Iwaizumi Hajime

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Lưu ý: Chuyện không có ý xúc phạm cá nhân hay bất kì tổ chức nào*
___________________________________________
      Lấy chồng là quân nhân thì biết diễn tả sao đây, 365 ngày đều ở trong quân đội, ngày nghỉ lễ chỉ tính trên mười ngón tay hơn, gần nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều có khi cả năm trời không gặp cũng không quá lạ. Chức cao tướng rộng may ra còn dùng điện thoại gọi nhau, lính con làm vặt thì tưởng đâu quay lại thời đấy phải viết thư mấy cả vài ngày bưu điện để thư được giao tới tay người nhận.
  
     Làm vợ một quân nhân thì có lẽ sự chung thuỷ, độ tin tưởng của bạn dành cho anh ấy sẽ đặt lên hàng đầu thì mới bền lâu được. Họ xem đất nước như trái tim thứ hai cao hơn cả mạng sống của mình, họ chấp nhận ngã xuống lúc nào chỉ để Tổ quốc an toàn. Cho nên yêu một người quân nhân rất khó nhưng cũng không hẳn, lời nói của họ có khi sẽ lọc cọc không văn thơ như bao trai tráng ngoài kia nhưng thay vào đó họ sẽ thể hiện tình yêu của mình bằng hành động.

-Hajime lần này đi khi nào anh mới về?

   Chồng bạn là một quân nhân, anh và bạn quen biết được nhau qua anh hai của bạn mà trớ trêu thay khi anh là thầy dạy quốc phòng của bạn lúc bạn đang là sinh viên. Đoán thử xem ai là người đổ trước nào, dễ dàng chính là bạn. Thử xem ngày đầu học quốc phòng gặp ngay thầy đẹp trai và cả cái cơ thể lực lưỡng của anh ta, ai mà cưỡng lại cho nổi. Tưởng rằng chỉ là lòng mến mộ cho anh vậy mà cả anh cũng mở lòng suy nghĩ về bạn. Càng bất ngờ anh lại là người mở lời để nối quan hệ này tiến triển xa hơn. Lúc quen nhau số lần cả hai gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay, ấy vậy mà khi vừa xong đại học anh đã rốm rẻn hỏi cưới bạn. Lúc hỏi sao anh nôn nóng muốn cưới tới vậy, bạn còn lo rằng anh tính chơi bạn một vố gì đó nhưng câu trả lời khiến bạn khóc cả ngày hôm đó

-Biết sao được ngay từ đâu gặp em liền đã xác định con tim này chỉ trao cho em, anh là quân nhân, lời nói của anh cũng chẳng ngọt ngào vỗ ngọt em, một ngày câu nói dài nhất của anh cũng chẳng đến mười chữ, nhưng khi nói chuyện với em thì em xem như nói cả bài văn.
-....
-Anh đinh ninh rằng em là người đầu tiên cũng sẽ là người cuối cùng trong cuộc đời anh. Ban đầu tim anh chỉ hướng về Tổ quốc nhưng bây giờ tay phải anh nghiêm chào Tổ quốc còn tay trái anh sẽ nắm lấy tay em đi hết cuộc đời này.

  Không phải quân nhân nào cũng không nói mấy lời ngọt ngào đâu chỉ là người ta chưa tìm được người để nói thôi. Quay lại đây thì bạn và anh đã lấy nhau được gần hai năm thôi tính thời gian yêu thì chắc năm năm hơn. Khi anh và bạn cưới nhau, anh đã hỏi ba mẹ bạn cho phép bạn và anh mua nhà gần doanh trại của anh để tiện chăm sóc, cũng sợ nghề nghiệp khiến cả hai xa nhau làm bạn tuổi thân, ban đầu ba bạn phản đối quyết liệt còn đòi huỷ hôn vì đưa đưa con gái đi xa gia đình, anh phải nói năng chắc nịch hứa hẹn thề thốt quyết một lòng bảo vệ thì ba bạn mới giãn ra chấp nhận cho cả hai ra ở riêng. Nhà gần doanh trại cũng đỡ hơn hẳn, khi được ra khỏi doanh trại vài giờ anh liền nhanh về nhà với bạn tuy thời gian chỉ ngắn ngủi để cả hai gặp nhau nhưng không vì thế mà tình yêu của cả hai nguội lạnh mà nó còn nồng cháy hơn hẳn.

-Lần này do phía Trung đang có lũ lụt lớn, nên chắc sẽ mất vài tháng để sơ tán và đảm bảo đủ chỗ ở cho người dân di cư. Anh cũng không đoán trước được thời gian nữa vợ.

   Nghe tới đây bạn vội thở dài, tay nhanh gấp gọn vài món đồ dùng bỏ vào balo cho anh mang theo. Quả thật gần đây vào mùa mưa nên lũ quét xảy ra khá nhiều. Doanh trại người người xe cộ ra vào tấp nập tiếng chuông còi cũng ngày đêm chả ngớt. Anh cũng làm nhiệm vụ đôn đốc tới lui cho doanh trại rồi về nhà xem
bạn với con như nào. À bạn và anh chuyện chăn gối cũng có xảy ra nhưng anh luôn không muốn có con vì sợ tính chất công việc của bản thân sẽ không thể nào chăm sóc cho bạn và con mình được. Nói vậy thôi chứ bạn thừa biết anh rất thích con nít cả bạn cũng vậy. Trong một lần khi anh được về phép bạn đã đề xuất về việc có con anh đã suy nghĩ hỏi han bạn rất nhiều.

-Phụ nữ mang thai sẽ rất nhạy cảm..
-Hajime em không sao
-Tính khí thất thường sẽ dẫn đến trầm cảm trong lúc mang thai và sau sinh đó vợ
-Nhà vẫn còn Bob bầu bạn với em cơ mà.

-Phải tham gia yoga để rèn luyện sức khoẻ và không được làm việc nặng
-Vẫn còn nhà hàng xóm mà anh, việc nào không ổn em sẽ nhờ mọi người giúp, ở đây ai cũng tốt mà.
-Nhưng mà vợ à
-Hajime em sẽ ổn mà, em biết anh lo cho em nhưng mà có con nhà mình sẽ vui hơn mà anh, anh cũng thích con nít mà.

    Đấy phải thế đấy, đời nào mà có dụ vợ năn nỉ chồng mình có con không ạ? Chỉ có nổi tiếng ở nhà Hajime này thôi, thế thôi chứ khi nghe tin bạn mang thai anh mừng khoe khắp doanh trại, lúc biết tin anh còn gục đầu lên vai bạn khóc nói cảm ơn bạn rất nhiều nữa. Sinh linh nhỏ nhắn trong bụng bạn chỉ mới hai tháng thôi, anh đã vừa thu xếp công việc ở doanh trại vừa chạy tới lui về nhà để chuẩn bị mọi thứ trong thai kì cho bạn để bạn làm khi anh không có nhà. Lúc anh nói anh sắp phải làm nhiệm vụ anh đã rất buồn và còn nói năng với bạn rất nhiều điều. Bạn nói không sao không sao nhưng tới hôm nay khi ngày mai anh chuẩn bị lên đường thì người buồn chính là bạn đây.

-Vợ vào ngủ thôi em. Trễ rồi.

   Anh và bạn vào phòng cả hai nằm trên giường anh ôm bạn nép vào lòng mình, tay xoa xoa lưng bạn cho dễ ngủ. Chỉ đêm nay nữa thôi anh và bạn lại tạm phải xa nhau nhưng nhiệm vụ lần này lại khó nhằn đầy rẫy hiểm nguy rình rập thế này. Bạn nằm trong lòng anh với sự vỗ về của anh nhưng tài nào ngủ được cứ suy nghĩ mãi gì đó. Anh như bắt được tần số của bạn mình liền hơi nhích người ra nhìn vào khuôn mặt của bạn.

-Em lo sao?

    Bạn không nói gì chỉ vùi đầu vào lòng ngực anh gật đầu một cái. Anh cười cười hôn nhẹ lên trán bạn một cái, tay vỗ vỗ lưng bạn, tay kia thì nắm lấy tay vân ve ngón tay có chứa chiếc nhẫn đính hôn của cả hai.

-Anh sẽ không mà, anh sẽ cố gắng về sớm bên em và con, đừng lo nhiều quá sẽ ảnh hưởng tới nhóc nhỏ trong bụng đấy.
-Hajime
-Ơi anh nghe
-Anh phải hứa là anh phải an toàn trở về, cũng đừng để em nhìn thấy bức di thư.

   Là vợ là người thân của một người quân nhân thứ họ sợ nhất không phải bom đạn của địch của chồng mình mà thứ họ sợ là một bức di thư. Đó mới thứ họ coi là thù địch. "Đi thì nguyên vẹn, trở về là tờ giấy trắng"

-Anh không chắc mình sẽ ra sao, nhưng anh hứa sẽ quay về với em và con. Anh sẽ không để con mình phải mồ côi ba đâu. Giờ thì ngủ đi vợ, dù có ra sao anh nhất định sẽ quay về bên em.
Anh yêu em
  —————————————————————————————
Mọi người có muốn mình làm thêm một đoạn nhỏ khi Hajime quay về khum

 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net