XXX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xuống nhà dưới, Jimin dẫn em đến sofa ngồi, trước mặt là bàn gỗ đã được chuẩn bị sẵn một tô cháo rau củ, một ly trà hoa cúc cùng bộ dụng cụ sơ cứu. Em vốn định tự ăn nhưng anh đã nhanh tay hơn, cầm lấy tô cháo, múc từng muỗng đút cho em ăn.

Bữa ăn trôi qua trong chớp mắt, cả hai vẫn không ai nói câu nào. T/b lại mang chút tủi thân trong lòng mà cố gắng giấu đi nhưng có lẽ bao nhiêu bức bối đều không chút kiên trì liền tuông trào khi nhìn vẻ mặt lạnh lẽo của Jimin. Đôi mắt lại ngập ngụa nước, sóng mũi cay cay. Jimin vốn định đi dọn dẹp thì bị bàn tay nhỏ run run nắm lại. Nhìn xuống đã thấy vẻ mặt T/b uỷ khuất đến nhường nào, mỏng manh như thuỷ tinh, cảm giác như chỉ cần chạm nhẹ vào cũng đã tan thành tro cát. T/b buồn bã thì lòng anh cũng chẳng vui, vốn biết bao nhiêu uất ức đó cũng là do một phần lỗi của anh, nếu lần đó anh không quá đáng thì bây giờ em cũng không mang bao nhiêu nặng nề trong lòng. Nhưng bản thân cũng tức giận, không hiểu vì sao em lại để yên cho KimDong nên lòng anh lại bức bách khó chịu, cảm giác hiện tại là muốn đi giết chết tên khốn đó. Anh ngồi xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn em, không chút thương tình mà gạt tay em ra như tức giận. T/b thấy vậy thì ngước lên nhìn anh, hai mắt mở to

-Jimin....

        -nín đi, tôi không thích dỗ con nít!

        -hức...Jimin à...

        -em muốn cái gì thì mau nói, tôi còn phải rửa tô và dọn dẹp nhà

        Đến nước này T/b như bùng nổ, bao nhiêu buồn bã trong lòng đều phun trào mà nói lớn

        -Jimin...anh làm sao vậy? Hay anh chê em suýt bị tên kia cưỡng bức rồi nên không thèm đúng không? Anh trách em vì vương mùi tên đàn ông khác chứ gì? Thân thể em bây giờ toàn là dấu tay anh ta nên anh ghê tởm đúng chứ? Em nói đúng không hả? Hả?-giọng em run run nhưng vẫn cố gắng kiên cường chất vấn anh. Nói xong một tràn lại im lặng khóc, vai gầy run lên, nước mắt thi nhau rơi lã chã

         Anh nhìn thấy thì xót xa, biết bản thân đã phản ứng không đúng nên liền thở ra một tiếng, nắm lấy bàn tay nhỏ vuốt ve, cố điều chỉnh tâm trạng rồi nói

         -không phải....

         -không cần anh ở đây nữa! Anh đi đi!-em rút tay lại, lớn giọng đuổi anh

         -T/b, anh xin lỗi...anh không cố ý nóng giận với em..chỉ là tức giận việc xảy ra với em nên mới trở nên nóng nảy...vốn không định làm tổn thương em!

         Anh nói xong, tay cầm thuốc sát khuẩn ra vệ sinh vết thương cho em. T/b thấy vậy thì giận dỗi rụt tay lại

         -không cần..

         -anh xin lỗi...để anh vệ sinh vết thương giúp em!

         Em cũng chẳng muốn chống cự nữa, để mặc cho anh muốn làm gì thì làm. Bản thân vẫn mang uất ức nên cứ khóc đến nấc lên từng tiếng nặng nề, cảm tưởng như không còn hơi sức để thở vẫn không ngăn lại được cơn thuỷ triều đang dồn dập trong lòng. Jimin nhìn em khóc đến xót xa, tay cầm bông băng cũng phải bỏ xuống ôm em vào lòng vuốt ve

         -anh xin lỗi! Là anh sai! Là anh ích kỷ, không suy nghĩ đến cảm xúc của em! Là anh không tốt, đáng ra phải chăm sóc em tốt hơn! T/b đừng khóc, anh đau!

         -em ghét anh! Anh đi đi! Không cần anh ở đây lo lắng! Em ghét anh! Ghét anh, ghét anh nhất!-T/b vừa nấc từng tiếng vừa trách mắng, bàn tay yếu ớt đánh vào vai anh như trút giận

         -đúng, là anh tệ, em ghét anh cũng được! Em đánh anh cũng được, đánh mạnh vào, đánh bao nhiêu tuỳ thích! Chỉ xin em đừng khóc, làm ơn!-anh nắm lấy tay em, tự đánh vào thân mình, vai, lưng, ngực, mặt đều bị anh dùng tay em đánh như tự trừng phạt thân mình

         Cảm nhận được sự hối lỗi của anh, T/b cũng không muốn hờn trách thêm, dần nguôi ngoai trong lòng mà nín khóc. Khuôn mặt lấm lem nước mắt ngước lên nhìn anh. Jimin chỉ dịu dàng đáp lại ánh mắt đó, dùng tay lau đi nước mắt, đặt lên môi em một nụ hôn an ủi. Dứt ra lại chăm chú băng bó cho em đến khi không còn vết thương nào sót lại, hôn lên từng nơi an ủi. Chén dĩa đặt vào bồn rửa, cứ để ở đó, ngày mai tính sau, việc quan trọng bây giờ là chăm sóc em.

         Nghĩ vậy liền đi đến sofa bồng em lên lầu, đưa em vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt rồi mới lau mặt cho em sạch sẽ sau đó bản thân mới tắm rửa thay đồ. Xong xuôi lại đến giường ôm em vào lòng, vuốt lấy tấm lưng nhỏ
         -T/b ở nhà có nhớ anh không?-anh nói, tay đưa lên đùa nghịch lọn tóc

         Em chẳng nói lời nào, chỉ đáp lại bằng cái gật đầu

          -anh cũng nhớ em lắm! Rất muốn xong việc rồi về nhà tìm em, hôn em thật nhiều, ôm em thật lâu. Muốn đưa em đi chơi, muốn rước em khi tan tầm, muốn cùng em đùa giỡn! Anh còn đặc biệt muốn một thứ.....

         T/b nghe thì ngước mắt lên nhìn anh, đôi mắt tròn trong veo như pha lê, đôi mi cong dài chớp chớp nhìn anh thắc mắc

         -em muốn biết không?

         Anh nhìn em, miệng cười vui lại hỏi. T/b chỉ cười nhẹ, tay đưa lên vuốt má anh mấy cái

         -muốm về nhà phạt em! "Yêu chiều" em! "Cưng nựng" em!-anh nói xong mặt liền không chút đứng đắn nhìn em, cười đến hai mắt tít lại

        Em nghe vậy liền hiểu ra hàm ý, hai má ửng hồng, nụ cười ngượng ngùng, tay đánh nhẹ lên ngực anh, miệng lại mắng yêu

        -anh, đồ vô sỉ!

        -vô sỉ với mình em thôi!-anh nói xong lại ôm em chặt hơn

        -hôn anh!-Jimin nói

         T/b nghe vậy liền hôn nhẹ lên má anh, đáp lại em chính là ánh mắt không hài lòng của Jimin

         -ai bảo em hôn ở đó! Hôn ở đây!-anh nói rồi môi chu lên, hai mắt nhắm lại chờ đợi. Bộ dạng này không khỏi làm em phì cười, chỉ lẳng lặng đáp ứng anh. Môi mềm đặt lên một nụ hôn nhẹ

        -chẳng đã gì hết! Hôn mạnh lên!

        Em nghe vậy liền hôn lại một cái

        -ưmmmm....gì mà nhẹ quá vậy! Mạnh hơn đi!

        Lại một chiếc hôn đặt lên môi anh

        -aaa anh không chịu nha! Hôn lại! Hôn cho đến khi anh vừa lòng thì thôi!

         Lần này rút kinh nghiệm cho ba lần trước, em đặt biệt nhấn môi thật mạnh, còn hôn thật kêu. Âm thanh vang lên nghe vô cùng vui tai

         -aaaaaa đã quá! Phải vậy chứ! Nào, đến anh hôn em!-Jimin nói rồi liền sấn môi đến đặt lên một nụ hôn. Không lập tức dứt ra mà mân mê môi mềm một lúc lại mở miệng đưa đầu lưỡi đến tách môi em ra. Cậy mở thành công liền tìm lấy lưỡi nhỏ mà vờn. Môi lưỡi quấn quýt một lúc thì nhả ra, lại nhìn em dịu dàng rồi cả hai mới chìm vào giấc ngủ

——————————————
À và cho những bạn nào thắc mắc thì mình sinh năm 2005 nha! Sống ở tp.hcm🥰
Mình thật sự rất cảm kích sự ủng hộ và yêu thích mà mng dành cho truyện nhưng mà xin các bạn đọc đừng hối😅mình luôn cố gắng viết thật tốt để mng có những tập truyện hay, thoả mãn sự mong chờ của các bạn vì vậy đôi khi sẽ tốn thời gian một chút! Mong các bạn đọc thông cảm💜mình sẽ đăng truyện cách mỗi 5-7 ngày, các bạn cùng đón chờ tiếp nhé🥰 cảm ơn sự ủng hộ của mọi người❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net