14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày tiếp theo, Kim Taehyung hôm nào cũng tới tìm tới tận nhà em đòi gặp. Đương nhiên là em có quan tâm nhưng nghĩ lại lời hứa với bà Kim cũng như những tổn thương mà mình đã phải chịu, em lạnh lùng phớt lờ anh.

Tan làm em liền chạy ngay tới trường đón con, do sự cố bị lạc lần trước em đã đề nghị công ty cho mình xin về sớm một chút. Vừa tới trường đón Kimie thì cô giáo lại báo rằng đã có người đón rồi, gọi cho Namjoon thì anh ấy nói là mình đang ở công ty. Lo lắng một hồi em nghĩ ngay tới anh bởi chỉ có anh mới dám to gan làm vậy.

' Tên khốn, mau trả Kimie lại cho tôi.'

Taehyung vừa nghe máy liền bị em chửi là tên khốn, anh đơ mặt không tin vào tai mình. Người vợ ngoan hiền, dịu dàng ngày trước của anh nay lại dám cả gan chửi thề... để rồi xem, sau này anh sẽ xử em thế nào.

' Em vừa chửi thề đấy à? Thằng bé không ở chỗ anh.'

' Không ở chỗ anh thì ở đâu được?'

Em nghiêm giọng ăn nói xấc xược, lỗ tai Taehyung có chút không thoải mái nhưng anh vẫn cố nhẫn nhịn.

' Đùa đấy, thằng bé đang ở chỗ anh. Nếu muốn đón con thì tới địa chỉ ngày hôm trước.'

Nói rồi anh thản nhiên cúp máy để lại em đang giận tái mặt. Quay sang nhìn bé con đang ngoan ngoãn nằm chơi điện thoại, càng nhìn kĩ anh càng cảm thấy thắng bé có phần giống mình lúc nhỏ. Đôi mắt to tròn, làn da trắng sữa cùng đôi môi nhỏ chúm chím luôn tươi cười... trong trái tim anh có một niềm tin mãnh liệt rằng bé con chính là kết quả của anh và em.

' Thưa cậu cô ấy đã tới.'

Quản gia vừa thông báo Lim Amie ngay lập tức đẩy cửa xộc vào, gương mặt em đỏ ửng hai mắt đục ngàu nhìn anh với đầy tia giận dữ.

' Kimie con lại đây cho mẹ.'

Liếc mắt lườm anh, sau đó em liền quay sang to tiếng với Kimie. Bé con sợ hãi nép vào ngực anh trốn tránh, xoa nhẹ đầu bé con dỗ dành anh quay qua trách mắng.

' Sao em cứ quát con thế, thằng bé thân thiết với anh khiến em ghen tỵ lắm à?'

Taehyung chề môi nhõng nhẽo. Bộ mặt dễ thương đó của anh khiến em có chút lung lay, tuy nhiên em vẫn đanh mặt kéo Kimie rời khỏi tay anh. Không nói nhiều lời trực tiếp bế bé con rời khỏi.

Trước sự ngang ngược của em Kim Taehyung phải nhường nhịn nhiều lắm, nếu như không có bé con ở đây chắc chắn anh sẽ đè em ra mà ăn thịt mất. Nuốt cục tức vào trong anh chạy theo giữ tay em lại.

' Bỏ tôi ra...'

Em mạnh dạn hất tay anh ra khó chịu quát lớn.

' Em định cứ thế mà rời đi à?'

' Tôi không đi thì ở lại đây với làm gì? Chứng kiến cảnh gia đình anh hạnh phúc hay sao?'

Vô tình Lim Amie nhắc lại chuyện cũ, em không hề biết chuyện ả đã rời đi và vẫn nghĩ họ đang chung sống hạnh phúc. Nhớ lại chuyện đó nét mặt của anh bỗng chốc trở nên cau có, mọi sự kiên nhẫn của anh như đổ sông đổ biển... buông tay anh đồng ý cho em đi.

' Vậy em đi đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.'

Anh vì chút giận dỗi mà nói ra những lời tuyệt tình, em tuy có tức anh thật nhưng khi đối diện với sự ngọt ngào anh dành cho bé con thì lí trí đôi chút có lung lay. Bây giờ thì mọi rung động ấy đều biến mất khi trong đầu vẫn nghĩ anh đang hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình, em hậm hực bế Kimie ra về.

Cả đêm hôm đó anh vẫn luôn trằn trọc khó ngủ khi nghĩ tới em và Kimie, ngoài ra còn rất hối hận khi lúc đó nói lời tuyệt giao. Kim Taehyung ngu ngốc chỉ vì chút sĩ diện mà bỏ lỡ cơ hội, chính ra lúc ấy anh phải bám lấy em cầu xin và hứa sẽ cho hai mẹ con một cuộc sống tốt.

Đột nhiên, anh ngồi bật dậy như nảy ra ý gì đó. Anh cần xác định bé Kimie là con ai, như một tên ngốc anh chạy khắp nhà tìm kính hiển vi mới mua ở hiệu sách sau đó thì lùng sục tìm kiếm sợi tóc rụng ở nơi bé con từng ngồi.

Tìm cho tới tờ mờ sáng, anh vẫn chẳng tìm thấy một sợi tóc nào. Tức giận lẩm bẩm anh thầm trách thằng bé giống ai mà tóc tốt tới vậy không nỡ rụng một sợi tóc giúp anh. Nhưng thôi, thất bại là mẹ thành công ngày mai anh sẽ mặt dày qua nhà em lấy tóc bé con cho bằng được.

***

Ngày cuối tuần mưa gió, em và bé con ngủ một mạch từ tờ mờ sáng cho tới chiều. Khi thức dậy bé con đòi ăn thịt nướng, nhân hôm nay mới nhận lương em quyết định sẽ cùng bé con ăn một bữa no nê. Thay quần áo cùng chuẩn bị ô em mở cửa ra ngoài, ngay lập tức chạm mặt anh chồng cũ.

' Chào em.'

Kim Taehyung tựa lưng vào hòm thư trước nhà gượng cười vẫy tay chào. Mái tóc nâu cùng bộ vest ướt nhẹp, rồi cả nụ cười ngốc nghếch kia của anh khiến em không nhịn nổi mà bật cười trong lòng. Hắng giọng quay trở về trạng thái ban đầu, em lạnh giọng hỏi.

' Anh tới đây làm gì?'

' Em định đi đâu vậy? Đi siêu thị à?'

' Tôi đi đâu thì liên quan gì tới anh?'

Chẳng mảy may quan tâm, em liền bế bé lướt qua anh đi mất.

' Trời mưa lắm muốn anh chở không?'

' Không phải việc của anh.'

Taehyung chạy theo ngỏ ý muốn giúp nhưng liền bị em cự tuyệt, như nhớ ra mình có con át chủ bài là Kimie ngay lập tức anh nháy mắt ra hiệu cầu cứu thằng bé. Bé con thông minh hiểu ý liền mè nheo đòi đi ô tô.

' Mẹ làm Kimie ướt hết rồi, con muốn lên ô tô... đi ô tô...'

Thắng bé nhõng nhẽo làm đủ trò để được lên chiếc ô tô hạng sang đang đậu gần đó, nhìn lưng áo của bé con ướt nhẹp em ngậm ngùi chấp thuận lên xe cùng anh tới siêu thị.

Bé con vô cùng thích anh, suốt quãng đường ríu rít kể chuyện, rồi cả khi đi mua đồ trong siêu thị Kimie cũng đòi anh bế. Nhìn cảnh tượng ba con họ thân thiết em cảm thấy trong lòng rất hạnh phúc.

' Hai mẹ con vào đi. Kimie à, hẹn gặp lại con sau.'

Sau khi mua đồ đạc đầy đủ cũng đã là gần tối, nhoẻn miệng cười thơm nhẹ lên má bé con sau đó anh liền đứng cạnh xe vẫy tay tạm biệt. Khẽ cúi đầu thay cho lời chào, em bế con quay lưng vào nhà. Đi được vài bước ngoái lại thấy anh vẫn đứng lặng nhìn theo bóng dáng em, nghĩ ngợi một hồi em quyết định quay lại.

' Tối nay chúng tôi định ăn thịt nướng, anh có muốn ở lại cùng ăn không?'

Tuy có vẻ lạnh lùng nhưng anh biết chắc là em đang rất thiện chí.

' Anh được ở lại thật sao?'

' Nếu anh không muốn ở lại thì thôi, tôi vào đây.'

' Không, không anh sẽ ở lại. Đưa đồ đây anh xách giúp em.'

Như mở cờ trong bụng, Taehyung cười khoái chí cúi người giúp em xách đồ vào bên trong. Nhìn cái bộ dạng vui sướng kia của anh, em gần như quên hẳn mình đã từng giận dỗi khó chịu với anh. Trái tim em chưa bao giờ ghét anh, không những thế còn rất rất yêu anh nữa.

Nhưng, khi nhớ rằng anh vẫn còn một gia đình nhỏ thì tình yêu ấy gần như bị giảm bớt.

#Dưn^^

Taehyung có thằng con đáng đồng tiền bát gạo ghiaaa🤭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net