92. Phương pháp của người xưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên đời này thứ gì đáng sợ nhất? Đối với câu hỏi này mỗi người có một đáp án riêng nhưng hầu hết đều sẽ trả lời là ---  không biết!

Thứ không biết đến thì luôn làm người ta sợ hãi, mà khiến người ta nổi gai ốc nhất chính là, biết rõ tai tương ngập đầu sẽ xảy ra nhưng xảy ra ở đâu và xảy ra khi nào... Tất cả đều không rõ.

Nhóm người Hắc Phong thành hiện tại đều lâm vào khốn cảnh như vậy.

Hỏa Trọng Thiên.

Cái tên nghe thôi đã ngập tràn điềm chẳng lành, ba chữ vô cùng đơn giản những biểu thị mối tai họa thật lớn!

Căn cứ vào những dấu hiệu trước mắt mà suy đoán, dưới lòng đất Hỏa Luyện cung lúc này đang có một lượng lớn Hỏa Trọng Thiên sống lại, ngọn lửa đã bắt đầu dấy lên, không có cách nào dùng nước để dập tắt mà phải dùng băng hỏa, thế nhưng những con cự trùng mang lớp giáp xác cứng rắn kia bất cứ khi nào cũng có thể phá tan tầng bùn đất ngay dưới chân mọi người, đem tai họa một lần nữa đổ ập xuống nhân gian.

Vừa nghĩ đến vô số bách tính và dân chúng luôn vô ưu vô tư lự trong Hỏa Luyện thành cùng Ma Quỷ thành sắp phải gánh chịu nạn tai ương ngập đầu, Triệu Phổ đã cảm thấy tâm phiền ý loạn... Làm thế nào để ngăn cản đây?

Mọi người cứ như vậy đứng trên mặt đất Hỏa Luyện cung, lâm vào bế tắc.

Theo thói quen mà nói, tất cả mọi người đều nhìn Triệu Phổ.

"Trước đừng hoảng loạn." Triệu Phổ thân là Binh Mã Đại Nguyên Soái nên càng phải trấn định, "Thời gian có hạn, muốn nghĩ ra biện pháp cũng phải có phương pháp!"

Tất cả mọi người nhìn hắn --- nghĩ như thế nào?

Triệu Phổ vươn hai ngón tay, "Phải nghĩ ra hai phương án!"

Bạch Ngọc Đường gật gật đầu, "Một cái dùng trước khi trùng bò ra, một cái dùng sau khi trùng bò ra?"

Triệu Phổ gật đầu, cũng sắp xếp lại suy nghĩ của mình, "Hai phương án này có phần lớn chỗ tương tự và một chút bất đồng."

Triển Chiêu nghĩ nghĩ, "Chỗ giống nhau là phải tiêu diệt mồi băng hỏa kia thế nào?"

"Khác nhau là..." Lâm Dạ Hỏa nói, "Nếu trùng bò ra, làm cách nào để vây chúng lại một chỗ rồi tiêu diệt."

Công Tôn cau mày, "Đám trùng không có cách ra khỏi Hỏa Luyện cung... Phải đi vào như thế nào? Cho nổ tung?"

Mọi người nhìn Bạch Ngọc Đường --- nơi này người tinh thông cơ quan kiến trúc nhất chính là hắn.

Bạch Ngọc Đường một lần nữa đánh giá kết cấu Hỏa Luyện cung, lắc đầu, "Không tốt lắm, tòa cung điện này bên trong bị đào rỗng, kết cấu trong đấy thế nào ta lại không rõ, bất kể cho nổ vị trí nào đều có khả năng đem toàn bộ cung điện lún xuống, thậm chí mặt đất xung quanh cũng rạn nứt, bốn phía có thác bên dưới lại có nước, sau khi nổ tung nước có khả năng theo Phong Tê cốc tràn ra ngoài, đám trùng kia không sợ nước, lửa cũng không dập được, đồng nghĩa với việc có rất nhiều hỏa cầu lao ra ngoài, cái chúng ta phải làm là gôm đám trùng này tụ về một chỗ để tiêu diệt chứ không phải đem tách chúng ra!"

"Đúng vậy." Triển Chiêu cũng gật đầu, "Căn cứ theo lời của Lão Kiền, loại trùng này có thể tự mình sinh sôi nảy nở, nếu sơ ý để sót một con hậu quả vô cùng nghiêm trọng!"

"Cho nên chỉ có thể thông qua cái chìa khóa kia?" Triệu Phổ vươn tay xoa mi tâm, "Chắc là khó khăn đây!"

Tất cả mọi người đều cảm thấy có lý, nếu mục đích của đối phương không phải là tiến vào, vậy rất có khả năng trộm được chìa khóa liền trực tiếp tiêu hủy!

"Vậy làm cách nào để dập lửa đây?" Triệu Phổ hỏi.

Mọi người lại nhìn Lâm Dạ Hỏa.

Hỏa Phụng buông một tay, "Các ngươi nhìn ta cũng vô dụng a, gần đây cái ta mới học được chính là phóng hỏa..."

"Vô Phong Chưởng có thể dập lửa mà?" Bạch Ngọc Đường hỏi.

"Ân..." Lâm Dạ Hỏa vuốt cằm lắc đầu, "Ta không nắm chắc lắm, không biết rõ có bao nhiêu trùng, nếu số lượng lớn thì rất khó."

"Đông lạnh toàn bộ thì sao?" Triển Chiêu hỏi Bạch Ngọc Đường, "Trước đó tuy rằng lửa vẫn còn đang cháy nhưng quả thực đã bị đóng băng!"

"Đó là vì lửa nhỏ." Bạch Ngọc Đường khó xử, "Đừng quên đó chẳng qua chỉ là một mảnh giáp xác mà thôi, mỗi con Hỏa Trọng Thiên trên mình mang bao nhiêu mảnh giáp vẫn còn chưa biết... Nếu lửa lớn, cho dù bị đông lạnh cũng có thể làm băng tan rất nhanh."

"Lấy đất chôn?" Triệu Phổ hỏi.

"Không đảm bảo được có sót con nào chạy trốn hay không?" Triển Chiêu cảm thấy không thỏa đáng.

"Vậy phải làm thế nào mới có thể diệt sạch đám trùng này?" Thanh Lân cảm thấy khó nghĩ.

"Có thể..."

Lúc này, Công Tôn mở miệng, "Đem phơi khô?"

Tất cả mọi người hơi sửng sốt đồng thời nhìn về phía Công Tôn, "Đem phơi khô?"

Công Tôn gật đầu, "Đám trùng này là gặp nước sống lại, nói cách khác, trước khi sống lại, chúng ở trạng thái chết do bị thiếu nước!"

Tất cả mọi người cảm thấy có lý, "Phơi khô thì phơi thế nào?"

"Cho trùng tự bốc cháy, chỉ có điều trên đời này không có bất cứ thứ gì tự nhiên mà bốc cháy, nhưng giáp xác của những con trùng này ma sát vào nhau sẽ bốc cháy, nguyên lý tương tự như mài đá ra lửa, mà loại lửa này kỳ quái bởi vì nhiên liệu của nó đặc biệt!"

"Nhiên liệu?"

"Đúng vậy!" Công Tôn gật đầu, "Lửa muốn duy trì thời gian cháy nhất định phải dựa vào một loại nhiên liệu nào đó, cũng giống như thắp đèn dầu, đốt nến... Hỏa Trọng Thiên trên bề mặt giáp xác hẳn là có một lớp giống với dầu tự nhiên nào đó đi."

Bạch Ngọc Đường nghe có lý, "Bất kể ngọn nến lớn đến đâu đốt dưới ánh mặt trời một ngày cũng đều cháy sạch."

"Kiểu này cũng cháy a..." Triệu Phổ lầm bầm.

"Các ngươi có nghĩ tới hay không..." Triển Chiêu nói, "Vì sao trong Hỏa Luyện cung lại có nhiều Hỏa Trọng Thiên đến vậy? Chúng nó hẳn là không phải tự mình bò vào?"

"Nhất định là có người bắt chúng đem nhốt ở bên trong." Bạch Ngọc Đường cũng nghĩ tới điểm này. "Người kia năm đó dùng biện pháp gì mà có thể vây nhiều Hỏa Trọng Thiên như vậy biến thành trạng thái chết khô rồi... Ném vào Hỏa Luyện cung?"

"Người xưa khẳng định là có phương pháp tốt." Lâm Dạ Hỏa thở dài, "Đáng tiếc chúng ta không biết a..."

Lâm Dạ Hỏa lời vừa khỏi miệng, Triệu Phổ một bên đột ngột ngẩng mạnh đầu, dường như suy nghĩ đến điều gì mà chắp tay sau lưng chậm rãi đi vài bước.

Thanh Lân cùng nhóm ảnh vệ đi theo Triệu Phổ nhiều năm thấy thế hai mắt cũng sáng ngời nhìn theo Nguyên soái nhà mình.

Công Tôn cũng biết thói quen của Triệu Phổ, vẻ mặt này của hắn... Hẳn là đã tìm ra phương pháp!

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng nhìn nhau một cái.

Lâm Dạ Hỏa hỏi Triệu Phổ, "Có cách?"

"Người xưa đều có phương pháp tốt..." Triệu Phổ chắp tay sau lưng lẩm bẩm, "Địa phương có độc xà tất có kèm giải dược!"

Tất cả mọi người không hiểu... Độc xà á?

Công Tôn cũng có chút mờ mịt, hỏi Triệu Phổ, "Có ý gì?"

Triệu Phổ mỉm cười, "Năm đó vô luận là ai đem Hỏa Trọng Thiên nhốt trong Hỏa Luyện cung, các ngươi hãy nhìn cơ quan bên trong Hỏa Luyện cung một chút, cửa chính dán phù nguyền rủa, còn có trận pháp bằng tường đá trong sơn cốc, hiển nhiên người nọ không muốn thứ trùng này có cơ hội mang theo tai họa gây hại lần nữa cho nhân gian, đúng không?"

Tất cả mọi người gật đầu.

"Nhưng vì sao không đơn giản đem thứ kia giết sạch?" Triệu Phổ hỏi, "Xem ra, cho dù có chuẩn bị vẹn toàn cũng không đảm bảo có một ngày thứ kia sẽ không bò trở ra? Có phải hay không?"

Tất cả mọi người nhìn Triệu Phổ.

Cửu Vương gia nhẹ nhàng nhướng mi, "Thứ kia bị nhốt trong Hỏa Luyện cung vẫn luôn không thể tự thoát ra, chứng tỏ chúng nó không biết bay, đúng chứ?"

Triển Chiêu nghĩ nghĩ, "Lão Kiền quả thật cũng chưa nói là bọn chúng biết bay."

"Dựa vào sức nặng của lớp giáp xác kia, hẳn là bay không nổi." Công Tôn cũng gật đầu, "Toàn thân có thể cháy mà biết bay cũng không hợp lý."

Thanh Lân cũng đồng ý, "Ta nghe được âm thanh phía bên dưới đều là loài bò sát, không có âm thanh vỗ cánh trên không."

"Ha ha..." Triệu Phổ đột nhiên nở nụ cười.

Tất cả mọi người khó hiểu.

Lâm Dạ Hỏa nhíu mày nhìn mấy vị Triệu gia quân bên cạnh --- Vương gia nhà các người cười cái gì a? Thiên hạ rất nhanh sẽ đại loạn.

Thanh Lân cũng nhìn chằm chằm Triệu Phổ --- y tuy rằng vẫn luôn đi theo Vương gia nhà mình, cũng sẽ đặt mình trong trường hợp của hắn mà tự hỏi, nhưng quả thật tình huống trước mắt không hiểu sao Triệu Phổ vẫn còn có thể cười.

"Ha ha ha..."

Triệu Phổ dường như càng nghĩ càng cảm thấy buồn cười, phá lên cười.

Tất cả mọi người mặt đầy nghi ngờ mà nhìn Triệu Phổ cười.

Công Tôn híp mắt nhìn hắn, vươn tay sờ sờ cái trán --- bệnh rồi?

Triệu Phổ cười xong, thấy mọi người vẻ mặt đều không hiểu, bèn hỏi, "Địa hình Phong Tê cốc thế nào?"

Mọi người ngẩng mặt lên nghĩ nghĩ, "Đông cao Tây bằng."

Triệu Phổ gật đầu, chỉ vào phía Tây, "Nơi đó là chỗ nào?"

"Lang Vương bảo." Lâm Dạ Hỏa trả lời, "Cho nên nơi đầu tiên gặp nạn chính là Lang Vương bảo sao?"

"Còn gì nữa?"

"Còn có..." Lâm Dạ Hỏa nói, "Khô Lâu hải!"

"Chẳng lẽ định dẫn vào Khô Lâu hải?" Bạch Ngọc Đường nương theo ý tưởng của Triệu Phổ, "Cho trùng rơi vào khu vực có lưu sa?"

"Trong rất nhiều truyền thuyết về Hỏa Luyện cung, không phải có một cái nói về giếng sao?" Lâm Dạ Hỏa vỗ tay một cái, "Đám trùng bị vây trong hố cát không thoát ra được đến lúc đó lửa cũng bị diệt sạch, sau khi bị phơi nắng sẽ khô lại rơi vào trong khu vực lưu sa, cuối cùng vẫn trở lại Hỏa Luyện cung?"

"Nhưng có phương pháp gì để chúng chỉ có thể bò đi Khô Lâu hải mà không bò sang Lang Vương bảo?" Thanh Lân nghĩ không ra một biệp pháp vẹn toàn.

Triệu Phổ nở nụ cười, "Giữa biển cát trong Phong Tê cốc gần Lang Vương bảo là nơi nào? Lúc trước ở Lang Vương bảo không phải đều đã xem qua bản đồ sao?"

Bị Triệu Phổ nhắc tỉnh, tất cả mọi người sửng sốt, sau đó chợt nghe Triển Chiêu "Nga!" lên một tiếng.

Mọi người gần như cũng đồng thời bừng tỉnh đại ngộ, trăm miệng một lời, "Lỗ Hổng Lớn!"

Công Tôn gật đầu, "Cái sườn dốc đá Thanh Cương thật lớn kia a! Là nơi tiểu miêu cũng không thể đứng vững trong truyền thuyết!"

Bạch Ngọc Đường hiểu ra cũng cảm thấy buồn cười ---  khó trách tìm một lượng lớn nhân công để tạo ra sườn dốc Thanh Cương, dùng để đối phó với đám Hỏa Trọng Thiên cồng kềnh này quả thật tốt đến không thể tốt hơn.

"Có điều lần này chúng ta phải làm cho triệt để một chút." Triệu Phổ nói, "Bất kể người xưa vì lý do gì mà giữ lại đám trùng, lần này nhất định phải diệt trừ tận gốc!"

Triển Chiêu bọn họ cũng gật đầu, đồng ý với quan điểm của Triệu Phổ.

"Những con Hỏa Trọng Thiên này sẽ từ nơi nào bò ra?" Công Tôn ngẩng mặt, chạy đến trước cửa lớn Hỏa Luyện cung bắt đầu nghiên cứu phù chú dán trên cửa, "Có lẽ... Phương pháp vẫn luôn ở đây, chỉ là chúng ta không để ý..."

Triệu Phổ lại hỏi Bạch Ngọc Đường, "Cửa khẩu bằng tường đá bị sập ở phía Đông Hỏa Luyện cung có thể khôi phục lại như cũ không?"

Bạch Ngọc Đường gật đầu, "Hẳn là có thể."

Triệu Phổ để Thanh Lân mang theo một ít binh lính, vào Hỏa Luyện thành chuẩn bị sẵn gạch và cát đá, dựa theo phân phó của Bạch Ngọc Đường mà trùng kiến lại những vách tường phòng hộ.

Triển Chiêu cùng Lâm Dạ Hỏa hỏi Triệu Phổ, "Chúng ta thì làm gì?"

"Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, một khi đám trùng này bò ra, để phòng ngừa vạn nhất đúng lúc bốn vị lão tiền bối đều ở nơi này, giá trị vũ lực vô cùng cường đại, đừng nói là trùng mang lửa, cho dù có phun rồng lửa mà bò ra lần này cũng phải tiêu diệt cho sạch sẽ!"

"Muốn diệt gọn như vậy cần gôm đám trùng tụ vào một chỗ!" Triển Chiêu nói, "Khô Lâu hải không được, quá phân tán."

"Muốn phòng ngừa đám trùng tiến vào Khô Lâu hải, tốt nhất là có thêm một cái Lỗ Hổng Lớn!" Lâm Dạ Hỏa nói.

"Vậy cũng không khó." Triệu Phổ mỉm cười, "Có một thứ giống với đá Thanh Cương vô cùng trơn trượt, chỉ kém hơn đá Thanh Cương ở chỗ là không thể lưu truyền trăm năm thôi."

Triển Chiêu cùng Lâm Dạ Hỏa ngầm hiểu, "Băng!"

Hải lý Khô Lâu hải đều là cát, dùng cát dồn lại tạo thành một sườn dốc tương tự như Lỗ Hổng Lớn, sao đó thỉnh Thiên Tôn lão nhân gia hỗ trợ đem triền núi toàn bộ đóng băng! Vây thành một cái phễu, chờ toàn bộ đám trùng rơi vào trong phễu liền đem tất cả đường lui phong kín, nhốt chúng ở bên trong!" Triệu Phổ vuốt cằm, "Hiện tại vấn đề chính là, làm cách nào để giết chết đám trùng?"

[Hải lý - là một đơn vị đo chiều dài hàng hải, 1 hải lý = 1852m, theo ta nghĩ ở đây tuy là vùng sa mạc cát nhưng do địa danh Khô Lâu hải thật lâu trước kia từng là biển nên Nhã tỷ sử dụng từ "Hải lý."]

"Ân..." Lâm Dạ Hỏa nói, "Đổ đá đập chết sao?"

Triệu Phổ cau mày, "Cái này sao... Không biết a."

Bên này đang lo lắng, chỉ thấy Công Tôn kích động chạy trở về, "Triệu Phổ! Ta có biện pháp giết chết đám trùng rồi!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net