71. Đường về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kéo dài tận nửa tháng sau, đám người "vô cùng nhàn rỗi" rốt cuộc phải về Hắc Phong thành.

Dọc đường đi, trừ bỏ chuyện về Hỏa Luyện Thành được mọi người quan tâm nhất, vẫn là hiếu kỳ Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đã dùng biện pháp gì, chỉ trong một canh giờ giải quyết vấn đề giữa Bạch Quỷ Tộc và Triệu Trinh, nguyên bản cục diện như nước với lửa chuyển biến thành tình huống hòa hợp một cách dị thường.

Càng tuyệt diệu hơn là, hai người của Bạch Quỷ Tộc kia nhìn cũng không giống qua loa có lệ... Rốt cuộc có biện pháp nào khiến cả hai cam tâm tình nguyện gọi Bạch Ngọc Đường một tiếng "Thiếu chủ" a?

Lão nhân kia một ngày trước còn muốn lấy mạng Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đâu!

Bọn người Công Tôn để Tiểu Tứ Tử chạy đi hỏi chuyện, việc này bé làm là thích hợp nhất, lắc lắc lư lư kéo ống tay áo, không nói thì sẽ không buông ra... Một chiêu này ngay cả Bạch Ngọc Đường đều chịu không nổi, huống chi là Triển Chiêu.

Hai người kể cho mọi người biết phương pháp bọn họ dùng, chiếu theo lời Thái Sư nói, tựa như cách mà Công Tôn khám bệnh, đúng bệnh bốc thuốc!

Sự hỗn loạn trên giang hồ cùng sự phức tạp của triều đình khác nhau ở chỗ, vế trước không sợ mất thể diện, vế sau cần chính là thể diện.

Thái Sư nói cho Triển Chiêu biết, đừng đem chuyện này trở thành thứ liên quan đến sự tồn vong của bộ tộc, hay liên quan đến quốc gia đại sự, thái bình của Đại Tống, mà cần phải biến nó thành thứ có thể mua bán làm ăn!

Thái Sư chỉ cho Triển Chiêu một đạo lý thật đơn giản, trên đời này có vài người có thể thu mua, cũng có vài người không cách nào thu mua được! Nào lại không có cách để thu mua? Có người đáng để tín nhiệm, có người không muốn bị diệt vong, càng là nhiều người như vậy thì càng dễ thu mua.

Ngươi rất khó dùng bạc để thu mua một hai người, nhưng tuyệt đối có thể dùng bạc thu mua cả một quần thể, vì những người muốn đạt được lợi ích sẽ vì đó mà xử lý toàn bộ chướng ngại ảnh hưởng đến lợi ích của họ.

Yêu Trường Thiên là người Bạch Quỷ Tộc tín nhiệm sao? Một trăm năm trước Bạch Quỷ Tộc nhất định là thế, nhưng một trăm năm sau liền không chắc chắn vậy!

Sống qua một trăm năm chỉ có Thôi Nhạn Thừa, người của Bạch Quỷ Tộc sở dĩ tín nhiệm Thôi Nhạn Thừa như vậy, bởi vì hắn có khả năng! Nhưng hiện tại năng lực của hắn đã không còn! Thẳng thắn mà nói, sự tín nhiệm của Bạch Quỷ Tộc đã không còn tồn tại!

Cho nên, Thái Sư đề nghị cho Triển Chiêu một kiến nghị, đó chính là thu mua Bạch Quỷ Tộc!

Quan điểm đối nhân xử thế của Thái Sư vẫn luôn là --- trên đời này, phàm là việc có thể dùng tiền giải quyết, đều không còn là vấn đề! Mà trên đời này, trong hàng trăm triệu ngàn vấn đề, không có được mấy ai là không thể dùng tiền giải quyết!

Thu mua cần có kỹ xão, không phải ngươi muốn bao nhiêu bạc thì ta sẽ cho ngươi, mà là cấp cho đối phương thứ họ cần!

Người của Bạch Quỷ Tộc muốn gì? Võ công cái thế chỉ số ít muốn mà thôi, đại đa số đều là người bình thường, cho nên có một cuộc sống giàu có bình yên mới là điều mỗi bộ tộc đều mong muốn.

Thái Sư bảo Triển Chiêu đừng nên khách khí, nói thẳng cho hai vị quản sự Bạch Quỷ Tộc, trước mắt chỉ có hai con đường, một là, đi theo Ngũ gia nổi tiếng thích uống rượu an an ổn ổn qua một đời. Ngược lại nếu không, Triệu Trinh liền giết sạch những ai không nghĩ đi theo bồi Ngũ gia, chỉ lưu lại những người cam tâm tình nguyện đi theo bồi Ngũ gia uống rượu mà an an ổn ổn sống cả đời. 

Thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, loại chuyện này chỉ thích hợp cho vài cá nhân, không phù hợp với toàn quần thể, chỉ sợ chính bọn họ còn lo lắng nếu cứ đi theo Bạch Quỷ Tộc thì thời điểm diệt tộc sẽ là lúc nào.

Mặt khác, Thái Sư cũng bảo Triển Chiêu nhắc nhở Bạch Ngọc Đường một chút, thời điểm đối phó Bạch Quỷ Tộc, hai người bọn họ không nên bày ra tư thái đại hiệp chính phái giang hồ thường ngày, Bạch Quỷ Tộc hẳn là sẽ không nhượng bộ! Giấc mộng của đám người kia là tái sinh Bạch Quỷ Vương , Yêu Trường Thiên năm đó chính là một thân đầy tà tính!

Bạch Ngọc Đường là "truyền nhân" mang huyết thống Bạch Quỷ Vương, cũng là người kế thừa do chính Bạch Quỷ Vương chỉ định, cho nên hắn nhất định phải đủ cường đại, nhân tài của Bạch Quỷ Tộc mới hàng phục hắn. Bạch Quỷ Vương rời đi, đồng nghĩa với sự tín nhiệm của Bạch Quỷ Tộc không còn, chỉ khi thấy được bóng dáng Bạch Quỷ Vương tồn tại trên người Bạch Ngọc Đường, bọn họ mới càng phục tùng, càng nghe lệnh, không thể nói đạo lý, càng vô lý, càng hoành hành ngang ngược, bọn họ càng tôn sùng!

Cứ như vậy Triển Chiêu chạy đi tìm Thôi Chấn cùng Phong Viêm Tây bàn điều kiện.

Triển hộ vệ cả đời này chưa từng một thân "khoe khoang quyền quý", vừa vào cửa đã phải thuyết phục Bạch Quỷ Tộc nói bao nhiêu điều hay thứ tốt, như thế nào để đời sau sinh sống, phát triển, như thế nào để mở rộng địa bàn, từng chút từng chút... Vẽ ra một cái bánh thật lớn, đem Thôi Chấn cùng Phong Viêm Tây vuốt mông ngựa, vuốt hết cả nửa ngày, chính là để bọn họ tự nguyện đi theo Bạch Ngọc Đường nổi tiếng thích uống rượu a.

Triển Chiêu vốn cảm thấy dùng cách phàm tục này đối phó Bạch Quỷ Tộc không ổn chút nào, Thôi Chấn cùng Phong Viêm Tây cũng không nghĩ đến vị "Nam hiệp khách" lại là người như vậy.

Chờ Triển hộ vệ bàn bạc xong, Bạch Ngọc Đường cũng đã đến.

...

Ngũ gia nói chuyện cùng Triệu Trinh càng thuận lợi hơn một chút, kỳ thực Triệu Trinh cũng rất lo lắng không biết xử lý đám người Bạch Quỷ Tộc này như thế nào.

Bạch Quỷ Tộc năm đó gieo họa tứ phương, nhưng gặp tai họa cũng không phải là giang sơn Đại Tống của hắn, Đại Tống triều cũng không có thù cùng Bạch Quỷ Tộc, có cừu oán cũng là cừu oán với triều đại trước mà thôi.

Mà tương phản, Yêu Trường Thiên lại là ân sư, vừa bảo hộ vừa dạy võ công, binh pháp cho Triệu Phổ, đối với Đại Tống chính là có ân.

Triệu Trinh đương nhiên không nghĩ Bạch Quỷ Tộc tạo phản, chỉ cần bọn họ an phận thủ thường đừng tạo phản, những điều kiện khác Triệu Trinh đều có thể đồng ý, dù sao Đại Tống triều của hắn cái gì không nhiều nhưng được cái bạc nhiều!

Bạch Ngọc Đường chạy tới thỉnh ý kiến Triệu Trinh, Triệu Trinh còn rất vui vẻ, bảo điều kiện của chính mình rất đơn giản, chỉ cần đám người kia không tạo phản, tuân thủ kỷ cương quốc pháp, còn lại yêu cầu như thế nào hắn cũng không phản đối. Mặt khác, cái nhìn của hắn cùng Thái Sư là không hẹn mà hợp... Triệu Trinh nói cho Bạch Ngọc Đường, muốn làm một hoàng đế được thần tử yêu thích, không phải chỉ có thần tử mới cần suy nghĩ tâm ý của hoàng đế, thỉnh thoảng hoàng đế cũng phải nắm được thứ mà thần tử mong muốn. Có một số thần tử thích minh quân, cho nên đối với họ cần khiêm tốn, muốn trọng dụng người tài thì cần tôn trọng ý kiến của họ. Nhưng cũng có thần tứ thích một quân vương khí phách, có phong phạm đế vương, không ưa mật ngọt thì cần roi đắng, người của Bạch Quỷ Tộc hẳn là loại thứ hai.

Triệu Trinh để Bạch Ngọc Đường đến hỏi Thiên Tôn, Ân Hậu xem Yêu Trường Thiên tuổi trẻ lúc ấy lời nói, cử chỉ là bộ dáng thế nào, bắt chước một chút, đem đi đối phó Thôi Chấn cùng Phong Viêm Tây, chỉ cần làm cho bọn họ tại trên người Bạch Ngọc Đường thấy được bóng dáng Bạch Quỷ Vương năm xưa, về sau có đuổi bọn họ cùng sẽ không rời đi.

...

Bạch Ngọc Đường nghe xong, liền đi hỏi Ân Hậu cùng Thiên Tôn. 

Ân Hậu cùng Thiên Tôn nghe xong, cảm thấy biện pháp này của Triệu Trinh không chừng có thể thành công đi, vì thế liền dạy Bạch Ngọc Đường học một chút bộ dáng của Yêu Trường Thiên năm đó.

Mặt khác, Thiên Tôn cảm thấy, cái gọi là cháu ngoại không tránh được giống cậu, tuy rằng cách một thế hệ, nhưng Bạch Ngọc Đường đích xác có một chút rất giống Yêu Trường Thiên --- chính là tính cách hỉ nộ vô thường, rất khó nắm bắt!

Giang hồ đều đồn đại nói Bạch Ngọc Đường hỉ nộ vô thường, trở mặt so với giở sách còn nhanh hơn, tuy rằng Khai Phong Phủ tất cả mọi người đều không nghĩ vậy, nhưng Thiên Tôn dõi theo hắn từ nhỏ đến lớn, biết đồ đệ nhà mình chính là một cái "quái nhân", Bạch Ngọc Đường xử sự hoàn toàn theo hai cực, đối với thân nhân, bằng hữu cùng người mình thích, hắn sẽ dung túng thậm chí là cưng chiều. Còn với những người không quen thuộc, hắn lại làm ra vẻ mặt chớ đến gần, cách người ngàn dặm, hơn nữa biến hóa cảm xúc không thể nào đoán được. Hắn thích hay không thích một người, nhìn thuận mắt hay không thuận mắt một người, hoàn toàn do tâm tình, cho nên Bạch Ngọc Đường kỳ thật là loại người mười phần bốc đồng, loại tính cách tùy hứng này của hắn được tổ tiên Lục gia truyền lại, phát huy đến mức hoàn mỹ, có thể nhìn thấy bộ dáng Yêu Trường Thiên năm đó, không sai vào đâu được!

...

Chờ Bạch Ngọc Đường từ chỗ Triệu Trinh, Thiên Tôn, Ân Hậu tham khảo đầy đủ các kiến nghị trở về, khi xuất hiện lần nữa trước mặt Bạch Quỷ Tộc, nghiễm nhiên đã thành một tiểu Bạch Quỷ Vương.

Vừa mới bị Triển Chiêu rót đầy một bụng canh mê hồn khiến hai người khuynh khuynh đảo đảo, thiếu chủ của bọn hắn lại một thân "tà khí bá đạo, thâm sâu khó lường", lúc hòa khí, khi bất thường khiến Bạch Quỷ Tộc đều cảm thấy vẫn còn hi vọng!

Cứ như vậy, Bạch Quỷ Tộc bị "điều kiện hấp dẫn" và "bóng dáng Bạch Quỷ Vương" hai điểm này triệt để giải quyết vấn đề.

Bọn họ thực nghe lời, bởi vì Bạch Ngọc Đường "ra lệnh" cho bọn họ nghe lời, không nghe liền đem ra làm thịt.

Ngay cả Thôi Nhạn Thừa đều một dạng thuần phục, mọi người liền quyết định hảo hảo sống qua ngày, chờ đợi tương lai Bạch Quỷ Tộc lớn mạnh, có lẽ đời sau của Bạch Ngọc Đường lại cho ra một Bạch Quỷ Vương tiếp theo cũng không chừng a!

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường mặc kệ bọn họ nhớ thương hi vọng, dù sao Thôi Nhạn Thừa đều đã một bó tuổi, Công Tôn bảo, bị thương quá nặng, chống đỡ nhiều nhất chỉ được năm, sáu năm.

Vậy năm sáu năm nữa liền nói sau đi.

...

Mọi người nghe xong, Triệu Phổ bĩu môi một cái, "Ra Bạch Quỷ Tộc này đều thuộc họ lừa a, dắt thì không đi đánh thì thụt lùi!"

Lâm Dạ Hỏa nghe xong, nâng cằm suy nghĩ, "Ân... Đúng là có người như vậy."

Công Tôn tò mò hỏi hắn, "Ngươi cũng gặp qua người như vậy?"

"Còn không phải sao!" Lâm Dạ Hỏa gật đầu, "Ta trước kia vào một quán rượu nhỏ, người bên trong đều đem mình trói lại đợi người khác đánh."

Tất cả mọi người trầm mặc một hồi, yên lặng xoay mặt nhìn hắn.

Lâm Dạ Hỏa nói, "Có mấy cô nương xinh đẹp cầm roi đánh người, người bị đánh thế nhưng còn rất vui vẻ a!"

Tiểu Tứ Tử tò mò hỏi Lâm Dạ Hỏa, "Ở đâu nha?"

"Ngay trong Hỏa Luyện thành nha... Ngô." Hỏa Phượng chưa kịp nói xong, Triển Chiêu đã nhào sang bịt miệng hắn.

Công Tôn nhanh chóng đem Tiểu Tứ Tử ôm đi.

Triệu Phổ cùng Bạch Ngọc Đường bưng chén trà lắc đầu, "Ngươi xác định đó là tửu quán?"

Thiên Tôn cũng hiếu kỳ hỏi Ân Hậu, "Nơi nào a? Hỏa Luyện thành nơi này nghe qua có chút thô lỗ, ta từ trước đến giờ cũng không có đi qua."

Ân Hậu liếc hắn một cái, "Vậy ngươi dứt khoác đi một lần xem sao, chẳng phải chưa từng có ai đánh ngươi sao, đến đó mà thử đi a."

Thiên Tôn vẻ mặt ghét bỏ nhìn ông, "Ngươi cái lão già không đứng đắn!"

Ân Hậu không nói gì, "Ngươi không phải không biết đó là địa phương nào sao?"

Thiên Tôn nhướng mày, "Đúng vậy, cho nên nói ngươi không đứng đắn a!"

...

Mọi người một đường cười cười nói nói, rất nhanh đã về đến Hắc Phong thành.

Cửa lớn Hắc Phong thành đồng loạt mở ra.

Sau khi vào thành, Hạ Nhất Hàng liền ra nghênh đón. 

Mọi người xuống xe ngựa, Triệu Phổ hỏi Hạ Nhất Hàng, "Tình huống Hỏa Luyện thành thế nào?"

Hạ Nhất Hàng lắc đầu, "Trong thành cả nước đang lo việc tang sự ma chay."

Triệu Phổ giật giật khóe miệng, "Cả nước đều phải lo chuyện tang sự đến vài lần, Liệt Tâm Dương hắn cũng thật là --- người ta cảnh tượng đại tang long trọng chỉ có một lần, hắn thì hạ táng bao nhiêu lần rồi đều quay lại, hắn lần này là chết thật hay lại giả chết đây?"

"Thiên Dực đi thăm dò tin tức, cũng nên trở lại rồi..." Hạ Nhất Hàng vừa dứt lời, mọi người liền nghe "Sưu" một tiếng, Đổng Thiên Dực từ trên nóc nhà phủ chủ soái rơi xuống. 

Triệu Phổ thấy người đều tập trung đông đủ, cầm trong tay phong thư Triển Chiêu đưa cho hắn lúc trước, thoáng bảo mọi người, "Vào nhà nói chuyện!"

Chuyện đầu tiên sau khi vào cửa, Triệu Phổ hỏi Đổng Thiên Dực, "Liệt Tâm Dương cuối cùng là chết hay chưa?"

Đổng Thiên Dực lắc lắc cái đầu, "Chưa!"

Triệu Phổ nhìn trời, cho một cái khinh thường... Quả nhiên!

"Ngươi nhìn thấy người?" Triệu Phổ hỏi.

Đổng Thiên Dực gật đầu, lấy ra một phong thư giao cho Triệu Phổ, nói, "Lão gia tử bảo ta mang đến."

Triệu Phổ nhận thư mở ra nhìn, chỉ thấy đây là một phong thư do chính tay Liệt Tâm Dương viết.

Đọc xong, trên mặt Triệu Phổ hiện ra biểu tình cổ cổ quái quái.

Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử đều tò mò nhìn Triệu Phổ a --- biểu tình này cho tới bây giờ chưa từng thấy qua!

Ngay cả Hạ Nhất Hàng cùng Âu Dương Thiếu Chinh cũng đều buồn bực --- vẻ mặt này là xảy ra chuyện gì rồi? 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net