18.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay quả là một ngày xui xẻo với em, bản báo cáo do em làm bị cho là thiếu xót, cấp trên phản ánh và khiển trách em. Nếu đơn giản là khiển trách thôi thì không sao, đây em lại còn bị trừ 10% tiền lương... quả nhiên ông trời rất biết chơi đùa với những người đang gặp vấn đề về tài chính.

Mang vẻ mặt như thất trận về nhà, nụ cười trên môi em liền nở khi người đầu tiên chào đón em là bé con. Cúi người bể bổng con vào lòng, em thơm nhẹ một cái lên má Kimie đầy yêu thương.

' Ngày hôm nay của con thế nào, con yêu?'

' Rất tuyệt mẹ ạ, hôm nay có một bạn nữ nói là thích con.'

' Vậy sao? Chắc là do con giống ba đấy...'

Kim Taehyung đột nhiên xuất hiện cùng với chiếc tạp dề màu hồng, em đơ mặt trợn tròn mắt trước sự có mặt của anh. Thả bé con xuống em ngay lập tức tóm lấy tay anh, kéo sát về phía mình nghiến răng hỏi chuyện.

' Này, sao anh lại xuất hiện trong nhà tôi?'

' Tại sao tôi không thể ở đây?'

' Kết quả hôm qua vẫn chưa khiến anh bỏ cuộc à?'

' Ừ, nhắc mới nhớ kết quả đó là do em làm giả phải không?'

Kể từ khi gặp bà Lim anh gần như quên mất mục đích mình tới đây. Em chột dạ vội chạy ngay theo bé con trốn tránh,Kim Taehyung cười trừ cứ thế theo sau em.

' Cảm ơn mọi người, thức ăn rất ngon sau này con sẽ tới thường xuyên.'

Anh cúi người cảm ơn vì bữa tối nhưng không quên liếc xéo sang em nhấn mạnh, em nuốt nước bọt cái ực sau đó liền kéo anh ra ngoài. Suốt bữa tối, Lim Amie chẳng thể ăn ngon khi phải đối diện với ánh mắt hình viên đạn. Không những thế anh còn nói những câu, những hành động ám chỉ đến việc em đã thông đồng với bác sĩ làm giả kết quả... xem ra em chết chắc với anh rồi.

' Sao? Hôm nay lại có lòng muốn tiễn anh về?'

' Kim Taehyung! Anh ăn nói cho cẩn thận. Này, không có chuyện tôi làm kết quả giả đâu nhé.'

Em gồng mình đứng khoanh tay bình tĩnh giải thích, nhưng với bản mặt dửng dưng như thừa biết em đang nói dối kia thì cho dù em có nói thế nào anh cũng không quan tâm.

' Vậy sao? À thế à?'

' Này Kim Taehyung đừng cợt nhả nữa.'

Em quát lớn, tức giận. Anh im bặt ngay sau đó, lấy lại vẻ lạnh lùng đút tay vào túi áo ánh mắt lãnh đạm nhìn em.

' Tại sao em lại làm như vậy?'

Cơ mặt dần giãn ra, từ thế thượng phong ngay lập tức trở về thành mèo nhỏ. Biết mình làm sai em khúm núm hắng giọng quay đi cố gắng kìm chế nước mắt.

Đúng em đã phải rất khổ tâm khi đưa ra quyết định rằng sẽ lừa gạt anh bằng kết quả xét nghiệm giả. Bé con cần có ba, em biết điều đó nhưng còn gia đình nhỏ của anh thì sao? Ngôi nhà ấy có còn chỗ cho mẹ con em hay lại một lần nữa em phải sống lủi thủi rồi kết cục là phải ngậm đắng nuốt cay rời đi trong im lặng?

Em muốn hạnh phúc và bé con cũng không mong muốn có ba nhưng mất mẹ.

' Này Amie em đang khóc đấy à?'

Kim Taehyung bây giờ mới để ý những giọt long lanh đang lăn dài trên gò má, anh nhẹ nhàng đưa tay gạt đi những giọt nước mắt. Kéo sát em vào lòng anh ôm chặt vuốt nhè nhẹ áng tóc mây suôn mượt.

Hơi ấm cùng hương thơm quen thuộc khiến em không thể kìm nén nổi mà khóc ngày một lớn, những giọt nước mắt tuôn rơi như thể những uất ức đang dần được rũ bỏ. Thơm nhẹ lên trán, Taehyung ân cần.

' Bây giờ thì em bình tĩnh lại được chưa?'

Ngước đôi mắt đẫm lệ đỏ ửng lên nhìn anh, chùn mũi chề môi nhõng nhẽo em nấc cụt đánh yêu một cái giữa ngực anh.

' Đồ xấu xa...'

Nhìn con mèo nhỏ hờn dỗi trước mắt, anh không khỏi bật cười trước sự đáng yêu của người vợ cũ. Không kìm nổi, một lần nữa anh lại kéo sát em vào lòng dùng những lời mật ngọt cưng chiều.

' Anh muốn bảo vệ hai mẹ con em suốt cuộc đời.'

' Bằng cách nào?'

' Anh sẽ đón mẹ con em về, được chứ?'

Em im lặng suy nghĩ hồi lâu, trong đầu đang đấu tranh tư tưởng xem mình có nên tin người đàn ông trước mặt hay không. Bởi trước đây cũng vì tin tưởng mà em phải ra nông nỗi này, nhưng nếu không cho anh cơ hội thì bản thân em cũng cảm thấy không thoải mái... rồi còn Kimie thằng bé cũng cần có tình yêu của ba.

' Nhưng còn Kim Yuna?'

' Cô ta đã đi rồi... con bé không phải con anh mà là con của người khác.'

Kim Taehyung cười nhạt khi nhắc đến chuyện cũ, còn em khi nghe câu chuyện trên trong lòng cảm thấy vô cùng ân hận. Chắc anh đã phải trải qua sự day dứt lương tâm tới tột cùng, ấy vậy mà em còn bày trò hờn dỗi tìm cách làm giả giấy tờ để tránh né anh.

Em thật ngốc, ngốc vì không cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt và hành động của người chồng cũ mà em yêu. Rúc đầu vào hõm cổ em siết chặt lấy eo anh thỏ thẻ.

' Em xin lỗi...'

Mỉm cười nhẹ hạnh phúc trước câu xin lỗi đầy chân thành của em, Kim Taehyung nhẹ nhàng giữ lấy chiếc cằm nhỏ từ từ đặt lên môi em một nụ hôn. Em nhắm hờ mắt choàng tay qua cổ hoà nhịp, nụ hôn nồng nàn cùng tiếng chóp chép ám muội, hai con người hạnh phúc đang say đắm trong tình yêu mới được hàn gắn.

Khi cả hai không còn dưỡng khí, anh mới từ từ rời môi em. Trước khi rời đi còn không quên hôn chóc vào môi em thêm cái nữa.

' Sao? Em thấy thế nào?'

' Thế nào là như nào chứ?'

Em đỏ mặt ngại ngùng như thiếu nữ mới yêu, đúng là Kim Taehyung không sai khi chọn người con gái đáng yêu như vậy làm vợ.

' Chuyện anh đón mẹ con em về nhà đấy.'

' Em nghĩ bây giờ chưa thể quay về...'

Hướng ánh mắt về phía bé con đang ngồi chơi cùng bà Lim trong nhà, em nói. Đúng em chỉ mới gặp lại mẹ ruột, sao có thể rời đi mà để lại bà ấy một mình. Ngay cả khi dẫn theo bà ấy về Kim gia cũng là chuyện không hay, cho nên việc quay lại ngôi nhà cũ cần phải suy nghĩ thêm.

' Không sao, anh sẽ để em suy nghĩ thêm. Nhưng nhớ rằng anh sẽ thường xuyên qua lại đây.'

' Em biết rồi mà.'

Lim Amie híp mắt cười sau đó liền giục anh mau chóng quay về nhà. Anh nhõng nhẽo muốn xin ở lại nhưng em không đồng ý, chề môi hờn dỗi mãi anh mới chịu lên xe quay về.

Nhìn theo bóng chiếc xe đen lao vụt đi, em khẽ mỉm cười hạnh phúc khi nghĩ tới khoảng khắc hạnh phúc vừa rồi. Vậy là mọi hiểu lầm giữa hai người đã được gỡ bỏ, hạnh phúc bây giờ sẽ được lên ngôi.

#Dưn^^

Huhu sorry các babi vì ra chap muộn nhó😢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net