Tình hình bên ngoài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Khổng Minh đang cao hứng, lại nhớ tới những tình tiết trong tiểu thuyết sau khi nhân vật chính nhận được hệ thống thì sẽ có không gian, trong đó rộng rãi có thể cất chứa rất nhiều thứ.

- Hệ thống đại nhân, không biết có không gian không?

【Đương nhiên là... không rồi. Nghĩ gì mà muốn mở ra không gian lại dễ như vậy?】

Hệ thống dùng chất giọng loli đáp lời, lời nói giống như một bàn tay lớn đập bẹp sự cao hứng của cậu.

Thấy Hứa Khổng Minh có vẻ cụt hứng, hệ thống lại giải thích:

【Không phải là không có mà là chưa thể mở ra.】

- Vậy khi nào có thể?

【Đợi túc chủ thăng cấp hệ thống lần một liền có thể.】

Hứa Khổng Minh nghe vậy tuy không cao hứng trở lại nhưng trong lòng xuất hiện nhiều tính toán. Thằng này biết ràng hiện tại là giai đoạn đầu của mạt thế, bên ngoài ra sao thì chưa biết nhưng chắc chắn là không có mấy tốt đẹp.

Nghĩ rồi liền muốn đi thám thính tình hình một chút, dù sao biết càng nhiều càng dễ sống. Với lại ở nhà chờ quân đội đến ứng cứu không phải cái mà thằng này sẽ làm, đợi đến lúc quân đội tìm đến khéo lại chết đói rồi.

【Cập nhật nhiệm vụ...】

- Nhiệm vụ?

【Nhiệm vụ: Thu thập thông tin, điều tra xung quanh.】

【Phần thưởng: Mở khóa 〈Chức năng〉】

Hứa Khổng Minh cũng chẳng lấy làm bất ngờ gì, dù sao tình tiết trong tiểu thuyết không phải sẽ giống vậy sao?

Chuẩn bị một chút, hiện tại bên ngoài dù không rõ tình hình nhưng khẳng định là nguy hiểm, cái gì thì cái cũng phải chuẩn bị trang bị tốt chút, dù không gọi là quá xịn thì ít nhất cũng phải dùng để phòng bị được.

Hứa Khổng Minh lục đục ở trong phòng khách, lật tấm thảm lên thì liền nhìn thấy một cánh cửa, không cần nói cũng biết sau cánh cửa này dẫn tới một căn phòng bí mật.

Mở cửa đi xuống, ở dưới này rất tối vì tầng hầm thì vốn chẳng để cho ánh sáng đi vào. Lần mò công tắc điện một lúc, sau khi bật lên thì... chẳng có gì thay đổi. Đã là mạt thế rồi thì lấy đâu ra điện mà dùng?

Lại phải nói, chắc cũng chỉ mất đâu đó một hai phút thì Hứa Khổng Minh liền nhìn thấy rõ ràng, đúng thật là khả năng thích nghi được tăng cao khiến cho đôi mắt cậu rất nhanh liền thích nghi được với bóng tối.

Trong tầm mắt của Hứa Khổng Minh có bốn bức tường treo đầy vũ khí lạnh, những bộ giáp nhẹ và vài khẩu súng.

Mặc vào giáp nhẹ, machete cài bên hông, lại đem theo một khẩu Glock-17 với bốn băng đạn cất trong người, Hứa Khổng Minh có vẻ như sẵn sàng chính chiến.

Về việc thằng này tàng trữ vũ khí thì cũng rất bình thường, ở đất nước này không cấm tàng trữ vũ khí, chỉ là trừ trường hợp khẩn chấp ra thì không được dùng loạn thôi, nhất là súng.

Hứa Khổng Minh đạp xe ở bên ngoài, quan sát thấy thành phố lúc này như thể đã bị bỏ hoang rất lâu khiến cây cối mọc đầy bên ngoài những tòa kiến trúc, nếu không phảu những kiến trúc này có một số cái còn không bị tàn phá nhiều thì Hứa Khổng Minh cũng tin đây đích thị là bỏ hoang rất lâu.

Phải nói mấy cái rễ cây bâm trên những công trình kia không cái nào là không to lớn, cái nhỏ nhất cũng to bằng cậu rồi.

- Thành phố đổ nát như vật không biết những nơi khác có tốt hơn không.

Hứa Khổng Minh lẩm bẩm, cũng không định ngắm cảnh quá lâu liền đi một mạch đến siêu thị. Lúc cậu đến, không còn nhân viên đến tiếp đón, cửa siêu thị đóng chặt, kể cả cửa cuốn cũng hạ xuống, ở bên ngoài có vết máu loang lổ nhưng đã khô rồi. Trên đường đến đây Hứa Khổng Minh cũng chứng kiến qua rất nhiều xe cộ đâm vào nhau, xác chết thì không thấy nhưng vài bộ phận cơ thể thì vẫn còn.

- Kinh khủng thật.

Hứa Khổng Minh thở dài.

Cửa trước đóng rồi thì đi cửa sau. Hứa Khổng Minh để xe đạp ở một bên rồi ra phía sau siêu thị, cửa sau này là lối đi của nhân viên, lúc này cũng đóng chặt.

*Cốc cốc*

- Có ai ở trong không?

Hứa Khổng Minh gõ lên cửa, hỏi.

Bên trong siêu thị lúc này có rất nhiều người, đa phần là nhân viên, còn có một số ít người dân. Người canh cửa tất nhiên là có, đều thay phiên nhau làm, hiện tại có người nghe thấy tiếng của Hứa Khổng Minh thì liền chạy di thông báo.

- Ông chủ, ở bên ngoài có người. Nghe giọng giống với Hứa công tử.

- Cho cậu ấy vào.

Ông chủ ở đây đối với Hứa Khổng Minh có quen biết, dứt khoát cho mở cửa.

Hứa Khổng Minh vào trong, siêu thị luôn có nguồn điện dự phòng nên sẽ không bin mất điện, lúc này ở tầng một có từng nhóm người tụm năm tụm ba với nhau, nhân viên siêu thị có, người dân có, học sinh cũng có luôn.

"Đông vui ghê."

Hứa Khổng Minh nghĩ thầm.

- Hứa công tử, còn tưởng cậu bị làm sao chứ, mấy ngày này thế giới thay đổi quá nhiều, ở bên ngoài xuất hiện rất nhiều thứ không phải người...

Ông chủ ở đây vừa nhìn thấy Hứa Khổng Minh thì liền rất khách sáo, cũng không cần ai hỏi liền nói rõ tình hình mấy ngày hôm nay.

Nói chung là sau khi nghe ông chủ siêu thị nói xong thì Hứa Khổng Minh cũng nắm được tình hình. Hiện tại thành phố tuy còn người sống nhưng chỉ là thiểu số, vào mỗi đêm sẽ có quái vật xuất hiện, bọn quái vật này nhìn không khác con người là mấy, có vẻ như là từ người biến thành. Bọn quái vật này có vẻ sợ ánh sáng nên ban ngày trốn vào những công trình chờ đợi màn đêm buông xuống, bọn chúng không biết đau và rất khát máu, ai bị cắn thì sau một thời gian sẽ trở thành bọn chúng.

- Đây không phải xác sống sao?

- Không phải, bọn này không giống xác sống, xác sống hoạt động vào ban ngày lẫn ban đêm còn bọn này chỉ hoạt động về đêm, với lại sức lực của bọn này rất lớn.

- Quỷ thi?

- Có thể coi là vậy đi.

Hứa Khổng Minh và ông chủ siêu thị trao đổi một hồi cũng khiến nhiều người chú ý, đặc biệt chú ý là con dao machete bên hông Hứa Khổng Minh. Vũ khí tuy được cất trữ nhưng không phải có tiền liền mua được, quy trình quản lý rất nghiêm ngặt nha.

Những người ở đây cũng không dám nhìn quá lâu, mọi người đều mệt mỏi, nhìn hơi tiều tụy, tựa hồ không có thời gian quan tâm Hứa Khổng Minh.

【Nhiệm vụ hoàn thành.】

【Hệ thống đang cập nhật...】

Thông báo hệ thống vang lên trong đầu Hứa Khổng Minh, thằng này tuy vui mừng nhưng cũng không lộ ra mặt, sau một hồi trao đổi thì chọn lấy một vị trí rồi ngồi xuống.

【Hệ thống cập nhật hoàn tất, đã mở khóa 〈Chức năng〉】

Giọng nói của hệ thống vang lên, đồng thời một cái giao diện xuất hiện, Hứa Khổng Minh để ý thấy không có ai là nhìn thấy cái giao diện này cũng yên tâm phần nào.

Trên giao diện màu đen có thêm một dòng chữ được đóng khung. Hiển nhiên là ô 〈Chức năng〉 rồi.

Dùng ý thứ điều khiển, Hứa Khổng Minh mở ra 〈Chức năng〉, liền có thêm một cái giao diện khác xuất hiện.

【Nâng cấp hệ thống: 10000 điểm năng lượng.】

【Nâng cấp dị năng: 1000 điểm năng lượng.】

【Để mở khóa những lựa chọn khác mời nâng cấp hệ thống.】

Một cái giao diện khác hiện ra, hệ thống loli đại nhân xuất hiện, đầy tán thưởng nhìn Hứa Khổng Minh.

【Túc chủ mới đấy đã thu thập thông tin xong rồi, rất tốt rất tốt.】

"Này, sao nâng cấp hệ thống tốn kém vậy? Như vậy biết bao giờ mới đủ?"

【Việc này túc chủ không cần lo lắng, bổn hệ thống thứ nhất có thể dựa vào việc ban phát nhiệm vụ để túc chủ nhận được điểm năng lượng, thứ hai có thể thông qua việc túc chủ tiêu diệt quái vật mà thu thập điểm năng lượng của bọn chúng. Hiện tại con số này có vẻ to nhưng về sau ngươi sẽ nhận thấy nó rất nhỏ bé.】

"Vậy cũng không sao, nhưng lỡ tôi không đánh lại bọn quái vật thì sao?"

【Việc này đã nằm trong dự liệu của hệ thống, túc chủ yên tâm, đại khái thì hiện tại sẽ không có quái vật mạnh hơn cấp 0, so với sức mạnh của túc chủ thì hẳn không lo lắng bị chúng nó đánh chết, nhưng bị thương là không thể tránh khỏi.】

"Vậy có cách nào để tôi mạnh hơn không?"

【Tất nhiên là có, bổn hệ thống là ai chứ? Sau đây sẽ ban cho túc chủ một nhiệm vụ mới.】

【Cập nhật nhiệm vụ...】

【Nhiệm vụ mới: Trong tòa nhà này có vài con quái vật, giết hết chúng đi.】

【Phần thưởng: Mở khóa 〈Kỹ năng〉 và tặng kèm 1000 điểm năng lượng.】

【Thơm nha.】

"Đúng là thơm thật."

Lúc này Hứa Khổng Minh mới để ý, cầu thang đi lên tầng hai, kể cả thang máy cũng bị đóng chặt, khóa kín. Hiển nhiên là để phòng ngừa quái vật ở bên trên.

- Ông chủ Lưu, sao lối đi lên tầng hai lại bị đóng kín rồi?

Hứa Khổng Minh vờ như không biết, hỏi dò. Hiển nhiên ông chủ Lưu cũng không dám giấu giếm, một mạch nói hết:

- Chuyện là...

Nói chung là theo những gì Hứa Khổng Minh nghe hiểu thì có "một số" người bị biến thành quái vật, bị nhốt ở tầng trên. Mà đa phần nhu yếu phẩm đều ở trên đó nên mọi người ở đây mới tiều tụy như vậy.

- Sao không giải quyết chúng đi?

- Tôi cũng đã đưa ra chủ ý này rồi, có một nhóm người đã đi lên nhưng còn chưa trở lại, mỗi ngày bọn họ đều đảm nhận nhiệm vụ đi kiếm đồ ăn.

- Vậy để tôi lên trên đi, dù sao cũng không thể ăn không ngồi rồi được.

- Hứa công tử, cái này...

- Không sao đâu, dù sao ông cũng không cần chịu trách nhiệm, đây là ý muốn của tôi.

Lúc này Hứa Khổng Minh cảm thấy bản thân thật khí phách nha, quá mức đẹp trai luôn!

Sau một hồi đôi co thì Hứa Khổng Minh cũng thuyết phục được ông chủ Lưu, một thân một mình đi lên tầng hai. Trong này cũng gọi là sạch sẽ, không có quá nhiều vết máu như bên ngoài, ở tầng này những khay đặt đồ ăn đều bị vét sạch rồi, cũng có một vài cái xác quỷ thi với phần ngực bị đập nát nằm im không cử động.

"Mấy cái này... nhìn buồn nôn quá."

Hứa Khổng Minh kém chút liền nôn mửa, tuy rằng trên mấy chương trình truyền hình đã chứng kiến qua cảnh máu me rồi nhưng gặp ở ngoài đời thực vẫn sẽ có mức độ ảnh hưởng nhất định.

【Túc chủ, mau kiểm tra xác đám quỷ thi này, tìm xem có còn tinh hạch hay không.】

Giọng loli của hệ thống vang lên.

"Tinh hạch?"

【Tinh hạch là nơi chứa đựng toàn bộ năng lượng của quái vật, có thể đổi thành điểm năng lượng đó.】

Nghe vậy, Hứa Khổng Minh nhịn lại cái sự buồn nôn của mình, bắt đầu lục lọi trong ngoài cơ thể mấy con quỷ thi. Vậy mà lục ra được ba viên tinh hạch thật, tinh hạch này sáng lạng, gần như trong suốt, nhìn rất đẹp mắt.

"Đổi điểm, đổi điểm."

Hứa Khổng Minh không nhịn được liền kêu gào trong đầu.

【Đang quy đổi...】

【Nhận được 12 điểm năng lượng.】

"Mỗi con bốn điểm thôi à? Ít vậy."

【Tất nhiên, cái bọn quái vật cấp 0 này chỉ được có thế thôi, cố lên nha, tương lai còn cực khổ lắm.】

Hệ thống an ủi Hứa Khổng Minh, lại bảo hắn tiếp tục, đẩy nhanh tốc độ.

Tầng hai coi như không còn quỷ thi, Hứa Khổng Minh đi lên tầng tiếp theo, vừa đi cậu vừa suy nghĩ về cuộc đời mình. Sinh ra là con út trong nhà nên cậu rất được nuông chiều, ngược lại cũng mất đi quyền cạnh tranh với hai người anh, mà nói nuông chiều không bằng nói là bị bỏ mặc, năm nhất cấp ba thì học được nửa rồi bỏ học, cậu ở nhà cắm đầu vào tiểu thuyết, ai ngờ hiện tại mười sáu tuổi lại vác machete đi săn quái vật.

Tầng ba cùng hoàn cảnh với tầng hai, ngoại trừ vài thứ vật dụng không ăn được thì cơ bản cũng bị quét sạch bóng.

Ở tầng này thu được thêm 8 điểm năng lượng.

Tầng bốn.

Vừa bước chân vào Hứa Khổng Minh đã lập tức nhận được cảnh báo từ hệ thống, liền trốn vào một góc. Phía trước, ngay trước một cái tủ đựng thịt đông lạnh có một quỷ thi đang đứng đó, trên tay nó là một hộp thịt lợn đông lạnh.

Hành động tiếp theo của nó khiến Hứa Khổng Minh cảm thấy mình bị hoa mắt. Con quỷ thi này dùng móng vuốt bóc mở hộp thịt bị màng bọc thực phẩm bọc lại, sau đó nó còn gõ gõ chỗ thịt đông lạnh đó rồi lại cho tay lên gãi dầu. Có vẻ nó đang nghĩ cách để rã đông chỗ thịt đó.

"Hệ thống đại nhân, con quỷ thi kia sao cứ như người vậy?"

【Túc chủ, ngươi quá xui xẻo rồi, ngay giai đoạn đầu lại gặp BOSS khu vực.】

"Cái gì???"

【Nghe không hiểu à, tức là ngươi gặp con quái vật mạnh nhất khu vực này rồi đấy.】

"Hệ thống-sama, có cách nào hủy nhiệm vụ không?"

【Không thể, nhưng có thể sửa đổi.】

【Nhiệm vụ đã được sửa đổi: Tiêu diệt BOSS khu vực.】

【Phần thưởng: Mở khóa 〈Kỹ năng〉 và thưởng thêm 10000 điểm năng lượng.】

【Vậy nha, chúc may mắn.】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net