24 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ lúc bước vào thang máy môi họ quấn vào nhau không rời, khi gã luôn và sẽ lao về môi cậu trai nhỏ tuổi tìm kiếm hơi ấm, say sưa cắn liếm loạn xạ và nuốt tất cả những nhịp thở đầy hỗn loạn kia.

Gã ta cuống cuồng lấy tấm thẻ an ninh để quét lên thẳng căn hộ áp mái. Dù gấp như thế nhưng Rindou vẫn chẳng chịu buông Takemichi ra, dù cho Takemichi đã cố tách ra để gã có thể lấy đúng tấm thẻ, nhưng Rindou chắc chắn là người đàn ông cứng đầu nhất cậu biết.

Chỉ khi mò mãi không tìm thấy thẻ đúng thì mới chịu rời đi để ngó xuống tìm. Sau rồi kéo Takemichi để tiếp tục công việc dang dở.

Hơi thở họ hòa lẫn vào nhau, Rindou bế phốc Takemichi lên, bợ lấy mông cậu ép chàng trai phải vòng hai chân qua người gã nếu không muốn rớt xuống.

Chuông thang máy thông báo đã tới nơi, người đàn ông bước từng đoạn dài vào trong, áo từng cái được cởi bỏ, chẳng phải là kiểu từ tốn mà là thô bạo giật mạnh chiếc áo. Quá mất kiên nhẫn để có thể đi tới phòng ngủ, hai con người ấy ngã ra ghế sofa mà hành xử luôn. ( Mà quyết định phần lớn thuộc Rindou.)

Takemichi chống tay lên ngực đẩy gã ra để tìm kiếm oxy cho buồng phổi, cả hai nhiễu nhại mồ hôi, gương mặt gã đỏ ửng vì nhiệt và có lẽ cậu cũng vậy.

Cả hai trao nhau cái nhìn đắm say để trước khi Rindou quyết định giữ mình lại, cố gắng từ tốn mà cởi đi chiếc áo sơ-mi lấm lém màu bẩn thỉu. Tận hưởng khoảnh khắc lúc này, khi các ngón tay gã tháo rời từng cái cúc áo.

Da thịt trần trụi lần lượt xuất hiện sau từng cái cúc được tháo ra, những vết sẹo mờ nhạt do những chấn thương cũ, màu tím và đỏ loang lỗ khắp vùng ngực và bụng mà nếu như Rindou ấn vào thì chàng trai dưới thân sẽ phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.

Lúc này cậu hoàn toàn nằm dưới quyền kiểm soát của gã, hoàn toàn nhỏ bé trước một Rindou to lớn. Bàn tay gã mơn trớn thân thể Takemichi, và khi di chuyển mới nơi có màu sắc bắt mắt sẽ xấu xa mà ấn xuống chỉ để có thể nghe được chàng trai nỉ non.

Rindou tôn thờ cơ thể chàng trai bằng những ngón tay của mình. Lướt trên da thịt như đang điêu khắc một bức tượng.

Takemichi cắn môi kìm lại tiếng rên và cảm giác nhột nhạt mỗi khi tay gã ta chạm trên da, cản bàn tay quái ác kia, rầu rĩ nhìn người xấu xa nọ. " Làm ơn, đừng chọc em nữa!"

Rindou cong môi sung sướng cúi xuống trao cho chàng trai một nụ hôn sâu, gã ậm ừ liếm trên vành môi nứt nẻ đấy " Anh sẽ không...ai lại có thể kìm lòng được chứ khi thấy em như thế chứ!"

Cái âm thanh ướt át rõ mồn một vang to, Takemichi thở dốc mờ màng cố gắng mở to mắt đang nhòe vì hơi ẩm trực trào, bên tai vẫn là những lời khen ngợi từ người đàn ông tóc tím.

Không để lãng phí bất cứ một giây nào, Rindou phía trên chiếm giữ cánh môi phía dưới nhanh lẹ mà lột quần chàng trai ra, chẳng mấy chốc người đấy quay về bộ dáng nguyên thủy nhất của loài người. Hoàn toàn trần trụi như em bé sơ sinh. Takemichi đã chẳng còn lớp bảo vệ nào trước Rindou, mọi điểm yếu đều được phơi bày dưới gã ta.

Cánh môi họ tách rời nhau, kéo ra sợi chỉ bạc óng ánh trong không khí, và các cơn rùng mình kéo tới khi khí lạnh mơn trớn trên da và cũng như dưới cái nhìn ám dục từ gã ta.

Takemichi ngượng ngùng khi mà bản thân không một mảnh vải che thân còn kẻ kia áo quần dù xộc xệch nhưng ít ra vẫn còn đầy đủ hơn cậu.

Không giấu được nét giận dỗi trẻ con, cậu bực dộc rướn người nắm lấy áo kẻ kia mà kéo ra.

" Bình tĩnh nào!" Rindou bật cười bởi hành động của cậu. Gạt tay cậu nhóc mà tự mình cởi áo.

Nhìn trực tiếp khác biệt hoàn toàn với gián tiếp, khi mà cái thân hình vạm vỡ kia lần đầu Takemichi có thể nhìn nó với góc độ khác biệt đến vậy, với các khối cơ và đường tĩnh mạch chạy trên chúng, càng được nhận mạnh bằng những vết mực đen chiếm lĩnh nửa thân phải của gã.

Nếu không nói là ghen tị thì chắc chắn là một lời nói dối, Takemichi thèm thuồng có được một body này đến cỡ nào. Cậu thậm chí còn bỏ ra một số tiền để uống một số thực phẩm bổ sung và dự định là đi tập gym.

Takemichi len lén sờ lên bụng mình rồi lại ngó lên cơ bụng của Rindou, cả người yểu xìu như quả bóng xì hơi. Chẳng còn cái hứng để mà các bước tiếp theo nữa.

Đây là một tình huống Body Shaming có chủ đích.

" Này, em cái làm cái vẻ mặt gì vậy!" Rindou có chút buồn cười nhìn chàng trai uể oải sau khi thấy gã ngực trần của mình.

Nhìn cái vẻ ghen tị lộ liễu kia kìa, thật muốn cắn một cái.

Nắm lấy bàn tay cậu trai, đặt lên ngực mình rồi từ từ chậm rãi di bàn tay đó len lỏi xuống các múi cơ, mồ hôi từng giọt chảy dọc trên người gã, chúng nóng bừng bừng chẳng khác gì da mặt Takemichi lúc bấy giờ.

Nhìn và chạm là hai khái niệm khác nhau, tất cả mọi nơi bàn tay câu đi qua đều gập ghềnh thậm chí còn có vài đường gân nổi như được chạm khắc lên. Và cho tới khi gã dúi tay cậu vào sâu mất hút sau cạp quần của gã ta.

Rindou thở dốc, cong người để tay cậu có tư thể thuận tiện nhất chui vào trong.

Vô liêm sỉ thì thầm vào tai cậu. " Thằng nhóc này nhớ em lắm đấy. Nhất là khi còn bị em đá cho một cái, tới giờ nó vẫn chưa quên đâu."

Takemichi tròn mắt, cơ thể cứng đờ, nhất thời mọi giác quan chỉ còn có bàn tay là còn truyền tín hiệu lại.

Các nhúm lông mu đâm lên lòng bàn tay khi tay cậu xước qua chúng. Cho tới khi chạm vào phần đầu dương vật, Takemichi bừng bừng nuốt nước bọt khó khăn run rẩy tró mắt không dời về hướng cạp quần, cảm nhận vật hình trụ bỏng như củ khoai tây.

Nó phình to, căng cứng với những đường gân chạy dọc khắp thân.

" Cảm thấy nó chứ." Rindou thở dài , thích thú quan sát biểu cảm của cậu.

" Thằng bé đã phải chịu đợt tấn công từ em đến mức đã để lại sẹo....nó đây, em có thấy vết hằn không!" Gã ghé sát tai thì thầm, tay hướng dẫn cậu trượt xuống sâu hơn tới hai túi da co dãn , kéo cả bàn tay Takemichi dễ dàng bao trọn lấy túi da nặng chịch.

Bên tai là âm thanh thở dài nặng nề, kích thích màng nhĩ rung lên.

Takemichi há hốc miệng, không thể khép lại được. Tim không ngừng gõ trống. Rindou mỉm cười hài lòng khi thấy vẻ mặt bối rối đó.

Gã kéo tay cậu ra khỏi cạp quần, Takemichi vẫn chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay và có thể tưởng tượng được chúng đang bốc hơi nóng.

Điều này thực sự quá sức tưởng tượng, Takemichi chắc chắn không chưa bao giờ có những tiếp xúc quá thân mật với đàn ông tới vậy, cậu đã từng có bạn gái mặc dù nó chỉ nằm ở mức nắm tay nhau. ( Trừ việc đã từng bú cu cho người đàn ông trước mặt này. Thì đây lần đầu tiên.)

Rindou ném quần dài lên bàn, kéo ra thằng con cưng đầy tự hào trong Boxer ra mà vuốt vài cái để thằng bé vào trạng thái chiến đấu.

Gã vuốt ve cơ thể cậu, rồi hạ mình liếm dọc từ rốn lên vùng ngực. Đá lưỡi xung quanh núm vú nhưng không chạm vào chúng. Chàng trai giật lên thì khoái cảm kì lạ nơi đầu vú phát tín hiệu.

Takemichi đã từng chạm vào chúng thử nhưng bình thường thì chẳng có bất kỳ cảm giác nào kỳ lạ như cách Rindou làm cho cậu.

" Này...ưm..d-dừng lại, cái này lạ quá!" Cậu nghẹn ngào, vặn vẹo muốn thoát khỏi Rindou.

" Em chưa từng tự chơi núm vú của mình sao, Michi!" gã khúc khích nói khi uốn cong đầu lưỡi đá xoáy vào đầu vú trồi lên.

Takemichi xấu hổ trước lời nói dâm tục đấy, ngực cậu rung lên, căng thẳng níu lấy tóc Rindou muốn kéo gã ra. Trước khi giật bắn mình hoảng hốt nhìn Rindou khúc khích khi miệng còn ngậm đầu ti, bàn tay lạ lẫm nắm lấy dương vật của chàng trai mà vuốt ve.

Gã chụm bàn tay lại rồi khi hạ xuống dương vật của chàng trai thì xoáy lòng lại, nhìn chàng trai ưỡn cong người đầy ngây ngất. Bên trên thì dùng móng tay khẩy lên đầu núm bị bỏ rơi. Và chỉ mất vài phút để Takemichi buông súng đầu hàng.

Chàng trai ưỡn căng như dây đàn, hét trong câm lặng, má mông siết chặt lại để rồi tinh dịch trắng đục phun ra, bắn dính cả lên ngực.

" Nhanh quá rồi đấy!" Rindou cười khẩy, ác ý búng lên đầu khấc.

Gã vẫn tiếp tục vẫn xoa nắn cái dương vật đã mềm ngoặt đi, vui vẻ khi thấy Takemichi bắt đầu cứng lại và hoảng hốt muốn tách gã khỏi cái vòi của mình.

" ng-ngừng...dừng lại." Takemichi liên tục vùng ra, cố kéo tay của Rindou ra khỏi dương vật khi mà gã cứ vuốt lấy cái vòi chỉ vừa mới bắn tinh phút trước . Cậu chỉ mới xuất tinh thôi đấy, có cho người khác sống không!!!

Cái thằng điên chết tiệt này.

" Mẹ k-kiếp dừng lại....aghh....t-tới nữa r-ồi" Takemichi hét lên khi con cặc trong tay Rindou giật mạnh đẩy dịch trắng từ tinh hoàn trào ra.

Chàng trai hổn hển nặng nề hô hấp, trở thành một đống hỗn độn, bẩn thỉu vì tinh dịch tung tóe trên cơ thể. Sự khó chịu thể hiện ra khi cơn khoái cảm lắng đọng lại, và Rindou thích nó, cách chàng trai nhăn mũi, không vừa lòng nhìn lên gã. Nó làm cổ họng khô khốc, cồn cào trong bụng.

Gã muốn lao vào cắn xé cơ thể chàng trai, đánh đấu cơ thể cậu bằng dấu răng của gã trên mỗi tất da chàng trai.

Có thể nói Takemichi có thân hình rất đẹp, eo thon với vòng hông hơi rộng, nhưng không có cái mềm mại của phụ nữ , cơ thể chàng trai cứng cáp, chi chít sẹo trải dài trên khắp cơ thể. Rindou lướt qua rồi dừng lại vết thương còn rất mới, đã dừng chảy máu nhưng còn đỏ ửng.

Gã không nhìn chàng trai, ngón tay di xung quanh nó " nó là lý do cho việc em dừng ở chỗ đấy hơn 2 tiếng à!"

Một tiếng thở khó chịu phát ra, Takemichi ngước nhìn Rindou " Tôi chẳng biết là Rindou-san là tên nhiều chuyện đấy!" thái độ xoay ngắt 180 độ, Rindou nhướng chân mày thích thú nhìn dáng vẻ xù lông này.

" Giờ chúng ta sẽ nói chuyện về thứ liên quan tới cái vết ngu ngốc đó hay sẽ làm nào?!."

Takemichi chống cánh tay nâng nửa thân trên của mình, dùng một tay câu cổ Rindou kéo gã gần về mình, đến môi họ chỉ cách nhau 1mm. Thách thức lên tiếng.

" Nếu là Ran thì anh ta sẽ chẳng nói nhiều đến thế!"

Ngay lập tức, lưng Takemichi đập mạnh xuống nệm ghế, thật may vì đây là chiếc Sofa đắt tiền nhưng cảm giác cũng chẳng dễ chịu bao nhiêu.

Gã ghì chặt tay vào cổ Takemichi, gầm gừ lên tiếng " Đừng có vượt qua làn!" Đồng tử tím nhìn vào Takemichi một cách đáng sợ, lực đạo trên cổ ngày càng mạnh đến khi phổi Takemichi bắt đầu đưa ra chuông cảnh báo cho sự thiếu hụt của nó.

Lòng ngực Takemichi phập phồng, cậu há to miệng, cố gắng hít vào, sắc mặt dần trở lên khó coi.

Rindou quan sát chàng trai trong cơn tức giận bất chợt, chẳng ai biết gã ta nghĩ gì khi nhìn Takemichi đang trở nên tím tái ngay dưới tay gã ta.

Nhưng ngay lúc cậu nghĩ rằng mình sẽ chết thì Rindou đã thả lỏng tay ra. Chớp lấy cơ hội Takemichi nghiêng người tham lam hít lấy hít để không khí, làm chúng tràn ngập trong phổi.

Rindou bực tức vuốt ngược tóc lên, hừ lạnh bóp chặt má người kia kéo về đối diện mình, cọc cằn cảnh báo Takemichi rằng đừng bao giờ nói như thế trước mặt gã một lần nào nữa. Đáp lại gã là cái thái độ khinh khỉnh của người nọ, nghé con không sợ hổ.

" Sao hả đánh vào lòng tự trọng của anh à!" Takemichi ho khan, phun ngụm nước bọt. Cay nghiệt mà tiếp tục chọc giận gã ta " Rằng anh luôn đứng phía sau anh trai!"

Cú đấm như trời giáng xuống mặt Takemichi, làm lệch mặt cậu sang một bên, không phải một mà liên tiếp những cú đánh được hạ xuống.

Gã ta gầm gừ " Tao đã bảo là im đi rồi mà!" Rindou trừng mắt nhìn cậu, tay không ngừng hạ xuống làm máu văng vãi ra chiếc ghế đắt tiền, dính cả lên mặt gã.

Tới khi người nọ không còn động đậy, chỉ còn là những tiếng thở ho hen khì khì như tiếng nghẹt mũi. Thì Rindou mới dừng tay lại, gã nhắm mắt hít thở thật sâu, siết chặt tay thành nắm đấm kìm lại cơn tức giận.

Rindou tôn trọng anh mình, nhưng với điều đó không đồng nghĩa gã thích sự so sánh, gã không thích có bất kỳ ai so sánh mình với Ran. Cái tôi của gã cũng chẳng kém cạnh với bất kì thằng đàn ông nào.

Liếc mắt xuống dưới, mặt Takemichi lệch sang một bên, bầm dập và đầy máu, nhưng thứ bất ngờ nhất là đôi mắt xanh dương ấy vẫn luôn theo dõi từng cử động của gã, không kiểu sợ hãi mà còn lộ ra tia thỏa mãn khó thấy. Khóe miệng còn đang rỉ máu nhếch lên như đang trêu tức đáng sợ Rindou.

Ngay lúc đấy, khi cơn rùng mình chạy dọc sống lưng, Rindou đã biết, mình đã bị thằng nhóc này chơi xỏ.

Cả hai nhìn nhau không rời, thăm dò đối phương. Trước khi Rindou lao vào ép chặt mặt người nọ, cắn xé lấy môi cậu trai. Takemichi cũng không tỏ ra là kẻ yếu thế, khi thô bạo đáp trả lại bằng cái cắn mạnh vào môi dưới gã.

Cậu quàng tay lên câu cổ gã, luồn tay vào tóc gã đàn ông kéo sát hơn, dính chặt họ vào nhau. Tung hoành trên môi đối phương, như những con thú cắn xé nhau.

Máu họ trung hòa vào nhau, tràn ngập cả khoang miệng, cái vị tanh tưởi sắt rỉ động trên đầu lưỡi. Đó còn chẳng phải là một mùi vị quá tệ, khi tách rời ra đó là sợi chỉ có màu như bùn, khi trộn bằng máu và nước bọt.

Rindou di chuyển xuống dưới cổ hay bất cứ chỗ nào gã khốn này đi qua đều để lại dấu răng rướm máu như thể gã ta đang đánh dấu lãnh thổ của mình. Takemichi đau đớn quằn lại khi Rindou chẳng báo trước mà đẩy ngón tay gã vào bên trong cậu.

" Mày thích thế phải không thằng đĩ chết tiệt!"

Bên dưới vừa đau vừa trướng. Do chẳng có bất kỳ chất bôi trơn gì nên bên dưới của Takemichi hoàn toàn khô rát, mỗi lần Rindou di chuyển là chúng lại ma sát vào nhau đem lại vô hạn đau đớn cho cậu.

Nước mắt sinh lý tràn từ hốc mắt, Takemichi cong người cố gắng cuộn hông lên để giảm đau đớn cho thân dưới, từng thớ cơ trên cơ thể căng ra theo từng nhịp di chuyển của gã. Móng tay Takemichi bấu chặt trên lưng Rindou, hằn lên những vệt đỏ song song cắt ngang hình xăm con rắn, miệng rên rỉ những âm thanh còn chẳng phải là của sự sung sướng, đó là những tiếng rên nặng nề, hằn học gai góc.

Rindou vẫn luôn quan sát biểu cảm cậu trai, nước mắt vẫn không ngừng chảy dưới mái tóc lấm tấm mồ hôi rũ xuống. Thứ là dù khi bị tẩn cho bầm dập, bị đâm hay chém vẫn chưa bao giờ chảy ra thì giờ ngay đây.

Ngay dưới thân gã, khi mà ngón tay gã bên trong cái lối đi khô ráp quấy phá, chúng lại chảy ra như một cái vòi bị hỏng van, bóng loáng khác biệt trên nền da màu tím.

Rindou lè lưỡi nếm thử nước mắt cậu trai, chúng có vị tởm đéo chịu được, vừa mặn vừa hôi sắt vì máu trên mặt bết trên đấy. Nhưng nó như thể là liều thuốc kích dục cấp tốc với con cặc rỉ giữa háng gã ta.

Rindou rút tay ra, thay bằng con cặc nhức nhói của bản thân, chẳng báo trước, khi đầu khấc nằm ngay lỗ nhỏ, một cái chà xung quanh trước khi đẩy vào.

Gã bịt kín miệng Takemichi bằng môi mình, nuốt hết tiếng la đau đớn, mặc cho cậu cắn lên môi mình bật cả máu, mông hẩy lên trước, khi mà nửa thân chui tỏn vào trong, khi mà Takemichi xụi lơ trong cái ôm của gã, quá đau đớn để la hét.

Bên dưới siết chặt lấy Rindou cũng còn phải khe khẽ rên vì đau. Gã chẳng di chuyển được khi mà bên dưới nghiến chặt thằng con cưng gã ta như thể muốn bóp chết nó vậy.

Takemichi đã đau tới điếng người rồi, cậu chẳng còn sức để hét hay động đậy, cơ thể như bị chia tách ra làm hai nửa. Nước mắt chảy ra che toàn bộ tầm nhìn, cả cơ thể tàn tạ đến phát thương.

Rindou nhìn thấy còn không kìm lòng được mà nhẹ nhàng dụi mắt cho cậu, gã ban đầu còn chẳng muốn phải làm mức này, chả qua do thằng nhóc khơi màu trước thôi.

Hai tay gã xoa bóp hông cho Takemichi để cậu thư giãn, còn mình thì nhẹ nhàng nâng niu ngực cậu bằng những nụ hôn, những cái liếm láp trên đầu vú, bú mút chúng như một đứa trẻ.

Cảm nhận thấy bên dưới dần được thả lỏng ra, thì từ từ mon men tới chiếc dương vật đáng thương ngoắt nghẻo vì đau mà chẳng cương nổi kia, mà xoa bóp cho chú em ấy.

Hơi thở cậu ngắt quãng, nỉ non phát ra tiếng rên như cái đài Radio cũ nát, chập chờn bằng những tần sóng cao thấp không đồng đều.

Gã nuối tiếc rời đi đầu vú bóng loáng, để nhìn một Takemichi ửng đỏ, cắn lấy ngón tay mình, cố ngăn cho âm thanh thoát ra ngoài. Chú em trong tay cũng bán cương rỉ nước trên đỉnh đầu, dựa vào bàn tay gã ta.

Rindou chậm chạp đẩy hông di chuyển với nửa thân cặc, gã không cho vào hết, mà chỉ chậm chậm rút ra đẩy vào với nửa thân ấy. Khi kéo ra, máu cùng với dịch nhầy bám trên thân gậy sẫm màu rồi lại đút vào đôi khi còn tinh nghịch ngoáy vài cái.

Đây là trò đùa ác ý của Rindou, thích thú quan sát biểu cảm của chàng trai, lông mày nó giãn ra rồi nhăn lại khó chịu thay đổi luân phiên nhau. Những cái trộm lắc lư cử động muốn gã đẩy sâu vào hơn. Nhưng Rindou chẳng để cho nó có được thứ nó muốn, khi nó lén đẩy hông về sau thì Rindou sẽ kéo cặc mình ra. Và khi nó kéo ra thì gã lại đẩy vào.

Cơn ngứa râm ran từ dưới làm Takemichi bực bội tới phát điên, tên xấu xa đấy luôn nhìn cậu nhưng lại hành động như thể gã không hiểu cậu muốn gì. Gã ta trêu chọc dễ dàng điều khiển cái dục vọng Takemichi như món đồ chơi.

Takemichi ngẩng đầu nhìn gã cầu xin, cầu xin gã hay rủ lòng thương cho mình. Nhưng Rindou là người đàn ông có lập trường cho riêng mình " Em phải nói nếu muốn người khác biết!"

Rindou thì thầm trong khi mút nhây dáy tai của cậu " Takemichi...Michi...nói đi, to rõ ràng vào em muốn gì, rồi anh sẽ đáp ứng nó. "

Như lời thì thầm của ác quỷ.

Con quỷ dục vọng.

" Nói cho anh nghe, Takemichi em muốn gì?!"

Sự xáo động trong đôi mắt chàng trai, gã bịt ngón tay cái lên quy đầu cậu, nặng nhẹ chà xát khi mà hơi thở vẫn phì phò vào tai Takemichi.

" Con cặc của anh sẽ đâm tận vào ruột em, chúng sẽ tách cái mông ra làm đôi, nó sẽ tàn phá các vách thịt bên trong em, chà xát tới khi chúng nhão ra như những con điếm già với cái lồn lỏng lẽo của chúng. Mau lên Takemichi..ha..ahha..mau lên..anh không thể đợi được nữa."

Rindou liếm lấy nước mắt khô cạn trên mặt Takemichi, tay chà xát mạnh bạo con cặc đáng thương đấy " Tao sẽ phá hủy mày, tao sẽ giết mày, ăn tươi mày tới khi tất cả những gì mày còn có thể nghĩ được trước khi chết là con cặc của tao... Mau lên...cho tao biết thứ mày muốn."

Takemichi há hốc, mắt đính lên bên dưới nơi giao hợp khi mà gã ta kéo hai chân cậu đặt lên vai mình, nâng mông cậu rời khỏi mặt nệm. Takemichi có thể thấy thân cặc sậm màu máu và nâu và những tĩnh mạch bên dưới lớp da.

Ngứa.

Bên trong cậu thật ngứa.

Chúng ngứa phát điên, ngứa tới đau đớn.

Nó muốn một con cặc to béo lấp đầy, để có thể gãi vào những lớp thịt bên trong. Kéo giãn nó ra chà xát.

Bên tai là lời thì thầm của quỷ, kêu cậu mau chấp nhận, mau lên mau giải thoát cho nó rồi nó sẽ thỏa mãn tới tận cùng bên trong chàng trai.

" Em muốn nó."

Rindou làm ngơ nó.

" Mau lên...mau lấp đầy nó bằng con cặc của anh, hãy giết em bằng nó, hãy xé đôi tao ra, Rindou...làm ơn...hãy giết tao bằng cặc của mình, đụ nhau tới khi chết, tới khi tao tắt thở...aghhh..làm đi..."

Chẳng tốn thêm một giây nào, Rindou đẩy mạnh về phía trước, chôn sâu gốc rễ vào bên trong chàng trai, đâm xuyên xỏ vào tận cùng Takemichi.

Cả hai đều thở một hơi thỏa mãn, Takemichi nhắm mắt rên rỉ, còn Rindou thực sự hóa thành một con quỷ, hông di chuyển chớp nhoáng một lần đẩy vào là chôn sâu ngọn nguồn thì mới chịu rút ra.

Gã ta rên rĩ, cơn thỏa mãn lan rộng cơ thể, cảm giác sung sướng mãnh liệt bao trùm lấy gã ta ngay lập tức, chiếc ghế sofa theo mỗi bước chuyển động tạo ra những tiếng kêu cót két với mặt sàn. Chúng rung lắc dữ dội, và âm thanh ngày một to hơn khi gã nhoài người một tay bám chắc kê tay.

Takemichi đã hét lên, trong cơn sung sướng tới bỉ cực, xung quanh chẳng còn gì ngoài sự sung sướng đau đớn xen kẽ nhau. Trước mắt là màu trắng dã, quanh tai là âm thanh gầm gừ rên rỉ như một con thú của Rindou.

Rindou thở dốc, gã nghiến chặt răng khi mà từng vách thịt bên trong đang khít vào cặc mình, dưới thân là một Takemichi nhiễu nhạo vì tình dục, nước bọt, mồ hôi của họ trộn lẫn vào nhau một cách bẩn thỉu .

Rindou rít lên dập mạnh dái vào mông Takemichi, dí chặt nó vào thật sâu tới tận gốc, rồi tận hưởng tiếng hét, vặn vẹo từ cậu trai.

Gã cứng người, cơ bắp gồng lên những tiếng rên rỉ thở dốc đầy nam tính rỉ ra từ đôi môi mỏng kia chuyền xuống tai cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net