2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lúc giúp Phàm Phàm khép cửa phòng, Phàm Phàm do dự một hồi, gọi Gia Hàng lại : " Mẹ ơi, thứ tư trường con mở cuộc họp phụ huynh."

" Lại họp á?" Gia Hàng đứng ỉu xìu như một cái cây nghiêng ngả ở cửa phòng.

Phàm Phàm đồng cảm mà dạ một tiếng, mở sách " luận ngữ " ra, hôm nay cậu muốn đọc chương " Đạo hiếu kính" : " sự phụ mẫu kỷ gián, kiến chí bất tòng, hựu kính bất vi, lao nhi bất oán". Nghĩa là nếu cha mẹ có làm điều gì lầm lỗi, con phải tìm cách êm đềm dịu dàng mà can ngăn, nếu cha mẹ không nghe thì lại tỏ lòng cung kính và hiếu thảo, rồi dần dần lựa cách nói cho cha mẹ biết lẽ phải mà sửa đổi lại. , dẫu có phải đau đớn khó nhọc cũng không oán giận".

Cậu biết mẹ sợ phải đi họp phụ huynh, thế nhưng cậu sẽ không giúp đỡ, bởi vì đã là một người mẹ thì  phải dũng cảm đối mặt.

Gia Hàng mang theo vẻ mặt cầu xin trở về phòng ngủ, lục lọi từ dưới gối đầu lấy ra một quyển sách " 100 kiểu nướng bánh" chất lượng sách rất tốt, hình ảnh cũng rõ ràng, hướng dẫn vô cùng kĩ càng.

Quyển sách này là mua vào một kì họp phụ huynh nào đấy. Không nhắc đến họp phụ huynh thì thôi, nhắc đến liền đầm đìa nước mắt. Họp phụ huynh cái gì chứ! Là nơi các bà mẹ biểu diễn tài nghệ thì đúng hơn! Những bà mẹ ấy đều là tuyển thủ toàn năng 10 hạng mục. Có tuyển thủ mang đến bánh trái, trang trí đẹp đẽ, ăn vừa ngon miệng lại ngon mắt, lũ trẻ bỗng chốc phát điên tranh giành nhau. Có tuyển thủ lại cắm hoa nghệ thuật, mỗi thứ đều là một kiệt tác, các bé gái rất hâm mộ những thứ ấy, có tuyển thủ lại vô cùng toàn tài : thêu chữ thập, làm gốm sứ,... Gia Hàng ở trong đám người ấy, hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống. Cô là người duy nhất tài nghệ gì cũng không có. Trong thời gian 2 tiết như đứng đống lửa, như ngồi đống than, cô không dám nhìn sang Phàm Phàm vì sợ gặp phải ánh mắt chỉ trích của thằng bé. Cơ hội nở mày nở mặt duy nhất của cô là  ống nước hỏng bên ngoài bồn hoa, cô liền xung phong nhận việc chạy đến sửa chữa, nào ngờ lại bị nước bắn tung tóe ướt sũng hết người.

Lúc tan họp, Phàm Phàm đói, cô dẫn thằng bé đến một cửa hàng bánh ngọt gần đây, vừa vặn gặp được vị phụ huynh chơi trội nhất buổi họp hôm đó, cô ta nói với Gia Hàng, cách nướng bánh đơn giản nhất chính là lên mạng đặt mua một cái lò nướng, mua thêm một quyển sách, cứ theo hướng dẫn mà làm thì dù có là đồ ngốc muốn thất bại cũng khó khăn. Gia Hàng không phải đồ ngốc nên đầu óc nóng lên, liền ngồi trong cửa hàng bánh ngọt lên mạng đặt lò nướng và sách hướng dẫn. Từ cửa hàng bánh ngọt đi ra, cô vô cùng hào sảng nói với Phàm Phàm rằng từ nay về sau, con cũng sẽ được ăn bánh do chính tay mẹ làm. Phàm Phàm lắc lắc tay cô, cô cúi đầu. Đôi mắt Phàm Phàm đen láy như trái nho, không chớp : " Chỉ cần là mẹ mua cho con, con đều cảm thấy ngon." Ý là, không nhất định phải chính tay mẹ làm.

Đây chính là cổ vũ hay là đả kích? Gia Hàng giở sách đọc từ đâu đến cuối, ngáp mấy ngày liền. Cô cảm thấy Phàm Phàm nói câu kia không phải cổ vũ hay phải đả kích mà là tuyệt vọng, không ôm bất kì hi vọng nào.

Hội nghị mở liên tục cho đến hừng đông, Lý Nam gần như phẫn nộ rời đi. Tác phong của bộ đội đặc chủng từ trước đến nay là một kiếm phong hầu, ghét nhất khẩu chiến. Anh ta không thèm vòng vo, nói thẳng nếu muốn cho anh ta để Cao Lĩnh đi thì phải đạp qua người anh ta trước.

Bàn về độc chiến, trong quân đội có lẽ không ai dám đấu cùng Lý Nam. Cho nên anh ta mới dám xuất khẩu cuồng ngôn, tính tình lại nóng nảy, bộ dạng gào thét hệt như một con mãnh hổ hung dữ đói bụng.

Trác Thiệu Hoa vẫn cứ ngồi ung dung, có bí thư Thành ở đây, anh không cần quá sốt ruột. Nhưng mà, chuyện Cao Lĩnh này, anh thừa nhận mình không được quang minh chính đại cho lắm. Rạng sáng, anh gọi điện đến mượn người. Sau khi trời sáng liền trực tiếp chuyển giao tất cả quan hệ của Cao Lĩnh. Lý Nam hỏi anh, có phải đã có mưu đồ từ lâu, anh không phủ nhận. Từ mùa xuân năm trước, anh đã bắt đầu chú ý đến Cao Lĩnh. Nhưng đúng là trêu ngươi, Lý Nam không có khả năng đồng ý chuyện này, anh chỉ có thể nghĩ biện pháp khác. Sự việc lần này tạo cho anh một cái cớ phù hợp.

Quân hàm hiện tại của anh cao hơn Lý Nam hai cấp bậc. Nhưng Lý Nam lựa chọn bất chấp. Cho dù có là Tổng tư lệnh, đụng đến điểm mấu chốt của Lý Nam, anh ta cũng sẽ gào thét đến độ núi rung đất chuyển.

" Cao Lĩnh không chỉ là một cao thủ súng bắn tỉa" Lý Nam đỏ mắt nhìn bộ dạng Trác Thiệu Hoa, như muốn đem anh một ngụm nuốt xuống.

" Tôi biết rõ, cậu ta vô cùng ưu tú" Lính bắn tỉa xuất sắc trong quân khu Nam Kinh có rất nhiều người. Nhưng Cao Lĩnh ngoại trừ thông thạo kĩ thuật bắn súng, còn có năng lực trinh thám và trình độ theo dõi rất cao, quan trọng nhất  Cao Lĩnh còn là một thạc sĩ tâm lý học.

" Để một thư sinh nho nhã, yếu đuối trở thành một người lính đặc chủng xuất sắc, cậu có biết khó khăn đến thế nào không?" Lý Nam nện một quyền lên bàn, Tần Nhất Minh cuống quít ôm lấy chén trà phía trước mới tránh được bị chén trà hất ngược vào mặt.

" Tôi cực kì bội phục đại tá Lý " Đối phó với Lý Nam, phải lấy nhu chế cương.

" Vậy cậu....."

Bí thư Thành vỗ vỗ bả vai Lý Nam, lại bảo anh ta uống ngụm nước. Xét trên phương diện cá nhân, Trác Thiệu Hoa và Lý Nam đều là thế hệ con cháu của ông. Trên phương diện công việc, hai người  là cấp dưới, ông ra mặt lần này, không hề thiên vị ai. " Cao Lĩnh không phải miếng bánh, hai cháu cũng không phải  trẻ con, chỉ có con nít mới vì một miếng bánh mà tranh giành ầm ĩ. Lần này Thiệu Hoa muốn thuyên chuyển Cao Lĩnh vì cân nhắc từ góc độ công việc, cháu hiểu không."

"Quân khu Nam Kinh của cậu ta thì có quan hệ cái rắm gì với cháu." Lý Nam tức giận nói.

Bí thư Thành chau mày, lạnh mắt nhìn Lý Nam. Lý Nam cũng biết mình dùng từ không phù hợp, thấp tầm mắt, vuốt ve cái bật lửa trong tay.  "đại tá Lý định phân chia rõ ràng sao, định mạnh ai người nấy làm phải không?"

Lời này nghiêm trọng rồi, Lý Nam liền vội vàng đứng lên, cứng rắn nói " Cháu không có ý này"

" Quân nhân trên chiến trường,  phải đoàn kết, hợp tác, giữa chiến hữu với nhau phải có sự tín nhiệm, cháu quên mình hướng về phía trước, không cần phải lo lắng trúng đạn sau lưng bởi vì sau lưng cháu còn có đồng đội , đồng đội của cháu  sẽ giống như bảo vệ bản thân mà phòng thủ sau lưng cháu. Còn nếu ngược lại, chẳng cần đến viên đạn của kẻ thù, các cháu sẽ tự sụp đổ từ bên trong."

" bí thư Thành, bác Thành,.... Thật sự không nghiêm trọng đến vậy, là do cháu.... Quá sốt ruột rồi." Lý Nam bắn ánh mắt sắc như dao về phía Trác Thiệu Hoa. Trác Thiệu Hoa thong dong mỉm cười hối lỗi đáp trả.

" Cháu có thả Cao Lĩnh đi hay không?" Bí thư Thành nghiêm nghị hỏi

Lý Nam ngẩng đầu, nửa ngày không nói gì. Sau đó nặng nề gật đầu một cái " Cháu có thể thả, nhưng cháu muốn lấy người đổi người."

" Ồ, cháu ngắm trúng ai rồi ?" Bí thư Thành trầm giọng, thần sắc không vui.

" Cố vấn mạng lưới internet 536 trung tá Gia Hàng" Lý Nam gắt gao nhìnchằm chằm Trác Thiệu Hoa, anh ta cũng muốn cho người này nếm trải cảm giác đaulòng  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net