Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trịnh Duẫn Hạo có thể coi như là mối tình đầu của Hi Triệt .

Tuy rằng năm mười ba tuổi hắn đã rõ ràng tính hướng của mình , thế nhưng nhiều năm như vậy hắn cũng chỉ giới hạn xem tạp chí , mơ mộng mấy nam sinh cùng học mà không thực sự tìm một người giống mình .

Cho đến khi hắn mười sáu tuổi , cũng là thời gian gặp Trịnh Duẫn Hạo .

Khi đó Trịnh Duẫn Hạo là nam vương , bề ngoài chói mắt cùng vóc người hấp dẫn , thu hút rất nhiều ánh mắt của nữ sinh, trong đó cũng có cả Hi Triệt .

Hi Triệt bình thường sẽ nhìn Duẫn Hạo chạy chơi bóng rổ , nhìn hắn vận động xong người đầy mồ hôi lắc lắc đầu , khiến kẻ khác lóa mắt . Khi đó Trịnh Duẫn Hạo cũng chỉ mười tám tuổi , nhưng trên người cậu ta đã toát ra sự khêu gợi , tự nhiên mà mê hoặc lòng người .

Kim Hi Triệt mười sáu tuổi đã rất đẹp trai , hắn mắt to sáng sủa , da trắng nõn , thân hình gầy gò đơn bạc , khiến hắn giống như từ trong truyện tranh bước ra , hắn vừa mới nhập học đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều nữ sinh .

Nhưng hắn thật sự không ngờ , kẻ mà hắn mê luyến cũng chú ý tới hắn .

Một chiều tối lúc tan học , Trịnh Duẫn Hạo chặn đường hắn .

"Kim Hi Triệt..."Cậu ta ngân dài thanh âm kêu tên hắn , từ nhỏ đến lớn có vô số người dùng vô số loại thanh âm kêu tên của hắn , thế nhưng thanh âm của Duẫn Hạo phảng phất ma lực , khiến hắn cảm giác tê dại như điện giật .

"A , tìm tôi , có chuyện gì sao ?" Hắn cố trấn tĩnh , nhưng cảm giác trên mặt ngày càng nóng , hắn ở trong lòng liều mạng tự nhủ , không được để cậu ta nhìn ra mình đang đỏ mặt .

"Cậu theo tôi một lúc ." Trịnh Duẫn Hạo hai tay đút túi quần , mỉm cười xoay người , tựa hồ rất chắc chắn Hi Triệt sẽ đi theo .

Hi Triệt cùng Duẫn Hạo đến một góc hẻo lánh của trường học .

"Cái gì..." Một chữ cuối còn chưa kịp nói ra đã bị chặn lại trong miệng .

Trịnh Duẫn Hạo mạnh mẽ xoay người hắn đẩy vào tường , ngay sau đó bờ môi của hắn bị Duẫn Hạo lấp kín .

Hi Triệt hoàn toàn choáng váng , hắn chỉ cảm thấy một lực mạnh mẽ áp chế hắn , bị bờ môi bá đạo tàn phá khiến hắn không thể hô hấp .

Nụ hôn vô cùng mãnh liệt , còn có chút đau dớn , cuối cùng khi Duẫn Hạo buông hắn ra , một cái chạm khẽ lên bờ môi hắn , bắt đầu bá đạo , kết thúc ôn nhu .

"Kim Hi Triệt , cậu là gay sao ?" Trịnh Duẫn Hạo không tiếp tục hôn Hi Triệt bởi cậu ta mở miệng nói , còn thân thể cậu ta không có chút nào ly khai thân thể Hi Triệt , vẫn như cũ duy trì trạng thái kề sát , rõ ràng cảm thấy được cơ thể Hi Triệt run rẩy .

Vô luận là bị hôn bất ngờ hay vì những lời của Duẫn Hạo đều khiến Hi Triệt không thể phản ứng .

Sau đó , phản ứng đầu tiên là dùng sức đẩy Duẫn Hạo ra .

Muốn mở miệng phản bác nhưng không nói nên lời .

"Tôi chú ý đến cậu nhiều ngày rồi , cậu thường đến xem tôi chơi bóng đúng không ?" Tiếng cười của Trịnh Duẫn Hạo giữa đêm yên tĩnh càng nổi bật , cũng tràn ngập mê hoặc .

"Ai nhìn cậu..." Hi Triệt căm giận cãi , dù cho bản thân có vô cùng thích cậu ta cũng không thể bị áp chế như thế này chứ .

"Ngoại trừ tôi ra còn có cái gì đẹp để cậu nhìn nữa ?"

Thực sự tự tin đến tự kiêu không ai bì kịp a!

"Tôi nói cho cậu biết , nếu như cậu là straight , khi tôi hôn cậu, cậu phải hung hăng đẩy ra , sau đó chửi mắng tôi , đồ biến thái , đồ đồng tính ! Chứ không phải dùng ánh mắt mê mẩn như thế nhìn tôi ."

...

Buổi tối hôm đó , bọn họ không quay về ký túc xá mà ra ngoài thuê phòng , phòng trọ nhỏ ngay cả chứng minh thư cũng không cần .

Hi Triệt gọi điện cho bạn cùng phòng ký túc nói dối , buổi tối về nhà không cần để cửa cho hắn , Trịnh Duẫn Hạo ở bên cạnh theo dõi hắn cười cười .

"Cười cái gì ?!" Hi Triệt thẹn quá hóa giận .

"Cười cậu đúng là đồ trẻ con , cậu chưa từng lên giường với đàn ông sao ?" Duẫn Hạo vừa nói vừa tháo khuy áo Hi Triệt .

Đúng , hắn chưa từng , Trịnh Duẫn Hạo là người đầu tiên vào bên trong hắn .

Dùng tự tin không ai bì nổi cùng với miệng lưỡi bá đạo .

Trước công chiếm tâm hắn , sau công chiếm thân thể hắn .

Lần đầu tiên làm thụ rất đau , cho dù làm trơn nhưng hắn đau đến chảy nước mắt , song song với đau đớn lại có cảm giác kỳ quái , tựa hồ quyết định cuối cùng , tuyên cáo hắn đời này không chạy thoát số phận là gay .

\

Trịnh Duẫn Hạo châm một điếc thuốc , cũng lấy cho hắn một điếu .

Cũng từ buổi tối ấy , hắn học được cách hút thuốc .

Hắn hỏi Duẫn Hạo "Sao cậu biết tôi là gay ?"

"Kim Hi Triệt , cậu lớn lên như vậy , trời sinh để làm gay !"

Cậu ta trả lời như vậy , tự tin , chắc chắn .

"Là bởi vì vẻ bề ngoài của tôi mà cậu xác định như vậy sao ? Cậu không sợ sai lầm dám trực tiếp hôn tôi , không sợ tôi kêu lên sao ?" Hi Triệt nhăn mày , Trịnh Duẫn Hạo người này tư duy không giống người bình thường . Lẽ nào nam nhân lớn lên xinh đẹp đều là gay sao ?

"Thì cậu cứ hét đi , kêu bị cưỡng gian , bị lừa đảo , tôi không sợ ." Cậu ta lộ ra khuôn mặt tươi cười khiến Hi Triệt sợ hãi .

Người này tuyệt đối không bình thường ! Đấy là suy nghĩ thực sự của Hi Triệt khi đó .

Có lần đầu tiên , những lần sau cứ thế mà tiếp tục , bọn họ thỉnh thoảng ra ngoài thuê phòng , 'Hướng nhật quỳ' là do Duẫn Hạo dẫn Hi Triệt đến , lần đầu tiên đến gay bar Hi Triệt rất không quen , nam nhân đến bên hắn ve vãn còn tiện thể sờ mó . Nhưng khi đã quen ứng phó cũng rất tự nhiên , còn kết bạn với bartender A Lạc .

Hắn cũng thực sự thích ứng phương thức cùng nam nhân làm tình , vui vẻ khác hẳn với tự an ủi .

Thân thể hai người tiếp xúc , rên rỉ dây dưa , dù sao so với một mình tịch mịch thở dốc cũng tốt hơn nhiều .

Cùng Trịnh Duẫn Hạo phát sinh quan hệ không bao lâu , hắn nghe được lời đồn về Duẫn Hạo với Kim Tại Trung . Hắn đã gặp qua Tại Trung , được các nữ sinh gọi là vương hậu của trường , cùng nam vương Trịnh Duẫn Hạo cùng khóa , cùng ký túc xá nam .

Cậu ta lớn lên không phải đẹp mà là vô cùng đẹp . Hi Triệt bình thường cũng sẽ dùng từ mỹ lệ để hình dung , nhưng Kim Tại Trung không giống hắn , cậu ta là kiểu đẹp nữ tính , tựa hồ không thích cười , ngẫu nhiên chỉ vài lần thấy cậu ta nhếch miệng .

Thế nhưng Hi Triệt những lần gặp cậu ta , thấy cậu ta ở bên Trịnh Duẫn Hạo đều tươi cười xán lạn .

Hắn hỏi Duẫn Hạo về Tại Trung , cậu ta cho hắn một đáp án khiến hắn kinh ngạc .

"A , Tại Trung sao , cậu ta thực sự là straight , bị tôi 'bẻ cong'"

Ngữ điệu trước sau lơ đễnh , vân đạm kinh phong .

Đây là Trịnh Duẫn Hạo , một người ích kỷ đến cực điểm , luôn tự cho mình là đúng .

Nguy hiểm nhưng khiến người khác không thể chống cự .

Phải thừa nhận, sự xuất hiện của Trịnh Duẫn Hạo đã cải biến lớn cuộc đời Hi Triệt , chí ít cậu ta khiến tiêu chuẩn chọn đàn ông của Hi Triệt lên cao hơn nhiều , hơn nữa vô thức sẽ bị loại nam nhân có mùi vị này thu hút .

Tựa như Khuê Hiền , bản thân vẫn duy trì mối quan hệ với cậu ta là bởi vô thức bị tà khí cùng với sự gợi cảm của cậu ta hấp dẫn .

Hàn Canh thì sao ?

Sao Hàn Canh lại hấp dẫn hắn ?

....

"Đừng đánh nữa , đừng đánh nữa , dừng tay cho tôi !"

Giọng nói của anh ta không nên xuất hiện ở chỗ này , cũng như bản thân hắn không nên xuất hiện trước mặt anh ta .

Thế nhưng ....

Hàn Canh một thân cảnh phục , anh khí bức người .

Hàn Canh đứng trước mặt hắn , tại gay bar này .

Con mắt anh ta lướt qua mặt hắn , nhưng không buồn lưu lại .

Hàn Canh vẫn hoài nghi kẻ tập kích Hi Triệt là đồng bọn của tên tội phạm bị bắt kia , thế nhưng cục trưởng không đồng ý với hắn , bởi vì tên tội phạm kia nhất quyết nói hắn không có đồng bọn nào khác. Vậy nên ý kiến của hắn muốn cho người bảo vệ Hi Triệt khỏi đồng bọn của tội phạm không được chấp nhận .

Nhưng hắn không cam lòng , tự mình tìm người đến âm thầm bảo vệ Hi Triệt .

Người hắn tìm chính là một người mới đến làm ở cục được vài tháng , đội trưởng muốn hắn dạy dỗ người mới nên tiểu tử tên Lý Đông Hải này ngày đêm đi theo hắn , hắn nói việc nhỏ gì cũng đều vui vẻ không từ chối .

Vừa mới được làm cảnh sát , nhiệt tình còn chưa nguội lạnh , hắn lúc trước cũng là như thế , vậy nên hắn rất yên tâm giao nhiệm vụ âm thầm bảo vệ Hi Triệt cho Đông Hải .

Tiểu tử xác thực làm hết phận sự , cũng may không có tình huống đặc biệt nào phát sinh .

Cho tới tận đêm nay , hắn nhận được điện thoại của Đông Hải , nói phát hiện tình huống mới .

Đợi đến khi hắn chạy đén quán bar này , cùng Đông Hải chạy vào trong xem , bên trong mọi thứ đã lộn xộn .

"Chuyện gì xảy ra ? Vì sao đánh nhau ?!"

Hai người nam nhân mải phân thắng bại còn chưa nói , mấy người đứng xem náo nhiệt bên cạnh đã tranh nhau trả lời .

"Ai da, cảnh sát đẹp trai ,không phải rất rõ ràng sao , là tranh giành tình nhân đó ."

"Cảnh sát đẹp trai tới gaybar chơi sao , em cùng anh được không ! Cứ để bọn họ tranh nhau."

"Mấy người ...câm miệng lại !" A Lạc nhìn thấy từ sau khi hai cảnh sát kia xuất hiện , sắc mặt Hi Triệt đã thay đổi, liền lên tiếng quát đám đông ngưng lại .

Ánh mắt Hàn Canh nhìn tới Hi Triệt , trong nháy mắt lại dời đi .

"Hai người , theo tôi ra ngoài kia ." Hàn Canh chỉ vào Duẫn Hạo và Khuê Hiền , xoay người rời khỏi quán bar .

Duẫn Hạo liếc mắt nhìn Hi Triệt , cười cười , đi ra đầu tiên . Khuê Hiền nhìn Hi Triệt , bình tĩnh nói "Anh đừng đi ra ngoài , không phải chuyện của anh !" .

Đi ra khỏi quán , Hàn Canh thở mạnh một hơi , cả người không được tự nhiên .

"Vì sao đánh nhau ?" Hắn thẩm vấn một câu , thái độ , ngữ khí cùng vẻ mặt đều nghiêm túc nhìn hai người đàn ông trước mặt , khí chất điềm tĩnh hoàn toàn biến mất .

"Không có gì , hiểu lầm nhỏ thôi ." Duẫn Hạo cười cười trả lời .

"Hiểu lầm ? Đem đồ đạc của người ta đập tan nát , cũng chỉ là hiểu lầm ?" Hàn Canh lớn tiếng , hắn hiện tại nhìn hai kẻ này thực không vừa mắt !

"Đồng chí cảnh sát ..."

"Đồng chí con m* mày , ai đồng chí với chúng mày!" Hàn Canh gắt , cắt ngang câu nói của Duẫn Hạo .

"Hàn cảnh quan , vậy bắt chúng tôi lại , là tụ tập đánh nhau hay còn tội gì khác nữa , anh cũng thấy rồi đó thôi ." Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên .

Hai người đối diện , đây là lần đầu tiên đêm nay bọn họ nhìn nhau lâu như vậy .

"Cậu đừng làm loạn nữa !" Lông mày Hàn Canh hung hăng nhăn lại thành một đường .

"Bọn họ là vì tôi đánh nhau !" Hi Triệt ngực muốn bốc hỏa , không chút nào tỏ ra yếu thế nhìn chằm chằm Hàn Canh .

Sắc mặt Hàn Canh cũng biến đối , nghe thấy được cả tiếng nghiến răng .

"Hai thằng đàn ông vì cậu đánh nhau cậu rất đắc ý sao ?...Kim Hi Triệt , con mẹ nó , cậu đừng ép tôi!"

...

"Ép anh ? Tôi ép anh cái gì ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC