16.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

' Tại sao anh lại còn theo tôi vào tận đây nữa.'

Em nhăn mặt khó chịu khi anh cứ theo chân em vào tận trong nhà. Đối diện với vẻ mặt khó chịu ấy của em là một Kim Taehyung mặt phởn đang vui mừng khi biết được, Kimie chính là con của em và anh. Chẳng chần chừ thêm giây phút nào anh liền tiến tới vòng tay ôm lấy em vào lòng.

' Cảm ơn em, Amie à... cảm ơn em vì đã sinh con cho anh.'

Anh mừng rỡ tới mức nói nhảm, em trợn tròn mắt không biết lí do tại sao anh lại biết bé con là con của anh. Nhớ ra chiếc bàn chải mất tích của Kimie em liền hiểu ngay, em giận dỗi đẩy anh ra xa.

' Có nhầm lẫn khi không vậy? Ai sinh con cho anh?'

Cố gắng gồng mình lên đáp trả, em không muốn anh biết rằng thằng bé là con của anh bởi Taehyung còn có gia đình nhỏ... nhỡ như khi anh biết Kimie là con ruột, anh sẽ cho người tới đưa thằng bé đi rồi để lại em hiu quạnh cô đơn một mình. Ai chứ Kim Taehyung thì em biết... anh đủ nhẫn tâm để làm ra chuyện đó.

' Em xem đi, hết đường chối cãi nhé.'

Kim Taehyung cười khoái chí đưa cho em tờ giấy xét nghiệm mà thư ký gửi. Giựt lấy chiếc điện thoại từ tay anh, em lo sợ và cố gắng dùng bộ não linh hoạt của mình để tìm cách.

' Chắc gì đây đã là kết quả thật sự? Là do anh làm giả rồi mang tới lừa tôi chứ gì?'

' Em nói tôi lừa em?'

Anh vô cùng sốc khi nghe em nói rằng không tin mình, nhưng cũng chẳng thể trách em được mọi sự bất tín vạn sự bất tin... anh đã nhiều lần khiến em phải chịu khổ thì sao em có thể tin tưởng anh được cơ chứ.

' Chẳng vậy thì sao... tôi ra nông nỗi này cũng chỉ vì tin những lời anh nói.'

Nói đến đây em không thể kiềm chế nổi mà bật khóc, mọi uất ức dồn nén bấy lâu nay đã theo hàng nước mắt ấy chảy ra ngoài. Nhìn em như vậy trái tim anh như bóp nghẹt, anh thương em nhưng không hiểu vì sao lúc đó đôi chân anh nặng trĩu chẳng thể bước nổi tới bên em. Khẽ thở dài, anh liền đưa ra hướng giải quyết.

' Thôi được, nếu em đã không tin tôi tới vậy thì ngày mai tôi sẽ qua đón em và Kimie tới bệnh viện. Lúc đó bệnh viện sẽ cho ra kết quả rõ ràng, bây giờ em nghỉ ngơi đi.'

Thất vọng kèm theo nét mặt u buồn, anh đẩy cửa rời đi. Bé con đứng nép sau cánh cửa phòng rụt rè chạy ra ôm lấy em đang run rẩy khóc, những ngón tay bé xíu khẽ xoa đi những giọt nước mắt mặn chát. Nhìn Kimie em không kiềm nổi lòng mà ôm lấy con khóc lớn.

' Mẹ yêu con Kimie à... mẹ sẽ không để cho bất cứ ai đem con rời xa mẹ...'


***

Đúng như dự kiến, từ sáng sớm ngày hôm sau Kim Taehyung đã có mặt ở trước cửa nhà. Đứng từ trên tầng nhìn anh qua khung cửa sổ, Lim Amie lo lắng chưa bao giờ em bị rơi vào thế bị động như này. Bước đường cùng em liền gọi điện nhờ Kim Namjoon đưa ra hướng giải quyết, sau một hồi tư vấn anh ấy cũng đã giúp em và cách anh ấy chỉ có vẻ rất hợp lý.

Hít một hơi thật sâu lấy lại tinh thần, em dắt theo bé con cùng nhau xuống dưới nhà.

' Aaa chú Taehyung....'

' Kimie ngoan lại đây chú bế nào.'

Bé con vừa nhìn thấy anh ngay lập tức chạy tới đòi bế. Nhìn bé con đáng yêu anh không khỏi mủn lòng cười híp mắt bế bổng thằng bé lên cưng nựng. Cảnh tượng ba con thắm thiết của anh và bé con khiến em cảm thấy rất áy náy, ý tưởng vừa rồi dần biến mất... nhưng khi nghĩ tới cảnh phải xa con, em đanh mặt tiến tới bế thằng bé rời khỏi tay anh.

' Đưa thằng bé lại cho tôi, đừng quên anh còn phải lái xe.'

Nói rồi em liền mở cửa ngồi vào ghế sau xe, Taehyung tuy có hơi bực mình trước thái độ giận dỗi của con mèo nhỏ nhưng yên tâm đi... ngay sau khi có kết quả chắc chắn em sẽ bị anh phạt nặng.

Sau khi đã lấy mẫu thử hiện tại ba người họ đang ngồi ở băng ghế chờ. Anh cùng bé con chơi đùa, đã rất lâu rồi em chưa nhìn thấy bộ dạng hớn hở vui tươi của bé con như vậy. Rồi cả anh nữa người đàn ông lạnh lùng từng làm em tổn thương nay lại đáng yêu và dễ mến lạ thường.

Bất giác khoé môi em khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười hạnh phúc.

' Mẹ... mẹ ơi chú Taehyung thật sự rất dễ thương.'

Kimie híp mắt nói với em. Đang ngơ ngẩn nhìn cảnh tượng ngọt ngào, em khẽ giật mình khi bị đánh thức liền ngại ngùng quay đi. Em đừng quên đằng sau vẻ dịu dàng ấy là một người đàn ông đã có gia đình, anh còn Kim Yuna và cả đứa con của hai người họ nữa... em không thể vì chút rung cảm mà đánh mất bé con yêu dấu được.

Kim Taehyung tinh ý đã bắt được ánh mắt phức tạp ấy của em. Hai năm sống chung anh đã hiểu Lim Amie phần nào, có thể thời gian khó khăn đã biến em trở thành người phụ nữ mạnh mẽ nhưng suy cho cùng em vẫn chỉ là em... người vợ dịu hiền của anh mà thôi.

' Bệnh nhân Kim Taehyung có mặt ở đây không ạ?'

' Có tôi.'

Sau hàng giờ chờ đợi cuối cùng cũng đã có kết quả, anh hớn hở bế theo bé con vào bên trong lấy kết quả. Và kết quả khiến anh vô cùng bất ngờ... anh và bé con không hề có quan hệ huyết thống. Taehyung khẽ dụi mắt như không tin vào mắt mình, anh hỏi lại bác sĩ có nhầm lẫn gì không nhưng điều anh nhận lại chỉ là cái lắc đầu nhè nhẹ.

Lim Amie đứng ngoài cửa khẽ thở phào nhẹ nhõm, vậy là Namjoon đã giúp em. Được biết bạn của Namjoon là trưởng khoa xét nghiệm vì lời cầu cứu của em, anh đã liên hệ và nhờ giúp đỡ... tờ giấy xét nghiệm kia là kết quả giả, em đã cam đoan với bác sĩ rằng sẽ không truy cứu chuyện làm giả này nên vị bác sĩ đó mới đồng ý.

Anh rời phòng gương mặt mệt mỏi, lòng nặng trĩu khi biết được sự thật. Còn em khi thấy vẻ mệt mỏi của anh cùng vẻ mặt buồn thiu của bé con thì không khỏi cảm thấy áy náy.

' Rồi nhé, đã có kết quả. Từ nay về sau mong rằng anh sẽ không làm phiền hai mẹ con tôi nữa...'

Tuy là áy náy nhưng em vẫn cố gồng mình nói ra những lời tuyệt tình. Anh không trả lời mà chỉ im lặng nhìn em, khoé mắt anh tự lúc nào đã ươn ướt. Chẳng nói thêm câu nào anh quay lưng rời đi, nhìn theo bóng anh dần khuất em cảm thấy bóng lưng này có chút gì đó cô độc rồi cả vẻ mặt thất vọng ấy nữa... thật hiếm khi thấy được bộ mặt ấy của anh.

' Mẹ chú Taehyung thật sự không phải ba của Kimie sao?'

Bé con đã chứng kiến và hiểu được toàn bộ sự việc, em gượng cười khẽ xoa đầu con.

' Không phải con có mẹ rồi sao?'

' Kimie yêu mẹ nhưng Kimie cũng cần ba nữa...'

Những lời thằng bé nói khiến em phải suy nghĩ, Kimie nói đúng bé con cần có ba nhưng liệu một người ba như anh có xứng đáng không?

#Dưn^^

Hí hí không cho Taehyung sướng đâuu, ngược ổng tới giàaa❤️🤭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net