[Chương 35] Lại một lần nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_“Ư…” Bụng thật căng tức, Điền Hân đang ngủ say lại bị bụng trướng làm tỉnh lại, mơ mơ màng màng giãy dụa muốn đứng lên đi toilet.

Nhưng nàng vừa cử động, đại sư tử phía sau liền mở mắt, xoay người một cái lại đem nàng mạnh mẽ áp chế dưới thân, cắm nhục bổng to lớn cũng dần dần cứng rắn vào hoa huyệt của nàng.

_“Ư…Nặng quá…Ép chặt em…Đứng lên…A...” Cảm giác bụng dưới cũng căng tức, Điền Hân khổ sở vặn vẹo tứ chi dùng sức giãy dụa.

_“A a a…Đừng…A...” Nhưng hắn lại bắt đầu rút ra chọc vào, tử cung vốn chưa gột hết tinh dịch, như sắp căng nứt, quá đau đớn! Điền Hân ép chặt mông, không khống chế được đè bụng lại, ý đồ nhấn xuống đẩy hết tất cả những thứ kia ra ngoài.

_“Grmm…” Đại sư tử khuây khoả gầm rú, động tác va chạm càng tàn bạo, nhục bổng thật lớn lại cứng rắn tiến vào thật sâu trong hoa huyệt của Điền Hân, ma sát mỗi một tầng vách tường phấn nộn, hung ác va chạm tử cung, làm cho nó chịu không được mà run rẩy.

Đầu gậy thô bạo, từng chút lại từng chút, mang theo tinh dịch ấm nóng xoay tròn chuyển động bên trong, tử cung mềm mại căn bản không thể chấp nhận loại tra tấn đó, nàng liều mạng ngẩng đầu, run run khóc kêu: “Đừng…A a a…Em…xin anh…Đừng…A a a...” Cao trào lại trong nháy mắt bùng nổ, kịch liệt đến làm cho nàng không thể ra tiếng, chỉ có thể nằm úp sấp ở trên giường bất lực thở dốc.

Liên tục bị khuấy đảo vừa sâu vừa mạnh, tinh dịch lưu lại ở trong cơ thể cũng bị khuấy đảo, Điền Hân bị tra tấn sắp điên mất rồi, hoa huyệt khó khăn co rút lại, hai tay gắt gao nắm chặt da thú phía dưới, căng cứng nâng cao mông, không ngừng cầu xin rên rỉ : “Ư…Không cần…Ryan…xin anh…Thật là khó chịu…A…A…”

Đại sư tử phía sau ánh mắt tà mị sảng khoái, không màng người bên dưới mình cầu xin khẽ liếm trên lưng nàng, ý đồ trấn an thân hình nhỏ nhắn bị hắn áp đảo không ngừng khóc kêu cầu xin tha thứ.

_“A…Dừng lại…Dừng lại…A a a…em muốn chết…A...” Điền Hân vô lực xụi lơ ở trên giường, thần trí dần dần mơ hồ, mắt thấy lúc vừa muốn bị làm ngất xỉu, đột nhiên bị đâm mạnh, nhục bổng to lớn thâm nhập thật sâu trong cơ thể nàng, đại sư tử rống lên rồi bắn ra.

_“A...” Điền Hân bị nóng ngẩng đầu lên rên rỉ một tiếng thật dài, sau đó suy sụp cúi xuống, vô thanh vô tức lâm vào mê man.

Đại sư tử bắn tinh xong, thật sự sợ tiểu huyệt của nàng không chống đỡ được, cũng không dám để nhục bổng to lớn ở lại trong cơ thể nàng. Lưu luyến đem  nhục bổng rút đi ra, rùng mình hóa thành hình người, sau đó lật nàng lại, lấy da thú bên cạnh đắp kín nàng, yêu thương hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn ẩm ướt mồ hôi, sau đó nằm ở bên người nàng, cảm thấy mỹ mãn đi ngủ…

_“Bảo bối, tỉnh tỉnh, tiểu bảo bối, Điền Hân, tỉnh tỉnh, rời giường, em đừng làm anh sợ, mau tỉnh lại.” Điền Hân đang ngủ say không ngừng bị âm thanh bên tai quấy rầy. Nàng mệt mỏi quá, rất muốn ngủ, nhưng cái âm thanh đáng ghét kia không chịu buông tha nàng.

_“Điền Hân, bảo bối, tỉnh tỉnh, rời giường, mau tỉnh lại đi, đừng làm anh sợ, anh biết sai rồi, em tỉnh đi được không?” Tiếng kêu không ngừng quấy rầy nàng, làm cho nàng mỏi mệt mở to mắt, hốt hoảng nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng lớn mà nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ là trong ánh mắt có nét bối rối khác thường, thì ra hắn cũng có lúc sợ hãi. Tốt nhất là hù chết hắn, tên khốn kiếp tinh trùng lên não.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net