Mạt thế nhận được hệ thống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Khổng Minh là một tên trạch nam vô tích sự, thằng này đang ở độ tuổi học cấp ba, tính ra là lớp mười một, vậy mà mỗi ngày ngoại trừ đọc tiểu thuyết, ăn và ngủ ra thì thằng này chẳng làm được cái việc đếch gì ra hồn cả, bạn bè một cái cũng không có, cũng đếch có lấy một đứa con gái nào theo đuổi luôn.

- Ách, lại là cái thể loại nhân vật chính ảo tưởng, nhân vật phụ não tàn. Này là lại tự mình nhảy hố rồi, sao không có cái gì khác hơn mấy cái này vậy.

Một ngày như mọi ngày, thằng này ngồi trước màn hình máy tính, tay cầm điện thoại đọc tiểu thuyết online, miệng không ngừng "nhận xét". Còn đang nói hăng say thì mồm miệng bắt đầu cảm thấy khô khan, trong phòng có cái tủ lạnh nhỏ chuyên để cất nước ngọt cũng bị thằng này đem mọi thứ bên trong nốc được nốc hết rồi.

- Mịa nó, lại phải ra ngoài. Cái thế giới này chắc chắn không dành cho mình rồi, nếu không thì làm gì có chuyện mình có thể sống thảm hại như vậy chứ...

Than vãn một hồi, Hứa Khổng Minh cũng chịu nhấc cái mông lên. Trời đang là giữa mùa đông nên khá lạnh, thằng này ăn mặc thì có thể gọi là không ngán ngẩm cái gọi là trời đông giá lạnh nhưng nổ thì to đến lúc ra ngoài vẫn phải mặc ba lớp áo thêm một cái quần dài cho ấm.

- Trời hôm nay nhìn thì nắng mà sao lạnh khiếp thế?

Hứa Khổng Minh ngồi trên xe đạp, nhà thằng này ở trung tâm thành phố cmn luôn, ba mẹ nó làm to, tùy tiện mua vài căm biệt thự trăm tỷ còn được chứ nói gì vài cái nhà ở đây. Sự nuông chiều quá mức sẽ khiến bản tính con người bại hoại, thằng này thì sống trong nuông chiều nhưng được cái não không tàn, thường ngày ngoan ngoãn, nói gì nghe đó, không cờ bạc, rượu chè hay gái gú gì, chỉ có là không thích đi học.

Lại nói xe đạp của thằng này cũng không phải loại rẻ tiền, giá trị phải bằng một con siêu xe. Chất lượng đi kèm với giá trị, con xe này đi thích cực, ngồi êm mông, đạp sướng chân, nhìn kiểu cách lại sang choảnh. Tự hỏi một đứa công tử như vậy mà không có đứa đếch nào theo đuổi có lạ không? Lại chả lạ quá ấy chứ.

Thằng này năng khiếu nói chuyện là không có, lại không được cha mẹ rèn nắn nhiều nên mới như vậy, tiếc cho cái gương mặt điển trai của nó.

Siêu thị ở cách nhà Hứa Khổng Minh chắc cũng vài trăm mét, vừa đến nơi thì liền có người chạy ra tiếp đón, chưa nói đến tác dụng của thân phận của Hứa Khổng Minh, chỉ riêng siêu thị đặt ở trung tâm thành phố thì đều có tính văn minh cao, mỗi người đều có kinh nghiệm trong nghề, toàn bộ có thể đánh giá năm sao về khả năng phục vụ.

- Hứa công tử, lâu rồi mới thấy ngài.

Một tiếp tân nữ có vẻ bề ngoài tốt vừa thấy Hứa Khổng Minh thì liền sát lại, ẩn ẩn có ý tứ thân mật. Hứa Khổng Minh vừa nhìn liền không thích, chủ động nhích ra, cũng khách sáo chào hỏi rồi đi chỗ khác.

Trong lúc thằng này mua đồ thì ở bên ngoài, bầu trời trong xanh bị tầng tầng mây đen bao phủ, thoáng cái đã không còn thấy mặt trời. Từng giọt mưa nặng trĩu rơi xuống, nước mưa lại là một màu đen, Hứa Khổng Minh mua đồ xong đi ra thì thầm kêu xui xẻo, thằng này cũng không ngán nước mưa, nhảy lên xe đạp đi một mạch về nhà, lúc về tới thì từ trên xuống dưới ướt còn muốn hơn chuột lột.

- Ách xì, tự nhiên mưa to quá, mà sao nước mưa này lại màu đen nhỉ? Chẳng lẽ lại giống trong mấy bộ tiểu thuyết mạt thế, thế giới chuẩn bị thay đổi?

Trận mưa kỳ lạ cũng chẳng diễn ra bao lâu, mây đen tan biến khiến bầu trời lộ ra. Bầu trời này thuần một màu xám tro, mặt trời cũng biến thành màu đen, Hứa Khổng Minh đem quần áo ra ngoài phơi nhìn thấy cảnh này thì há hốc mồm.

Đứng ngẩn người một lúc lâu, ý thức của thằng này cũng tự biết đường quay về, tự nói với mình hôm nay là do mệt mỏi mà hoa mắt thôi, ngủ một giấc là hết.

Hứa Khổng Minh quay trở về phòng, lại cắm đầu vào đọc tiểu thuyết tới mức ngủ quên lúc nào chẳng hay. Khi tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã là nửa đêm thì lục đục đi tìm đồ ăn, nhớ lại cảnh hồi sáng thì chạy ra ngoài xem.

Mặt trăng hôm nay thật lớn, trăng sáng lạ thường, những ánh sao thì không khác gì đom đóm bị mặt trăng lấn át, ánh trăng chiếu lên cơ thể Hứa Khổng Minh khiến cậu cảm thấy thoải mái.

Một đêm trôi qua, Hứa Khổng Minh thức trắng đêm để ngắm trăng, lúc mặt trời ló rạng ở phía đông thì cậu cũng bắt đầu bài thể dục buổi sáng của mình.

Hôm nay bầu trời xanh, có vài đám mây trắng không rõ hình thù trôi.

- Hôm qua rõ ràng là bị hoa mắt mà, có lẽ đọc tiểu thuyết nhiều nên lú lẫn rồi.

Hứa Khổng Minh chậc chậc mấy cái, lại tính đi ra ngoài mua đồ ăn thì bỗng...

*Rầm rầm!!!*

Mặt đất dung chuyển dữ dội, càng lúc càng mạnh, khiến những công trình cao ngất lắc lư nhưng thủy chung không đổ xuống. Hẳn là ở thành phố, nếu đổ thì lại đểu quá.

Mặt đất nứt ra, từ bên dưới từng rễ cây mọc lên hoặc có thể nói là nó bò ra cũng không sai, chúng nó bám lấy những bức tường, đục khoét mọi thứ, tàn phá hết thảy, nghiền nát phương tiện. Ước chừng một ngày đã đem thành phố đầy văn minh tàn phá thành một đống hoang tàn, cũng không biết còn bao nhiêu người sống hay không.

Nhà của Hứa Khổng Minh vậy nà chẳng làm sao, chỉ có chút đồ vật bị rơi vỡ, kèm theo bên ngoài có một số dây leo thôi, lúc này sự tàn phá đã dừng lại rồi.

- Mịa nó mạt thế thật kìa, sao không báo trước sớm vài ngày để chuẩn bị chứ. Còn nữa, hệ thống đâu, theo tình tiết kiểu này thì nên có hệ thống xuất hiện a.

Hứa Khổng Minh còn đang kêu gào thì một cơn buồn ngủ liền kéo đến, như một nhát búa gõ thật mạnh vào ý thức cậu khiến cậu ngất đi.

Chẳng biết sau bao lâu, một ngày, hai ngày, hoặc là một tuần gì đó Hứa Khổng Minh mới tỉnh lại. Đập vào mắt cậu là một cái giao diện màu đen, bên trong có một cái idol 2D, tóc trắng, mắt xanh, cơ thể loli đang nhìn cậu chăm chú.

【Túc chủ, chúc mừng ngươi được bản hệ thống chọn trúng.】

Hệ thống bằng chất giọng loli, ưỡn ngực tự đắc ý muốn nói với Hứa Khổng Minh rằng cậu rất may mắn khi được nó chọn trúng, cậu nên biết điều mà cảm ta nó, tôn sùng nó đi.

Hứa Khổng Minh lại chẳng có tâm tư nghĩ nhiều như vậy, khóe miệng nhếch lên, dần chuyển thành cười khúc khích, rồi cười lớn. Cậu biết rằng nếu như có hệ thống trong tay thì mạt thế kiểu gì cũng thoải mái.

【Ăn mừng có hơi sớm rồi, túc chủ à ngươi không sống quá nửa ngày đâu.】

What the-

Hứa Khổng Minh nụ cười bỗng cứng đờ, lúc này mới có được hệ thống liền bị nói là không sống quá nửa ngày, sao lại trong cái hên lại lòi ra cái rủi thế này.

- Hệ... hệ thống đại thần tiên, tôi bị làm sao vậy?

Hứa Khổng Minh hạ giọng, ánh mặt mang theo ý nịnh nọt hướng hệ thống hỏi.

【Vì ngươi là túc chủ của ta nên bản hệ thống sẽ không giấu ngươi.】

Hệ thống được Hứa Khổng Minh tôn lên làm đại thần tiên thì liền cao hứng, một mạch nói ra:

【Trong quá trình bản hệ thống tự cài đặt đã khiến ngươi ngủ đi để dò xét một phen, nào ngờ trên người ngươi lại quái dị tồn tại ba cái tai họa. Thứ nhất là nước mưa đen chết chóc, cái thứ hai là ánh mặt trời khiến sinh mệnh đột biến, cái thứ ba lại là ánh trăng bảo hộ chúng sinh. Một cái cũng đủ để giết ngươi rồi, ngươi còn sống thì cũng phải gọi là kỳ tích đấy.】

- Vậy có cách nào cứu được không?

Hứa Khổng Minh bộ dáng có chút khẩn trương, đã khóc không ra nước mắt rồi. Thằng này là sợ chết.

【Tất nhiên là có, bản hệ thống đã chọn ngươi làm túc chủ thì tự nhiên có thể giải quyết ba cái kia... nhưng mà cũng rất khó nha, chỉ sợ ngươi không làm được thôi.】

Hệ thống nói rất nửa vời, lại như đang chờ đợi gì đó. Hứa Khổng Minh hiểu ý liền nịnh nọt:

- Là cách gì, cứ nói đi, tôi làm được hết! Đại thần tiên, cứu tôi a.

Quả nhiên, hệ thống sung sướng liền nói:

【Được rồi, xét thấy túc chủ thật lòng bản hệ thống cũng sẽ ra tay luôn. Sau đây bản hệ thống sẽ truyền cho ngươi cách đệ luyện hóa ba cái tai họa trên, sẽ hơi đau một chút đấy.】

Nói rồi hệ thống búng tay một cái liền đem một loạt tri thức cưỡng ép ghi lên ý thức của Hứa Khổng Minh khiến hắn vật lôn trong đau đớn, cảm giác này chẳng dễ chịu chút nào, giống như đầu liên tục bị búa gõ vào, không những thế còn gõ rất mạnh, đau muốn chết đi cho rồi.

Nói nhanh mà diễn ra cũng nhanh, chỉ mất vài giây để những tri trức đó được ghi vào ý thức của Hứa Khổng Minh nhưng đối với Hứa Khổng Minh lại như vài ngìn năm vậy.

【Nhanh lên nào. Thật sự không hiểu ngươi luôn, nếu chỉ có một loại thôi thì không sao, đằng này lại mang theo ba loại, không hiểu sao ngươi còn chưa bị nổ chết.】

Cũng chẳng dám lề mề, theo như tri thức cậu nhận được bắt đầu luyện hóa ba cái tai họa trong cơ thể. Hứa Khổng Minh cảm nhận được ba cái tai họa trong miệng hệ thống giống như ba cỗ năng lượng đang không ngừng đấu đá lẫn nhau, ba cỗ năng lượng này không cái nào mạnh hơn cái nàu, cũng không cái nào yếu hơn cái nào, vậy mà đạt tới trạng thái cân bằng hoàn hảo.

Hứa Khổng Minh dường như quen thuộc với cái kiểu luyện hóa này từ lâu, dùng ý thức của chính mình dẫn dắt ba cỗ năng lượng kia, khiến bọn chúng không còn đấu đá mà dẫn hòa vào nhau. Lúc này thằng này làm việc vậy mà cẩn thận vô cùng, rất là đến nơi đến chốn, tựa như toàn bộ tâm chí đều đặt lên việc luyện hóa ba cỗ năng lượng nên quên mất thời gian.

Hai ngày trôi qua, Hứa Khổng Minh cũng luyện hóa hoàn toàn ba cỗ năng lượng, coi như nguy kịch đã qua. Đến hệ thống cũng khá bất ngờ, tuy gi đè lên ý thức của Hứa Khổng Minh khiến thằng này tự nhiên biết cách luyện hóa mấy cái năng lượng kia nhưng không ngờ là lại nhanh như vậy, hệ thống ước chừng còn phải mội tuần hoặc hơn.

【Chúc mừng túc chủ hoàn toàn luyện hóa được ba cỗ năng lượng cũng như tai họa kia, tiếp theo hệ thống sẽ dựa nào ba cỗ năng lượng đó mà thức tỉnh dị năng cho túc chủ.】

- Còn có dị năng? Hay quá.

Hứa Khổng Minh sau tai họa thì cao hứng vô cùng, nghe nói bản thân thức tỉnh dị năng thì vui mừng không thôi.

【Đang thức tỉnh dị năng...】

【Nhận thấy túc chủ luyện hóa ba loại năng lượng khác nhau nên có ba dị năng được thức tỉnh.】

【Đề Kháng: Tăng khả năng đề kháng của túc chủ - Bị động.】

【Thích Nghi: Tăng khả năng thích nghi của túc chủ - Bị động.】

【Tiến Hóa: Kiến túc chủ có khả năng tiến hóa cơ thể dựa trên một số điều kiện nhất định - Chủ động.】

【Không ngờ được, túc chủ ngươi vậy mà thức tỉnh ba cái dị năng cấp cao này.】

- Cấp cao? Còn phân cấp nữa à?

【Nói chính xác hơn thì là phẩm chất của ba dị năng này rất cao, mỗi cái đều là thứ mà ai ai cũng muốn. Tuy mới ở cấp 0 nhưng cũng đủ để khiến túc chủ có thể tung hoành ở giai đoạn đầu rồi.】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net