Chương 18: Master, có chút rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 18: Master, có chút rắc rối.
Trans: Qansjp3lo
Edit: NBT
∆----------∆

Sau vài hôm kể từ lúc đó, tôi ngồi trong phòng của mình phát triển món vũ khí ‘thứ hai'.Cùng với sự giúp đỡ của Master, vấn đề về kích thước của vòng tròn ma pháp đã được giải quyết dễ dàng.Và cái gì đây? Trong các khoảng trống của vòng tròn ma thuật, ông ấy có thể vẽ nên một liên kết ma thuật khác và khuếch đại chúng lên!?

Gần đây nhiều lần tôi thấy Master là một tên gian lận còn hơn cả tôi! Và đó là cách mà Sentinel đã được hoàn thành. Nhưng tôi vẫn chưa đưa nó lại cho Alec. Tôi muốn làm sôi sục đề tài nghiên cứu này thêm một thời gian nữa.

"Hừm, nhìn có vẻ như ba [Enchantments] là giới hạn rồi. Có thể vấn đề nằm ở chỗ thứ này chỉ là sắt thông thường?"

Sau khi [Enchanting] ba phép [Weight reduction], [Toughness] và [Sharpness] (chưa hoàn chỉnh), vật liệu vẫn chưa có đủ sức mạnh, và bậy giờ thì em không thể thêm bùa chú vào nó được nữa.

"Chà, ta thấy khi nói đến Sentinel thì chỉ riêng khối lượng thôi cũng đủ biến nó thành vũ khí rồi."

"Dù vậy, em muốn đưa cho cậu ấy một thanh kiếm có thể săn rồng hoặc đại loại như ----chiến binh bóng đêm? Hoặc có lẽ chúng ta cũng nên tạo thêm một khẩu pháo cho tay trái cậu ấy."

Trong khi những kí ức từ thời kì chuunibyou đen tối cứ hiện lên trong đầu. Tôi tiếp tục thực hiện lần [Enchantment] ‘thứ hai'.

Mặc dù vẫn có đủ diện tích để tạo thêm một vòng ma pháp nữa, nhưng.... khi tôi cố gắng vẽ thêm phép thứ tư, một vết nứt đã xuất hiện trên bề mặt thanh kiếm.

Có vẻ như nó là không thể đối với sắt.

"Nếu ta dùng bạc thì nó sẽ ổn thôi. Nhưng nếu làm vậy, sức mạnh của vật liệu sẽ ..."

Tôi có nên thiết kế thêm cái gì đó cho cái vũ khí bằng sắt này?

∆----------∆

Đêm hôm đó cùng với tiếng kêu ồn ào của con ngựa, anh Kime vào trong nhà của chúng tôi.

"Ngài Haster, ngài có ở đây không?!"

"Kime hả, cậu vừa làm ta giật mình đấy, có chuyện gì mà trong hoảng loạn vậy?"

"Có chuyện rồi, Con bé Marle của ông Halt, con bé vẫn chưa trở về nhà."

"Muộn như vậy rồi con bé vẫn chưa về sao?!"

Bây giờ bên ngoài đã khá muộn rồi. Nhân tiện thì tôi tự hỏi, không biết ông Halt và cô bé Marle được nhắc tới là ai ?

Anh Kime vội vàng rời đi nhưng đã bị gọi lại.

"Này Kime, bình tĩnh lại đã. Con ngựa của cậu có thể đã mệt rồi, hơn nữa ta không thể giúp nếu không biết rõ tình hình."

"Vâng, ngài nói phải..."

"Ta sẽ đi lấy ít trà nên cậu hãy vào trong đi."

"Thế bây giờ người phải đi pha trà là tôi hả...?"

Im lặng và làm đi Alec, đó là công việc dành cho mấy tên nô tì như cậu đấy.

"Vậy, rốt cuộc chuyện này là sao?"

"Vào buổi chiều, Marle nói cô bé muốn hái vài quả dâu tầm và đã rời khỏi làng. Do con bé còn khá nhỏ và không thể đi xa được nên chúng tôi không lo lắng cho lắm."

“Và ngay sau đó cô bé đã không trở về như những gì cậu đã nói."

"Những vùng lân cận xung quanh ngôi làng đã được vẽ lên bản đồ và không có nhiều quái vật nên cũng không có gì nguy hiểm quanh đây"

"Mà cô bé tên Marle mà anh nói là ai vậy?"

Tôi không biết cô gái này là ai, nên vây giờ tôi cần phải tìm hiểu về người này.

"Người đại diện của làng hay nói đơn giản là trưởng làng, ông Halt có một đứa con gái. Cô bé vừa tròn 8 tuổi.... À mà cô là ai vậy ?"

" ...Bây giờ anh mới để ý, chắc đây là lần đầu anh thấy mặt em. Anh Kime phải không? Em là Yuuri đây."

" ...... Không thể nào. Em thật có thể xinh đẹp như thế này?"

Không thế này chứ anh nghĩ mặt tôi như thế nào?!

"Thôi để chuyện đó qua một bên đi. Ta không nghĩ một cô bé 8 tuổi sẽ có một thời gian tuyệt vời khi đi lạc giữa núi hay khu rừng nào đó."

"Lúc nãy, chúng tôi đã cử vài người để tìm kiếm và đã có được kết quả. Bên cạnh những quả dâu tầm chúng tôi tìm thấy được dấu chân một đứa trẻ và hai người lớn." (Trans: gang bang, loli, midreak, old men, ahegeo)

"Người lớn? Cô ấy có người theo bảo vệ?"

"Từ lúc phát hiện những dấu chân hướng về ngọn núi này,tôi đã nghĩ về điều đó, và tôi hướng về phía làng, nhưng..."

"Em hiểu rồi, anh nghĩ có thể Master đang bảo vệ cho cô ấy nên anh đã đi đến đây?"

"Ngay khi nhìn thấy dấu chân của hai người lớn tôi đã thấy có gì đó đáng nghi nên đã vội vàng tới đây để xác nhận tình hình."

"Khoan, nếu ở đó có hai dấu chân thì anh phải biết nó không phải của Master chứ ?!"

"Ông Gusta cũng thường đi đến đây bằng lối đó nên...”

"Ngoại trừ việc Ông Gusta đang ở trong làng. Anh đáng lẽ phải thấy được sự mâu thuẫn của nó chứ."

"Bắt cóc một đứa trẻ... Có thể sau đó chúng sẽ đòi tiền chuộc."

"Có thể nói ngôi làng Mareba đang rất thịnh vượng nhưng đây không phải là một nơi thích hợp để đòi tiền chuộc. Có lẽ nào chúng định bán cô ấy thành nô lệ ? Vì nếu có được một mức giá tốt, cô bé có thể có giá tới 30 đồng vàng."

"Ừm... Con cũng đã từng nghe bố con nói là có một vài tên trộm đã đến đây "

"Cái, không thể nào!"

Đáp lại lời nói bất ngờ của Alec, Kime giật mình đứng dậy.

Master trấn tĩnh anh ta bằng một giọng nói nặng nề.

"Hãy cho chúng ta biết thêm."

"... Nếu con nhớ không lầm, ở phía bắc, đất nước Novelius, những người ở đó có thể buôn lậu tự do, nhưng họ đã bị các hiệp sĩ càn quét. Những người sống sót đã vượt qua biên giới, và vì ngôi làng này nằm ở phía bắc nên ông ấy đã cảnh báo với con rằng việc này có thể sẽ rất nguy hiểm."

“So they didn't take them all out back in their home country…? They just left the job incomplete”(Edit: câu này Trans dịch không được mà khi đưa qua mình thì cũng bí như Trans luôn nên ai có ý kiến gì thì cmt)

"Gia đình con cũng rời Comb ngay khi tuyết ngừng rơi, vì ông ấy bảo gia đình con phải hoàn thành giao dịch với làng trước khi bọn cướp đến."

"Mạng lưới thương nhân cũng có vẻ khá hữu ích trong một số tình huống nhỉ "

Anh Kime bày tỏ sự phẫn nộ, và ngược lại Master thể hiện sự ngưỡng mộ.

"Ta hiểu rồi, vậy ra đó là lí do có hai người ở đó...?"

"Ngài tìm ra được điều gì rồi à?"

"Ừ, em nghĩ cách tốt nhất để kiếm ra tiền ở đây là gì ?"

"Thủ tiêu người, Master"

"Em có thể dừng lại được không?"

Không cần phải nghi ngờ gì nữa, đó là cách kiếm tiền nhanh nhất. Nhưng cách này có rất nhiều rũi ro.

"Em nghĩ đó là cách tốt nhất rồi. Nhưng nếu có cách thứ hai thì nó sẽ là... Tấn công làng?"

"Đúng vậy, Mareba là một ngôi làng nhỏ với dân số chỉ vỏn vẻn 60 người. Nhưng nền kinh tế của họ vượt xa mong đợi."

"Cảm ơn ngài, ngài Haster."

Anh Kime bày tỏ sự biết ơn với Master. Nhưng tốt nhất anh nên để những lời đó sau khi việc này kết thúc, được chứ ?

"Nếu như loại bỏ phụ nữ và người già ra, thì tôi đoán chỉ có khoảng  20 thanh niên trong làng. Hơn nữa chỉ 10 người trong số đó là có thể chiến đấu."

“và chúng ta chỉ còn lại 10 người, nên tài sản của dân làng sẽ bị cướp hết, ý ngài là như vậy phải không?”

"Ta không biết được có bao nhiêu tên cướp, nhưng... Cậu nghĩ cậu có đủ người để chống lại chúng không ?"

"Nếu theo như trường hợp này... Hai người kia là hai tên trinh sát "

Vậy, khi họ đang trốn trong các bụi cỏ quan sát ngôi làng, đã có một cô bé hấp dẫn đang hái những quả mọng chạy vào chỗ họ, là những gì người muốn nói?

Nếu họ giết cô ấy thì chắc chắc phải để lại dấu vết, và cũng sẽ không có chuyện họ để cô ấy đi nên có thể họ đã bắt cô bé.

"Ngay cả khi không có một vết máu hay xác chết nào, vì đã có một đứa trẻ mất tích. An ninh ngôi làng sẽ ngày càng thắt chặt hơn nên ta nghĩ cuộc đột kích sẽ sớm hơn dự kiến."

"Nhưng dù vậy, nó vẫn không thể khẳng định là sẽ có một vụ trộm sẽ xảy ra ở đây phải không ?"

"Dù không có trộm thì quanh đây chắc chắn đã có một vài tên bắt cóc. Tốt nhất ta nên cảnh giác với chuyện đó."

"V-vậy chúng ta phải nhanh chóng trở lại ngôi làng...!"

Anh Kime trở nên nhợt nhạt và đứng dậy. Tôi hiểu cảm giác của anh, nhưng anh có biết là con ngựa của anh nó đã thấm mệt và không thể đi xa hơn không?

"Chúng ta phải thộng báo với họ ngay. Ta sẽ hộ tống cho cậu. Tốt nhất nên để con ngựa của cậu nghỉ ngơi ở đây."

Master cũng đứng dậy và cầm lấy áo choàng trong tay.

"Yuuri, ngôi nhà này có thể sẽ không an toàn. Trong trường hợp nguy cấp..."

"Vâng, con sẽ thổi bay chúng!"

"Sai rồi, lúc đó em nên tự mình đi xuống tầng hầm, nếu bịt kín lối vào bằng [Clay Wall], chúng chắn chắn sẽ không vào được bên trong."

Master của tôi mệt mỏi sửa lại ý định điên rồ của tôi.

Và như thế, Master bế anh Kime lên tay và bay lên trời. Thật ghen tị với sức mạnh của cánh tay đó...

∆----------∆

Được một lúc trôi qua kể từ khi Master rời đi.

Bên cạnh tôi, Alec đang sốt ruột một cách kì lạ. Mọi thứ vẫn đang bình yên bên trong ngôi nhà.

"Bộ có chuyện gì sao? Trong cậu mất bình tĩnh vậy ."

"Cái gì... A, tôi không thể giữ được bình tĩnh khi nghe có kẻ trộm xuất hiện quanh đây."

"Ừ thì, dù sao họ cũng là mấy tên khác nguy hiểm nhỉ"

Mặc dù, nếu chỉ câu ít thời gian, thì cũng chả có vấn đề gì.

Trong trường hợp xấu nhất, tôi sẽ ném Alec xuống tầng hầm, bịt kín lối vào và sau đó tháo bỏ "kính niên phong". Làm như vậy tôi có thể khiến chúng trở nên điên cuồng và giữ được chúng trên này.

Tuy nhiên, đó là phương án mà tôi muốn tránh sử dụng...

"Thôi nào, không cần phải sợ, cứ để mội chuyện lại cho Onee-sama lo cho!"

"Thật ra thì đây mới là thứ làm tôi lo lắng nhất."

"Thật là thô lỗ... Có vẻ cậu cần phải có một vài hình phạt sau."

Không phải là tôi không hiểu cảm giác bồn chồn của cậu ta.Cậu ta cầm lấy thanh kiếm sẵn sàng để ‘bảo vệ'. Có lẽ bậy giờ cậu ta rất muốn chạy trốn ra khỏi đây. Nhưng có những thứ cậu ấy cần phải bảo vệ đã xuất hiện trước mắt câu ấy.Việc này là để bù đắp lại cho cha mẹ mình, những người cậu ấy đã không thể bảo vệ. Nên hiện giờ đối với Alec, số công tin hiện giờ nhiều hơn là một người.

"Sao cũng được, cứ bình tĩnh đi, để tôi pha ít trà cho cậu."

"Cậu có thể hứa là nó chỉ có mỗi trà được chứ? Đừng bỏ thêm thứ gì kì lạ vào, làm ơn"

"Tôi không có làm mấy việc như vậy. Đừng có thô lỗ như vậy chứ"

"Cậu đã làm vậy ngay từ lần đầu hai ta gặp nhau luôn á"

"Alec, cậu biết không ? Master đã từng nói với tôi như thế này. Ông ấy nói "Hãy quên đi quá khứ và đừng bao giờ đào bới chúng lên" ."

Yup, quả là một câu nói hay.

"Mà câu nói đó thì có liên quan gì tới việc trở thành một pháp sư ?"

"Ông ấy cũng nói "Đó là một chuyện, và đây là một chuyện khác". "

Như mong đợi từ Master. Những chỉ dẫn lúc trước của anh ấy thật sự rất có ích ở tương lai.

Sau đó tôi đứng dậy và chuẩn bị ít trà, và lấy ít nước... Hửm?

"Alec, có vẻ như hết nước rồi, tôi sẽ đi lấy ít nước. Nhớ đừng để bất cứ ai khả nghi vào trong nhà."

"Vậy thì thưa cô Yuuri, cô không được phép ở đây, phiền cô ra ngoài!"

"Ơ, nói gì vậy cái thằng nhóc này!"

"Chả phải cậu cũng là một đứa nhóc giống tôi sao!"

Chúng tôi nói vài câu bông đùa với nhau một lúc rồi sau đó tôi lại đi lấy nước. Không biết như vậy có thể khiến cậu ấy bình tĩnh thêm được không?

--Khi tôi quay trở lại, Alec dính chặc vào cửa sổ.

"Có chuyện gì vậy ?"

"Yuuri, có phải có thứ gì đó đang sáng rực lên ở phía đó không ?"

Nhìn theo hướng ngón tay của Alec... Có thể thấy một thứ gì đó như ngọn đuốt đang nhấp nháy ở giữa ngọn núi.

"Đúng thật... Có thể dân làng đang bắt đầu tìm kiếm trên ngọn núi ?"

"Nhưng chổ đó rõ ràng cao hơn ngôi nhà của mình. Nếu dân làng thật sự đang tìm kiếm ở đó thì trước tiên họ phải ghé qua chổ này trước "

"Cậu nói đúng, chúng ta phải thông báo cho Master biết..."

Mặc dù nói vậy, nếu đi đến làng bằng ngựa phải mất đến hai giờ... Tôi có thể đến đó chỉ trong một giờ nếu bay. Nhưng với điều kiện ban đêm, tôi đoán nó vẫn sẽ mất đến hai giờ để đi đến làng?

Từ đây đến làng khoảng 20km. Cùng với độ dóc và những đoạn đường xấu, sẽ mất nhiều thời gian hơn dự tính.

Nếu tôi sử dụng [Body Strengthening] thì tôi cũng không chắc mình sẽ đến kịp lúc, với cả tôi không biết mình đến kịp trước khi hết thời gian hiệu lực...

"... Tôi sẽ đi xem thử!"

"A, này?!"

Trong khi tôi đang đắng đo thì Alec đã chóp lấy cơ hội và chạy ra khỏi nhà.

Hơn nữa, trên tay cậu ta còn nắm chặc lấy một thanh kiếm. Từ khi nào mà cậu ta?!

"Aaa grrr, cái tên ngạo mạng này!"

Tôi hiểu rõ điều đó, ít nhất thì chúng ta không có đủ thời gian để thông báo cho Master biết.

Và trong khi chúng tôi ngồi không ở đây thì có thể cô gái tên Marle đang gặp nguy hiểm.

Tôi chắc chắn.... đã có thể ngăn cậu ta lại. Nhưng tôi lại cố tình để cậu ta đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net