Chương 2: Cuộc Sống Bình Thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phù,sau một thời gian ngắn,lớp học cũng đã bắt đầu,à trên trường này tôi chả có bạn bè gì cả,tôi càng lờ đi và chả kết bạn với ai cả,tôi muốn một mình hơn là nhiều người,vì nó khá phiền phức,lớp học giờ cũng đã im re lo làm bài thi hết rồi,chỉ có riêng một mình tôi rảnh hơi mà thôi,tôi đã làm xong tất cả vài thi lúc đề vừa phát sau 1ph30 giây rôi,nên giờ chả làm gì mà chỉ ngồi ngẫm nghĩ vu vơ mà thôi.

May mắn thay là các đề thi nó ra tòan những gì tôi đã học hồi vừa vào lớp,làm tôi nhớ lại các năm trước,may mắn luôn đến với tôi,chắc tôi được phù hộ hơi quá nhỉ,tôi cũng khá tự tin về trí nhớ của mình,tôi chỉ đọc qua một lần là ghi nhớ hết luôn,không chừa hay bỏ xót gì,vì thế năm nào tôi cũng đứng 1 hoặc 2 trong trường,tôi cũng bị mọi người trong trường làm quen này nọ,kể cả trai lẫn gái.

Có vài lần tôi cũng được tỏ tình nhưng tôi đã từ chối tất cả,và từ đó,tôi được mọi người đặt biệt danh là "Hoàng Tử Băng Giá" tên nghe củ chuối vãi ra,tôi cũng khá thân thiện với những người tôi tự mình làm quen hay kết bạn,kể cả ông chú bảo vệ trường,còn lại những người kết bạn với tôi thì kệ họ,họ nói gì đó và tôi chỉ trả lời vài câu ngắn gọn.

Vì ở trong lớp tôi khá lười và im hơi lặng tiếng,chứ ra ngoài trường thì khác.

Bởi vì tính cách tôi khá lập dị,vì luôn cắm đầu vào máy tính,tôi đã bắt đầu nổi tiếng từ lúc tôi mới có 5 tuổi cơ,khi đó tôi đã là một thiên tài nhưng không ai biết đến ngoài gia đình tôi,tôi có rất nhiều kiến thức,khi tôi 5 tuổi tôi đã dư sức giải vài bài của các thiên tai ở thế giới này luôn đó chứ,nhưng tôi cũng phải ôn lại cho chắc chắn,tôi là một người cực kì cẩn trọng mọi thứ,tôi nổi tiếng nhưng chả ai biết tới thân phận thật cả,tôi nổi tiếng trong giới Hacker và các điều khác,mặc dù tôi chả quan tâm.

Khi tôi lên 8 tôi đã bỏ nghề và danh tiếng dần chìm xuống đáy,lên 16 tôi lại bắt đầu công việc cũ vì thấy rất nhiều người nghèo không nơi nương tựa,và nhiều người giàu làm ăn phi pháp không quan tâm dân thường,từ đó tôi khá ghét cái thế giới không công bằng này,tôi ghét cả lũ nhà giàu keo kiệt không giúp dân chúng,cả nhà nước bây giờ cũng keo kiệt chả kém,và tôi bắt đầu hành động mọi thứ để tạo sự cân bằng,tôi lấy tiền của các tội phạm ẩn hay các giao dịch phi pháp,xâm nhập mọi hệ thống,cướp doạt mọi thứ,à không hẳn là mọi thứ,nếu thế thì bọn kia phá sản sao,nhiều lần tôi bị các thành phần Hacker khác và các bảo vệ hệ thống chống lại tôi,nhưng tôi đã cho toàn bộ lết đất ăn xin,bọn hacker ngầm thì tôi đã phơi bài tất cả ra ánh sáng.

Tôi là một người sống ẩn,như một Ninja,sống ở bóng tôi khơi bài mọi tội lỗi ra ánh sáng,mà cũng tạm tạm thế.

Tôi chả phải người xấu cũng chả phải người tốt gì cả,chỉ là một học sinh bình thường và thành tích thể thao hay học tập điều đứng ở mức kha khá(như 1 hoặc 2) hẵn là thế luôn ha.

Tôi cũng nhiều lần đi từ thiện rất nhiều nơi có nạn đói,bằng những điều bí ẩn,không ai biết người từ thiện là ai,và đó luôn là một ẩn số.

À thôi kể về quá khứ của tôi vậy được rồi,tiếc học cũng đã kết thúc cùng các bài thi vớ vẩn.

Lấy cặp và ra về,vì giờ cũng đã trưa rồi,thi xong thì về thôi,ngôi trường này có kha khá người căm ghét tôi và hay làm phiền tôi,có khi còn đánh tôi luôn đó chứ,ví dụ như các trận đấu kiếm ở trường,mấy người đó luôn có ý định làm tôi mất mặt,nhưng đã bị phản dame,hay kể cả thi chạy,luôn dùng thủ đoạn như lõng dây giày hay đại loại,nhưng tôi vẫn về 1 bằng cách này hay cách khác,Thần thái của tôi không bao giờ tụt cả,tuy tôi một hacker hay gọi là Anh Hùng Bàn Phím,thì thể lực và sức khỏe vẫn cần phải có.

Như một ví dụ,khi bạn đang xâm nhập vào hệ thống nữa chừng,và mõi tay,thì các bạn biết rồi đó,bị phát hiện xâm nhập thì người ta phải chống lại hoặc bảo vệ và tìm ip bạn,nhưng bạn mõi tay và chả chống lại cái gì được cả,sức khỏe đôi chân cũng cần thiết,lỡ bị phát hiện còn chạy được,các môn thể thao hay võ thuật gì tôi cũng biết cả,kể cả Parkour lí do khi lên 8 tôi bỏ hacker vì nhận thấy sức khỏe mình khá yếu,vì thế tôi luôn học tập đủ các môn học,thể thao,võ thuật v...v các thứ để phòng chống mọi trường hợp,tôi là một con người cẩn thận cơ mà,đâu thể bỏ xót cái gì được.

Một người luôn đi trước một bước,đó chính là tôi,một con người hoàn hảo,và tôi cũng là một người có vài Siêu Năng Lực hay Sức Mạnh Siêu Nhiên gì đó,nhưng tôi chả bao giờ đụng vào cả,vì toàn những cái chết người,nếu sang thế giới khác dùng thì con được.

Con người luôn có những năng lực siêu nhiên,nhưng không biết sử dụng hoặc không biết cách thức tỉnh,tôi cũng điều tra những người có các năng lực bí ẩn,thích thể hiện và đã bị các nhà nghiên cứu bắt vào thí nghiệm rồi,và nhóm nghiên cứu đó đã bị tôi phơi bài ra ánh sáng,tất cả những Năng Lực Gia điều đã chết vì mổ xẻ,khi bị bắt hắn luôn tung hô như mấy người đó có siêu năng lực nên chúng tôi nghiên cứu cho con người,nhưng chả ai tin vào điều vô lí đó cả.

Khi lên 1 tôi đã thức tỉnh năng lực "Hiểu Biết Rộng" và "Trí Nhớ Siêu Phàm".

Cái thứ nhất là giúp tôi hiểu biết mọi gốc rễ nên tôi mới thành thiên tài đây,và thứ hai thì như tên gọi,ghi nhớ mọi thứ,2 năng lực này phối hợp với nhau cực kì tốt.

Tôi càng lớn lên,năng lực của tôi càng nhiều,mà tôi cũng chả dùng cho lắm nên cứ vức nó đi thôi,có vài năng lực tăng sức khỏe và mạnh lên nhưng tôi luôn tắt nó,vì nó khủng quá,nên tôi dành tự tập luyện.

-------

Chuyện tôi vậy là được rồi,không bon xen chi tiết nữa,tôi ra khỏi trường và đón xe buýt mà đi về.

-------

Về tới nhà tôi lại nhảy cào bàn phím và máy tính,vì hôm nay tôi khá tò mò về cái vệ tinh,hồi trước giờ tôi chả chú ý đến cái này lắm,nên hôm nay tôi sẽ vào thử xem có những thứ gì.

- "Cấu hình đang chạy,đang kết nối"

- "Mời chọn ip"

- "Ip Thế Giới đã được chọn"

Ip thế giới này là tôi dồn ép tổng hợp lại với nhau,khi cần thiể tôi xài vì cái này giải mã mọi thứ nhanh hơn là chọn ip chả hạn như Hàn Quốc hay Nhật Bản v...v.

Chọn từng ip mệt lắm nên tôi cũng chả muốn.

- "Tiến hành xâm nhập,đang truyền tải dữ liệu"

- "1%,2%,3%,4%,......"

----Hết----

Tập sau main sẽ xuyên không :3.

Cảm ơn các bạn đã đọc,các cmt,lượt xem và bình chọn của các bạn là động lực của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net