Chương 1: Mở Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lỗi....

Lỗi .... Lỗi .... Lỗi v...v.

Thay đổi ip,thiết lập ip.

Đang thay đổi.

1%,2%,5%,v....v 100%.

Xâm nhập thành công.

(Má ăn lờ gì mà cứ lỗi quoài,chắc hồi chỉnh lại cái auto hack thôi.

Phiền phức thật.)

Đã xâm nhập vào bên trong,mời bạn chọn.

Bẻ khóa:Sao chép chìa(khóa)

Sao chép khóa đã thiết lập.

Đang tiến hành vào bên trong.

- "Thôi phiền quá,để nó tự động làm vậy,thật phiền phức,mà chả hiểu sao mình lại làm cái này nữa,thôi đi học 6h30 rồi."(?)

Tôi bước ra khỏi căn hộ nhỏ tường màu xanh nhạt.

- "Một hacker lạ mặt và không rõ lai lịch đã xâm nhập vào ngân hàng một cách bí ẩn,còn vượt qua cả đội bảo vệ của ngân hàng Bzt,liệu cậu ta là ai,lí do cậu ta làm thế,chúng tôi vẫn chưa biết được,đội an ninh ngân hàng đang cố tìm ra cậu ta nhưng vẫn không thể,vì các địa chỉ tìm được chỉ là những địa điểm giữa các vùng biển rộng mênh mông,chúng tôi kết thúc tin tức sáng nay."

(Hửm,chắc không phải tôi đâu ha,mà thôi kệ,có là đang nói tôi đi chăng nữa cũng chả thành vấn đề khi không ai biết về tôi)

Tôi đón xe buýt và xe bắt đầu di chuyển,tôi kiếm một cái ghế gần cửa vào và ngồi xuống,tôi có một mái tóc đen cùng đôi mắt xanh lam cao 1m75,mang bộ đồng phục học sinh cao trung,à tôi cũng đã 18 tuổi,khuôn mặt khá bình thường và chả có gì khác biệt chi cả,và tôi cũng chỉ là một con người bình thường,sống một mình,vì gia đình tôi bị tai nạn mà qua đời trong chuyến đi du lịch ở Việt Nam,còn tên tôi là Sora,Amagi Sora.

Tôi mãi suy nghỉ về các vấn đề khác nhau thì trên xe đã ấp nập người,tôi thấy một bà cụ đẹp lão với đôi chân nhỏ bé ốm yếu,cùng mái tóc bạc phơ và thân hình gầy yếu,tôi đứng khỏi ghế.

- "Mời bà ngồi ạ,bà ngồi xuống nghỉ ngơi đi,nên bà cứ ngồi đây đi"(Sora)

Tôi bước lên và đỡ bà xuống.

- "Cảm ơn cháu,cháu đúng là cậu bé ngoan,nhưng thế này có ổn không khi nhường ghế cho bà ?"(?)

Bà lão đáp lại với giọng nhỏ nhẹ.

- "À không sao đâu bà,cháu ổn,vì dù gì cũng sắp đến nơi rồi,nơi trường cháu học ạ,bà cứ yên tâm mà nghỉ ngơi"(Sora)

- "Cảm ơn cháu nhé,bà cho cháu nè"(?)

Bà bỏ tay trong túi và lấy ra một viên kẹo,bên ngoài nó bao bọc bằng tờ giấy trắng nhỏ hình tròn lớn tầm 4cm,bà ấy lấy ra và đưa cho tôi,mặc dù tôi chả ăn kẹo bánh gì cho lắm,nhưng thôi,tôi nhận như một lời đền bù ha.

- "Cảm ơn bà,cháu nhận vậy"(Sora)

Tôi nhận lấy và bỏ vào túi và không quên lời cảm ơn đến bà ấy.

--------

Có vẻ như đến nơi rồi,tôi chào tạm biệt bà và bước ra khỏi xe.

Trước trường có một cái cổng bằng sắt,kéo ra kéo vô có màu xanh lá,ngôi trường đủ rộng để chứa hơn 1000 người,và đôi khi ngôi trường này có vài sự kiện như là Học Bỗng,Từ Thiện,Quyên Ghóp Người Ngheòv...v.

Còn rất nhiều thứ khác nhau,tôi bước vào và chào bác bảo vệ,bác ấy cao 1m8 với thân hình 6 múi,khuôn mặt chuẩn ikemen,tầm 35 tuổi là cùng,mang một cái quần xanh và áo xanh,cùng chiếc mũ đen,tôi bước tới và cúi đầu chào bác ấy,cứ như một lễ nghi hàng ngày vậy.

- "Chào bác ạ,Sáng tốt lành"(Sora).

- "Ha,có vẻ hôm nay cậu đến sớm hơn mọi khi nhỉ,mà cậu cứ gặp tôi và chào không biết bao nhiêu lần rồi đấy,cậu có biết không ?"(?)

Tôi chào có mấy câu,vác ấy vức lại tôi cả chục câu,với tại đâu phải tôi tới trễ do tôi muốn đâu,tại cái máy tính hết đó,tôi làm đủ mọi thứ trong đó khi có thời gian mà thôi,cũng như một thứ để giải trí,tôi cũng có chơi Game nhưng ... game nào game đó tôi chơi điều đóng cửa,tôi chả thể đếm hết bao nhiêu game đã đóng cửa,tôi cũng chả làm gì cả,chỉ do khi nào game khó quá thì vô điều chỉnh lại hoặc hack vài thứ.

Mà thôi,gác chuyện đó sang một bên.

- "Chào người lớn tuổi cho có lễ nghi thôi ạ,chả có gì quá cả,với lại cháu còn có vài việc làm buổi sáng nên mấy hôm đó trễ thôi,có cần phải nhớ từng li từng tí tới vậy không ?"(Sora)

- "Ha,tôi còn trẻ kém,đâu hẵn là lớn tuổi đâu mà"(?).

Trẻ thì trẻ thật,nhưng chỉ là vẻ về ngoài mà thôi ....

- "Thôi không đôi co với ông bác nữa,tôi vào lớp học đây"(Sora)

- "Tạm biệt nhé,à nói mới nhớ,hôm nay hình như là ngày thi thì phải,tối qua cậu có học không thế?"(?)

Chết cha rồi,tối qua mãi cày mấy bộ Light novel và OLN quên bén mất,thôi tranh thủ vào học được cái gì hay cái đấy.

- "Tôi quên mất rồi,thôi tạm biệt ông chú,vào tranh thủ kiếm thời gian đã,học vô được cái gì thì vô"(Sora)

- "Cố gắng lên ha,tôi chỉ mong muốn cậu rớt mà thôi,mà chắc cái đó chả xảy ra đâu nhỉ,cái đầu ghi nhớ siêu việt của cậu mà sợ cái gì"(?)

Ha,học thì hên xui thôi,còn hack hay lập trình các thứ thì cần cái đầu óc nhiều và các chất xám trong não nữa không là hỏng hết.

- "Tạm biệt"(Sora).

Tôi nói và chạy vào ngôi trường,tôi đi ngang qua các bông hoa cúc bé nhỏ và cái cây cao chót vót che nắng,đi qua các hành lang nhỏ,cầu thang,và cuối cùng tôi cũng tới.

Tôi ngồi ở một cái bàn phía dưới chót bên trái có một cái cửa,cánh cửa bên cạnh,làm tôi ngắm những khung cảnh thiên nhiên gió mát,cùng với các hoa anh đào vay xung quanh,những cơn gió thổi nó bay đi,tạo nên một khung cảnh nhẹ nhàng và trong lành.

Tôi ngồi nhẹ xuống ghế và bắt đầu lấy sách sổ ra ôn khi còn có thể.

------

Chương này viết ngân vì bùn ngủ :v.

Ảnh minh họa cho main,lấy từ google

Đây là một bộ tự làm :3 và thể loại là Fantasy,Action,Isekai,v...v có thể sẽ thêm Harem vào :3

sơ lượt:

một học sinh cao trung 18 tuổi,một người bình thường như bao người,nhưng không ai biết rằng anh là một Hacker ngầm của giới chính phủ,nhiều lần phá hoại các thử này rồi đem cho người khác,một hôm nọ anh tình cờ hack vệ tinh và đéo biết lí do tại sao anh lại xâm nhập vào thế giới của thần v...v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net