4.9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ba người không ngồi ở quán bar lâu, uống xong một chai rượu là đi ra. Lính cần vụ của Lý Nam tới đón anh ta, còn Thành Công ngồi xe của Trác Thiệu Hoa. Lúc bắt tay tạm biệt, Lý Nam sáp lại gần Thành Công hỏi : " Ngày trước, cậu thực sự từng có ý khác đặc biệt với trung tá Gia?"

Thành Công cười gian tà : " Có thì sao?" Hươu cao cổ bởi vì cao, nên chỉ số thông minh thấp, con người này cao lớn như vậy nên cũng đần độn hay sao?

Lý Nam gật gù : " dũng cảm."

Thành Công rút tấm danh thiếp từ trong túi đưa tới : " Có thời gian thì đến bệnh viện làm kiểm tra sức khỏe đi. Từ đầu đến chân, toàn bộ toa thuốc, chỉ cần báo tên của tôi, miễn phí."

" Người lúc nãy, cậu bớt trêu chọc đi, đừng coi thường." Chờ đến khi xe của Lý Nam được lái đi, Trác Thiệu Hoa mới nói với Thành Công.

" Không phải tôi rất coi trọng cậu ta đấy ư. Lát nữa về thẳng chỗ bố mẹ cậu à?" Có Lý Nam, Thành Công uống rượu không được thoải mái, nói chuyện cũng không sảng khoái, nên lại muốn tìm một quán khác ngồi tiếp.

" Chú Án có việc tìm tôi."

" Thành Công liếc mắt : " Còn gọi là chú Án, ông ấy là bố vợ của cậu."

" Mắc mớ gì đến cậu?"

" Gặp chuyện bất bình phải lên tiếng thôi." Tuy nói là đùa giỡn, nhưng nhớ đến khoảng thời gian mới quen Gia Hàng, thực sự rất thú vị. Thành Công híp mắt, thu hồi suy nghĩ về quá khứ, vỗ vỗ Trác Thiệu Hoa : " trong đại học Nam Kinh có rất nhiều thanh niên trẻ tuổi đẹp trai, có tài hoa có phong độ, hở ra là diễn vở tài tử giai nhân. Cậu quăng Heo vào chỗ ấy, không sợ bị người ta nhúng chàm?

" Cô ấy làm bạn với cậu còn không bị nhúng chàm thì ở đại học Nam Kinh lại càng không phải lo lắng."

Thành Công nói lời thấm thía : " Bây giờ, hai người kết hôn đã 7 năm, còn lúc đó mới kết hôn, hai điểm này có thể giống nhau sao? Tình yêu là mù quáng, hôn nhân là lý trí. Nhiều người sau hôn nhân đưa ra đánh giá tích cực với bạn đời, điều đó cũng không phải sự thật, trên thực tế là do sĩ diện, không thừa nhận thất bại, cảm giác hạnh phúc rất thấp."

" Đây là những điều tâm đắc sau vài năm kết hôn của cậu?"

"Tôi là lưu manh, là bản lĩnh lưu manh cậu hiểu không?"

" Thiên hạ bổn vô sự, dung nhân tự nhiễu chi"*. Trác Thiệu Hoa liếc nhìn Thành Công. Thành Công rung đùi đắc ý, không cần lo lắng.

*) Một câu thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là : Trên đời vốn chẳng có chuyện gì, chỉ do người ngu tự đặt chuyện

Trác Thiệu Hoa gõ cửa, dường như ông Án Nam Phi đã đứng chờ cạnh cửa, sau một tiếng gõ, cửa liền được mở ra. Trừ năm đó khi Trác Dương uống thuốc ngủ ra, Trác Thiệu Hoa chưa từng thấy vẻ mặt kinh hoàng, luống cuống như vậy của ông Án Nam Phi. " Chú Án, đừng nóng vội, chú cứ bình tĩnh nói với cháu." Anh nắm tay ông Án Nam Phi, đóng cửa lại, hai người cùng nhau ngồi xuống ghế salon.

Ông Án Nam Phi nhìn bàn tay của Trác Thiệu Hoa, so với ông không xê xích bao nhiêu nhưng ấm áp và mạnh mẽ hơn, khi nắm chặt lấy, mọi hoảng sợ bất an đều được trấn định lại. Ông quay người lấy một tấm thiếp trên kệ Bác Cổ*. " buổi chiều nhận được đấy."

Một tấm thiệp chúc mừng rất bình thường, không có gì đặc biệt, trên đó viết : " Chú Án, trung thu vui vẻ! Hán Luân". Trung thu đã qua một tháng, Trác Thiệu hoa quan sát dấu bưu kiện in đầy trên phong thư. Bưu kiện từ nước ngoài đến, thời gian vận chuyển kéo dài một chút là điều hiển nhiên.

Trác Thiệu Hoa quan sát trong ngoài mấy lần, không phát hiện có điều gì đặc biệt, vậy nên chỉ có người gửi thư là có vấn đề : " Hán Luân là?"

Ông Án Nam Phi trừng mắt : " Con đã quên rồi à, thời gian chú ở Vancouver..."

Trác Thiệu Hoa bừng tỉnh, nhớ ra rồi, Chu Văn Cẩn từng dùng tên giả ở Vancouver là Hán Luân để tiếp cận Án Nam Phi khi cùng làm việc chung trong một công ty. Anh vỗ nhẹ tay ông Án Nam Phi, nói trấn an : " Cháu biết rồi, Chú Án, chú yên tâm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu." Đây là người thứ ba trong tối nay tơ tưởng đến Gia Hàng. Sao mà may mắn!

**************************************************

Tình địch của Thiệu Hoa đã trở lại!!! Chu Văn Cẩn come back

Tớ sẽ tiếp tục dịch nhưng không đảm vào được tiến độ và lịch up thường xuyên vì vậy chân thành khuyên mọi người tạm thời drop Hái sao 3, đợi hoàn rồi lại nhảy tiếp để đọc cho nó liền mạch. Còn ai chờ thì đừng trách tớ lâu up nhé ^^ Cảm ơn nhiều ạ!

*) Kệ Bác Cổ : 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net