho nàng sợ đến muốn chết, lúc này bắt nàng là một soái ca, nàng hoàn toàn quên mất sợ hãi, nhìn chòng chọc kẻ kia. Trong lòng vẫn không quên lấy Ryan, Chelsea ra so sánh, Ryan là  thuộc loại ôn nhu nho nhã, Chelsea là băng sơn dễ nhìn, mà vị trước mắt là chủng loại cuồng dã…Ba người đều có đặc sắc riêng, nàng dám cá ba người này nếu ở thế giới, tuyệt đối cũng là nhân vật thần tượng cấp cao…

_“Nói cho tôi biết, cửa vào ở đâu?” Soái ca tóc đen dễ nhìn đột nhiên lên tiếng cắt đứt ánh mắt đang si dại nhìn mình.

_“Ax… ” Điền Hân có chút sửng sốt, hai mắt mơ hồ nhìn gã, thật sự không biết cửa vào theo lời gã là cái gì.  Soái ca tóc đen thấy vẻ mặt nàng ngơ ngác, hiển nhiên là không hiểu ý tứ của gã, thế là cười tà, đôi bàn tay khẽ dùng sức sờ soạng ở giữa hai chân của nàng.

_“A…Ở…Dừng tay!” Chỗ kín của Điền Hân bị lực mạnh kìm lấy, dọa nàng dựng lên, vội vàng lên tiếng ngăn cản, mặc dù nàng có si dại với soái ca thật, nhưng không có nghĩa nàng là nữ nhân tùy tiện. Mặc dù lúc trước bị Ryan xâm nhập nhưng đó cũng không phải xuất phát từ tự nguyện, nhưng không biết là do bị kết tinh của xử nữ quấy phá hay là sao đi nữa, dù sao nàng thật sự không có cách nào tiếp nhận người khác ngoài trừ Ryan đụng vào mình, cho dù đối phương có là soái ca giống như người này. “Nói cho tôi biết, cửa vào ở đâu?” Soái ca tóc đen lại hỏi một lần nữa.

_“Không nên…Tôi, tôi đã có bạn đời.”

Điền Hân thất kinh cố gắng nói. Ánh mắt soái ca tóc đen có chút ảm đạm, hiển nhiên có chú ý đến điều này, bất quá nghĩ đến giống cái trong tộc càng ngày càng ít đi, tỷ lệ mang thai càng ngày càng nhỏ, rồi quyết định nói:

_“Không có chuyện gì, tôi không ngần ngại, tôi so với hắn lợi hại hơn, sẽ làm cho nàng sung sướng tới mức trong lòng nàng về sau chỉ có tôi thôi, nói cho tôi biết, cửa vào ở nơi nào.” nàng không giống với những giống cái khác trong Báo Tộc, phía dưới không có côn thịt, trước sau lại có hai cửa, mới vừa rồi nhìn giống đực sư tộc là đem đại nhục bổng nhét vào phía trước nàng.

Thời điểm gã kéo nàng khỏi giống đực sư tộc kia mới thấy rõ có lỗ nhỏ một ướt nhẹp, nhưng gã lục lọi đã lâu để đi vào, cũng cảm thấy vô cùng khó khăn, chẳng lẽ là gã tìm lộn chỗ? Điền Hân thiếu chút nữa cắn đứt lưỡi, có lầm hay không, gã không ngại, nhưng nàng không tình nguyện. Điền Hân bi ai phát hiện, giống đực Thú Nhân tựa hồ là không có chút đạo đức học, làm chuyện này với người khác, không có chút cảm giác hổ thẹn nào.

Điền Hân đang kinh hồn bạt vía không biết phải giải thích thế nào gã mới từ bỏ ý niệm muốn nàng, thì eo bỗng nhiên căng ra, rồi bị ôm chặt, bị kéo ra khỏi nước, rồi nhanh chóng chạy đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net