13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi một mình trên ghế đá chờ mẹ, bé Kimie thở dài suy nghĩ. Trong đầu bé là hàng loạt câu hỏi tại sao mẹ lúc nào cũng đón muộn, trong khi tới giờ tan học các bạn đều đã được ba mẹ đón về. Kimie tủi thân, giận dỗi quyết định tự tìm đường về nhà.

Đi được một quãng, tới ngã ba đường với đầy xe cộ qua lại. Bây giờ Kimie mới nhớ lời mẹ dặn là không nên sang đường một mình, ngó xung quanh thì thấy một người đàn ông cũng chờ đèn xanh sang đường, bé híp mắt chạy tới nắm lấy tay người đàn ông ấy nhờ giúp đỡ.

' Chú gì ơi, chú có thể dắt con sang đường được không?'

Kim Taehyung lặng nhìn thằng bé vài giây, sau đó thì mỉm cười gật nhẹ đầu đồng ý. Dắt thằng bé sang đường, vẫy tay tạm biệt anh quay lưng định rời đi nhưng một lần nữa bé con lại chạy theo nắm tay níu anh lại.

' Cháu định nhờ chú chuyện gì nữa vậy nhóc?'

' Hức... hức... Kimie bị lạc rồi...'

Quả nhiên sau khi sang đường bé con đã bị mất phương hướng. Thấy thằng bé tội nghiệp khóc nức nở cũng như ánh mắt dò xét của mọi người xunh quanh, anh cúi người dỗ dành Kimie và hứa sẽ giúp bé về nhà.

Trước tiên anh dẫn theo bé con về nhà ông bà Kim sau đó thì về căn hộ mới, căn nhà đã được bán lại cho chủ mới.Thằng bé rất ngoan chỉ ngồi ăn và cười tít mắt, khi anh hỏi số điện thoại của gia đình bé con chỉ lắc đầu và kêu không nhớ. Vấn đề tìm lại ba mẹ cho bé con có vẻ khó khăn rồi đây, kiểm tra trong cặp sách của Kimie thì thấy cuốn sổ liên lạc... và trong đó có số điện thoại của gia đình.

Anh ngay lấp tức lấy điện thoại bàn gọi theo số đó và không hề biết đó là số điện thoại của em.

' Nhóc ngồi đây chờ chút, mẹ nhóc sắp tới đón rồi.'

Anh mỉm cười xoa nhẹ đầu Kimie đang ngồi nhai snack. Nhìn bé con dễ thương trước mắt anh lại nhớ đến Taemi, con bé cũng rất thích ăn snack và lúc nào cũng nhai chóp chép... nghĩ tới đây anh không kìm được mà thơm nhẹ lên má bé con.

' Chú này, có phải tên chú là Kim Taehyung đúng không?'

' Ừ, sao nhóc lại biết tên chú?'

' Tại trong nhà Kimie có ảnh và người trong ảnh nhìn rất giống chú.'

Thằng bé ngây thơ kể với anh về những bức ảnh có trong nhà, anh chưa hiểu lời bé con nói định hỏi thêm, nhưng liền bị cắt ngang bởi quản gia. Ông ấy lên báo rằng người nhà của thằng bé đã tới. Dang tay ôm Kimie vào lòng anh liền bế bé con xuống nhà.

' Mẹ...'

Bé con vừa thấy em vội rời khỏi tay anh chạy lại ôm chầm lấy mẹ, ôm con trong lòng em thầm cảm tạ trời đất vì đã để bé con được an toàn.

Còn về phía Kim Taehyung, đang đứng đơ mặt nhìn cảnh đoàn tụ của hai mẹ con. Người con gái trước mặt kia không phải là người vợ cũ mà anh đang cất công tìm kiếm sao? Lim Amie mà anh luôn yêu, luôn mong nhớ kia rồi. Chẳng nghĩ nhiều anh vội chạy tới vòng tay ôm lấy em.

' Amie... em đã đi đâu vậy? Em có biết là anh đã nhớ em nhiều tới thế nào không?'

Hai mắt em dưng dưng như sắp khóc vội đẩy anh ra rồi bế theo Kimie rời đi, Kim Taehyung hoảng hốt vội chạy theo nhưng không kịp... Namjoon cứ thế phóng xe đi mặc cho anh có chạy theo gọi khản cả giọng.

Hướng ánh mắt ra ngoài nhìn bầu trời tối mịt, lòng em nặng trĩu những lo âu. Ông trời thật khéo sắp xếp khi cho em và anh gặp lại trong hoàn cảnh này, không những thế bé con còn tự chạy tới gặp anh. Lim Amie lại không kìm chế nổi mà rơi lệ.

' Sao mẹ lại khóc? Con làm mẹ buồn sao?'

Thằng bé nắm lấy tay em ân cần hỏi, bé con thừa biết em vì nhớ nhung người đàn ông vừa gặp kia nên mới xúc động như vậy. Nhìn bé con ngây ngô đáng thương em không kìm nổi mà ôm con oà khóc. Em thương Kimie nhiều lắm, thắng bé sinh ra đã phải chịu cảnh thiếu hơi ấm từ ba...

Tất cả đều là do tên đàn ông đó gây ra, em hận anh nhưng cũng yêu anh rất nhiều.


***



Vị cô giáo ngày hôm qua để lạc Kimie đã bị nhà trường kỉ luật và thành tâm xin lỗi, em cũng không muốn truy cứu thêm bởi dù sao cũng đã tìm được bé con. Riêng về phần Kim Taehyung, anh đã cho người theo dõi Namjoon và đã tìm ra nơi ở của hai mẹ con.

Theo báo cáo của thám tử thì vào khoảng chiều tối em với bé con sẽ ra ngoài ăn tối, Taehyung quyết định sẽ bám theo nhân cơ hội bắt chuyện lại.

' Cô ơi, món này không phải do tôi gọi.'

Sau khi kết thúc bữa ăn, đột nhiên trên bàn có xuất hiện một ly kem vị chocolate. Tò mò cũng như sợ rằng mình sẽ phải thanh toán tiền ly kem thừa đó nên em đã vẫy tay gọi nhân viên.

' Thưa cô, đây là phần quà tặng thêm của quán chúng tôi.'

' Vậy sao?'

Em đảo mắt nhìn xung quanh, ngay lập tức phát hiện ra người đàn ông đang che mặt bằng cuốn menu ở phía xa xa. Chắc chẳng cần đoán cũng biết đó là ai, mỉm cười nói lời cảm ơn em liền đứng dậy dẫn theo bé con rời quán, và đương nhiên ly kem ấy vẫn còn nguyên.

Cánh cửa vừa đóng lại Kim Taehyung ngay lập tức chạy lại bàn nơi em vừa ngồi., nhìn ly kem trên bàn nguyên vẹn anh tức muốn ói máu. Trả tiền cho ly americano của mình, anh liền đuổi theo em cùng bé con.

' Này Lim Amie, tại sao em không ăn ly kem đó?'

' Aaa chú Taehyung...'

Bé con nhận ra anh liền chạy tới đòi anh bế, Taehyung cúi người bế bổng thằng bé lên.

' Kim Yoontae con mau xuống đây cho mẹ.'

' Không, Kimie muốn chú ấy bế cơ.'

' Kimie... con không nghe lời mẹ đúng không?'

Em tức giận quát lớn, gương mặt đỏ lựng cùng ánh mắt bối rối đã bị anh phát hiện. Bé con thấy mẹ đột nhiên quát mình sợ hãi gục vào vai anh nhõng nhẽo.

' Em làm gì mà phải to tiếng với thằng bé vậy, nó vẫn còn là trẻ con mà. Vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, tại sao em không ăn ly kem đó?'

Giằng lấy Kimie từ trong tay anh, khẽ xoa xoa đầu bé con xin lỗi vì lỡ kích động mà to tiếng. Chớp nhẹ hàng mi, đôi mắt trong sáng của em bỗng thay đổi sang sắc thái khó chịu... em nói.

' Chắc là anh không biết tôi dị ứng với chocolate. Muộn rồi, anh về đi... tôi mong hôm nay sẽ là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt.'

Nói rồi em liền bế Kimie rời đi, Taehyung đứng đó lặng nhìn theo bóng dáng hai mẹ con họ. Đường đường đã từng sống chung với nhau tận hai năm chuyện đơn giản rằng em bị dị ứng chocolate mà anh cũng không biết, ấy thế mà cũng gọi là yêu thương em à?

Lời nói cùng thái độ cay nghiệt của em khiến trái tim anh như bóp nghẹn, hoá ra cái giá phải trả của sự vô tâm là như vậy.

Liệu anh có còn cơ hội để chuộc lỗi hay không?

#Dưn^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net