2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiyoko từ tốn giơ ra số 3, mắt khẽ đảo sang Yachi ngồi bên cạnh. Yachi ngạc nhiên lắm, lần này là chị Kiyoko tham gia. Tanaka và Nishinoya không hẹn cùng giương ánh nhìn đáng sợ cho những người còn lại (trừ đàn anh năm ba). Đám năm nhất đảo mắt nhìn nhau.

Yamaguchi xanh mặt sợ hãi. Dính phải chị Kiyoko coi như số cậu đen rồi.

"Em số 4."

Kageyama chậm chạp để lộ ra tờ giấy chứa số 4 trước ánh mắt hung hăng thiếu điều muốn vồ lấy người của hai đàn anh năm hai. Yamaguchi thậm chí còn sợ hãi hơn. Ennoshita rất nhanh nhẹn, trước khi có bất cứ kế hoạch ngu ngốc nào được đề ra, đã tóm cổ hai thằng bạn nhằm ngăn chiến tranh nổ ra.

Đứng trước uy áp của "đội trưởng tương lai" và "đội trưởng hiện tại", Tanaka và Nishinoya, dù có bi phẫn tới đâu cũng phải chào thua ngồi im.

Không sao, đó là Kageyama Tobio mà. Nhắc lại lần nữa, là Kageyama Tobio, một sinh vật đơn bào mà. Ngoài bóng chuyền ra em nó không biết cái gì đâu. Mọi người cùng an ủi nhau như thế.

Kageyama dù có là động vật đơn bào, cũng cảm thấy có chút lúng túng. Cậu vẫn đủ khả năng để biết rằng, Kiyoko là con gái. Và việc cậu, một thằng con trai đi ôm con gái quả là điều không đúng đắn.

Tuy nhiên nghĩ như vậy chứ Kageyama thực hiện yêu cầu vô cùng bình thản. Kiyoko cũng phối hợp theo, chẳng có sự cứng ngắc nào giữa hai người cả. Kageyama nghĩ như thể đang ôm chị gái Miwa và Kiyoko nghĩ như thể đang ôm em trai.

Một cái ôm bình thường đến bất ngờ.

"Được rồi, tiếp nào."

Đàn anh thôi không đay nghiến Kageyama nữa. Yamaguchi thì thở phào đầy nhẹ nhõm khi thấy mọi chuyện diễn ra theo hướng khả quan hơn. Nhưng những giây phút tiếp theo, người cậu bất giác đông cứng, mắt chăm chăm nhìn vào con số trên tay mình.

Giọng nói của người bên cạnh cậu vang vọng giữa phòng tập, trầm thấp chất chứa đâu đó sự đắc thắng.

"Xem nào... Số 8 nhanh tỏ tình với số 4 đi nào."

Mọi người nín thở, mắt nhìn xuống con số trên tay rồi khẽ thở phào nhẹ nhõm. Yamaguchi bỗng dưng muốn nôn ghê. Tay cậu run run giữ chặt số 4 trên tay, mắt trân trối vào bóng hình ngồi bên cạnh Kiyoko. Yachi run rẩy tựa hồ không thể tin nổi, người cô cứng ngắc không biết nên phản ứng thế nào mới phù hợp.

Hinata là người đầu tiên phát hiện hai người đang nắm giữ con số mà Tsukishima đã nói. Cậu ta òa lên khiến mọi người xôn xao. Tsukishima biết lần này trúng phải Yamaguchi, tuyệt nhiên không có ý định trêu chọc. Cậu chỉnh lại gọng kính đen trên mắt, coi như hòa lẫn với không khí xung quanh. Yamaguchi vừa căng thẳng vừa muốn rơi nước mắt.

Nhìn đi, Yachi giống sắp thăng thiên bay về trời rồi kìa.

"Cố lên Yachi!"

Hinata vỗ lưng Yamaguchi, miệng lớn giọng cổ vũ cho Yachi. Có thêm sự thúc đẩy từ đàn chị, Yachi cũng hoàn hồn, cô gái xấu hổ tiến vài bước đứng trước mặt Yamaguchi. Hai tay đan vào nhau, mắt đánh về hướng khác.

Mặc dù bão tuyết bên ngoài mang tiếng động rất lớn, tiếng hò reo những người xung quanh rất to. Yamaguchi có thể nghe thấy tiếng trái tim mình sắp nhảy khỏi lồng ngực.

"Y- Yamaguchi... À thì... T- Tớ nghĩ là..."

Không phải bản thân tỏ tình, Yamaguchi vẫn căng thẳng tới lạ. Cậu biết người đối diện thậm chí còn khó xử hơn, cơ mà người cậu thì cứng ngắc.

Chắc hẳn Yachi đang bối rối lắm, nhưng cậu không thể cười trừ được. Dù đây chỉ là trò chơi, cậu không thể làm vậy.

Trái tim sắp nhảy khỏi lồng ngực. Không giống với cảm giác sợ hãi cậu thường gặp trước khi lên sân, có lẽ chẳng giống cái cảm giác mà anh Asahi sợ chuyền sai cho anh Nishinoya vừa nãy. Cũng chẳng giống những cảm giác trước đây Yamaguchi từng trải. Đứng trước mắt cậu là người con gái mà ngay từ lần đầu gặp mặt cậu đã đỏ mặt vì sự dễ thương của cô ấy. Yamaguchi có lẽ là thích Yachi từ lúc đó rồi.

Nên giờ nghe phải lời tỏ tình này, Yamaguchi sợ rằng không chịu nổi mất.

"Tớ nghĩ là tớ thích cậu!!!"

Yachi một hơi đem câu nói mình nghĩ nãy tới giờ nói ra. Cô nhìn thẳng vào đôi mắt nâu đối diện, chợt cảm thấy trái tim lệch mất một nhịp. Bốn mắt tròn xoe chất chứa bóng hình đối phương, rồi không nói không rằng, mặt cả hai người đỏ rực, cảm tưởng sẽ có khói bay ra từ đỉnh đầu. Hai người họ nhanh chóng cúi đầu xuống.

Mọi người thấy một cảnh tượng này, không hẹn muốn nổi hứng trêu chọc. Khổ thân Yamaguchi và Yachi phải chịu mấy lời trêu chọc mà không biết nên phản bác thế nào. Mặt đã đỏ nay càng đỏ hơn.

"Bọn trẻ ngày nay lớn nhanh thật."

Lượt tiếp theo, lại chính là Yachi làm vua. Mặt chưa hết đỏ, cô bối rối nghĩ lệnh. Tanaka bấy giờ mới nhận ra điêm bất thường từ nãy tới giờ, lên tiếng.

"Giờ em mới nhận ra, từ đầu trận đến giờ toàn đám năm nhất làm vua không phải sao?"

Đám năm ba và năm hai nhận thấy có lý. Bọn họ chưa được một lần làm vua. Yachi càng lúng túng trông như thể mình làm sai vậy. Suga vỗ tay nhắc nhở, bảo là do thời cơ chưa đến thôi.

Việc cả đám năm nhất làm vua chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Tanaka gật đầu, mong sao cho không trúng phải anh. Yachi khe khẽ thở phào. Cô đỡ căng thẳng hơn rồi, đây là một trò chơi. Chỉ là một trò chơi thôi mà. Bình tĩnh nào Yachi.

"V- Vậy thì, số 11 hôn số 9 đi."

Ôi trời Yachi, bọn anh cứ nghĩ đám kia ra đề hiểm rồi. Hóa ra em ra đề còn hiểm hơn chúng nó nữa.

Thấy bao khuôn mặt lấm lét ngước mắt về mình, Yachi hoảng hốt, cô vừa nói cái gì thế này. Cô đâu có ý định nói cái yêu cầu ngu ngốc đấy chứ.

Lòng Yachi lạnh băng nhưng cô có cảm giác bản thân đang ngồi trên lửa thiêu. Cô cố gắng trốn tránh hiện thực, muốn ngất đi cho xong. Hoảng loạn. Hoảng loạn quá đi mất.

"Cái trùng hợp này không phải hơi buồn cười sao?"

Tsukishima tặc lưỡi, đặt tờ giấy chứa con số 11 lên sàn, tay chỉnh gọng kính. Sẽ không có gì khiến trái tim cô nổ tung nếu như ngay sau Tsukishima là Kageyama với khuôn mặt khó chịu để lộ số 9 trên tay. Yachi chỉ mong được quỳ xuống xin phép cho nói lại.

Hai người trước mặt ai chẳng biết nhìn mặt nhau còn ghét chứ hôn hít gì ở đây. Không gian yên ắng vài phút rồi tiếng cười lớn không biết nén lại từ Hinata, Tanaka và Nishinoya. Suga không cười như ba đứa kia, tuy nhiên ta có thể thấy cái miệng đang cố gắng nín cười hết cỡ của anh.

"Yachi ra đề tuyệt lắm!"

Tanaka vui vẻ giơ ngón cái với Yachi làm cô cảm thấy mọi chuyện có vẻ không tệ như cô nghĩ. Mọi người hưởng ứng phía sau Tanaka. Gì chứ dính vào người khác thì nhiệt liệt không đồng tình chứ đúng hai thanh niên này thì nhiệt liệt ủng hộ.

Cô rụt rè gật đầu, mắt liếc về phía hai nhân vật chính. Tsukishima thấy một Kageyama khó chịu định gây sự, lòng cảm thấy tệ hại hết chỗ nói.

Không cần nói nhiều, cậu mắt kính vội đề nghị trước.

"À... Có thể đổi sang yêu cầu khác không?"

***

Mọi chuyện đều trông có vẻ bất khả thi cho đến khi nó được hoàn thành.

_Khuyết danh_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net