Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"A , Lệ Húc , nấu ăn rồi sao , a , vất vả cho em rồi ." Hàn Canh thấy Lệ Húc nhất thời có điểm xấu hổ , có lẽ chuyện tối qua Lệ Húc cũng đoán được , phòng cũng không cách âm .

Hi Triệt nhìn Lệ Húc nháy nháy mắt với mình bỗng nhiên có cảm giác không được tự nhiên , bình thường dẫn đàn ông về nhà cũng không có cảm giác như vậy .

"Anh nhanh đi rửa mặt đánh răng đi . Được rồi , trong nhà còn bàn chải đánh răng mới không ?" Hi Triệt hỏi Lệ Húc , từ khi có cậu bé ở đây mấy việc nhỏ này đã sớm không tới phiên hắn bận tâm .

"Em đã mua rồi , để trong phòng vệ sinh đó." Lệ Húc tiếp tục cười tủm tỉm nhu thuận , thấy Hi Triệt ca cùng Hàn Canh ca cùng nhau đi cảm giác vô cùng vui vẻ!

Hi Triệt cùng Hàn Canh đi vào phòng tắm , " Cái này màu xanh là cốc của tôi , cái này...là của anh ."

Hi Triệt thấy bên cạnh cái cốc màu xanh của mình là một cái cốc khác giống nhau như đúc , ngay cả bàn chải đánh răng mới cũng giống hệt cái của hắn .

Lệ Húc sáng sớm ở đâu mà đã chuẩn bị được những thứ này ?

"Lệ Húc , mua giống nhau như đúc thế này dùng lộn thì làm sao ?" Hi Triệt săm soi hỏi .

"Không nhầm đâu , ở trên mặt em đều khắc chữ rồi mà ." Ngày hôm nay dậy sớm như vậy , đương nhiên Lệ Húc phải chuẩn bị đầy đủ rồi .

Hi Triệt cầm lấy cái cốc của Hàn Canh , Hàn Canh cầm lấy cái cốc của Hi Triệt .

Trong tay Hi Triệt là chữ Canh , trong tay Hàn Canh là chữ Triệt .

Canh và Triệt .

Chữ be bé được khắc vào cùng một vị trí như nhau , nếu không nhìn kỹ sẽ không nhận ra được , nhưng nó chính là ở đó .

Khắc chữ lên , sẽ không bị biến mất .

"Lệ Húc , đứa trẻ này thật có tâm ." Hi Triệt vuốt ve chữ Canh , cười cười .

"Đúng vậy , rất có tâm ." Hàn Canh ánh mắt lại có một tia phức tạp .

"Đánh răng rửa mặt đi!"

Bữa cơm ba người ăn nhưng lại trầm mặc , thi thoảng đều đều nói mấy câu .

Sau khi ăn xong , Hàn Canh mặc áo khoác vào .

"Tôi đi làm ."

"A , được rồi , gặp lại sau."

Hàn Canh cả ngày ở cục cảnh sát đều thẫn thời , Đông Hải kêu hắn vài tiếng hắn mới hoảng hốt giật mình .

Chuyện tối qua ...

Hắn thở dài , tâm tình rối loạn .

Cầm điện thoại trong tay nghịch nghịch , suy nghĩ một chút mở tin nhắn .

Khóe miệng khẽ cười , sau lại cười thành tiếng .

"Canh ca , hôm nay anh rất lạ . Cứ như mất hồn vậy , bây giờ lại cười ngọt ngào như vậy , không phải là sau lưng chị dâu trêu đùa cô nào chứ ?" Đông Hải chú ý tới Hàn Canh hôm nay có sự khác biệt , hắn giờ cùng Hàn Canh cũng thân thiết , Hàn Canh có cái gì thay đổi hắn cũng có thể phát hiện .

"Đừng nói lung tung ." Hàn Canh trừng mắt liếc Đông Hải , tên nhóc này từng gặp qua Nghiên Hy một lần , lúc nào cũng một hai gọi chị dâu .

"Canh ca , anh yên tâm , em sẽ không đi mách chị dâu đâu , nhưng mà ai đẹp hơn chị dâu được chứ ? Nếu không phải , anh giới thiệu cho em đi ." Đông Hải cượt nhả , bị Hàn Canh đánh một cái vào sau gáy .

Hai người cười đùa , điện thoại của Hàn Canh kêu .

"Nghiên Hy ."

Đông Hải vừa nghe là Nghiên Hy gọi tới , ở bên cạnh đã goi chị dâu .

"Ở bên cạnh có ai sao ?" Đông Hải lớn tiếng như vậy , Lý Nghiên Hy đều nghe thấy được , trong giọng nói mang chút buồn cười .

"Hải , là Đông Hải , tên nhóc này em không cần chú ý cậu ta ." Hàn Canh trừng mắt liếc Đông Hải .

"Chị dâu , em mách chị . Canh ca ở bên ngoài tán gái." Đông Hải kêu lớn .

Hàn Canh một cước đá hắn ra ngoài .

"Đúng không , anh ở bên ngoài tán gái sao ?" Nghiên Hy làm bộ nghiêm túc truy hỏi .

"Em nghe cậu ta nói bậy ! Có chuyện gì sao ?"

"Anh quên rồi!" Nghiên Hy hét lên .

"A? Quên cái gì ?" Hàn Canh quả thật không nhớ .

"Tối nay đến nhà em ăn cơm đó!" Nghiên Hy có chút tức giận , chuyện như vậy mà Hàn Canh cũng quên được .

"A , xin lỗi , anh vội nên quên." Hàn Canh lúc này mới nhớ , chuyện này hắn thực sự quên hẳn , không nhớ chút nào .

"Sáu giờ em tới chỗ anh , anh đừng có làm chuyện gì để lỡ dịp này đấy." Từ chỗ Nghiên Hy làm phải đi qua cục cảnh sát chỗ Hàn Canh , vậy nên bình thường đều là nàng đi tìm Hàn Canh .

"Được rồi , anh chờ em . Gặp lại sau ."

Bỏ điện thoại xuống , Đông Hải ngồi trên bàn của Hàn Canh cười khúc khích .

"Canh ca , buổi tối có hẹn với chị dâu hả ? Đừng đến nơi nào không tốt , chúng ta dù sao cũng là cảnh sát đó ." Đông Hải cùng Hàn Canh lâu ngày đã quen , vẫn thường cùng nhau nói giỡn .

"Cậu không phải muốn tán gái sao , vậy đi truy quét mấy nơi nhà chứa là được , một đống mỹ nữ không mặc quần áo cho cậu xem !" Hàn Canh liếc Đông Hải .

"Hứ , em muốn một cô gái đàng hoàng ." Đông Hải bĩu môi khinh thường , mấy loại gái đó làm sao hắn để ý đến .

"Nhắc tới chuyện mại dâm ..." Đông Hải nhìn Hàn Canh dò xét , có chút do dự muốn nói lại thôi .

"Làm sao vậy ? Cậu có chuyện gì muốn báo cáo sao ?"

"Không phải , Canh ca , người quen kia của anh , người lần trước anh nói em đi theo bảo vệ...Anh ta là đồng tính luyến ái đúng không ?" Đông Hải ấp úng nửa ngày mới nói hết câu .

"Cậu hỏi cái này làm gì , người ta như thế nào , đúng sai cũng không cần cảnh sát chúng ta quản." Hàn Canh có chút bối rối , hắn nỗ lực khống chế . Sau chuyện ngày hôm đó , hắn chưa giải thích gì với Đông Hải , hắn sợ càng nói càng loạn mà chính hắn cũng cảm thấy trong lòng rối loạn . Hơn nữa hắn cũng không biết phải giải thích sao , lại càng không muốn cùng người khác thảo luận việc Hi Triệt có phải đồng tính luyến ái hay không .

"Không phải , Canh ca anh đừng giận , em cũng không phải cái gì cổ hủ , đồng tính luyến ái hay không cũng không có gì nghiêm trọng , chỉ là hai ngày trước em nghe Tiểu Hồ nói , bọn họ chuẩn bị đi truy quét mấy câu lạc bộ đêm của đàn ông ..thế nên....Em sợ có cái gì hiểu lầm..." Đông Hải vội tìm từ ngữ thích hợp nhất để giải thích .

Hàn Canh hiểu rõ ý của Đông Hải , cúi mặt xuống .

"Cậu ta coi như là đồng tính luyến ái , không phải là trai bao , cậu không phải sợ có gì hiểu lầm."

Hàn Canh nói những lời này cũng là xoay người đi ra ngoài cửa , hắn đã muốn không chịu đựng nổi .

"Canh ca , em thực sự không có ý gì !" Đông Hải ảo não đuổi theo .

"Tôi biết cậu có ý tốt , quên đi , quên đi , đừng nói cái này nữa , tôi ra ngoài một chút , cậu ở đây mà đứng ngây ngốc đi ." Hàn Canh sắc mặt miễn cưỡng , xoay người xuống lầu .

Đông Hải nhìn theo bóng lưng cao ngất , trong lòng có chút ủy khuất , nhỏ giọng lầm bầm "Ngày đó còn có hai người vì anh ta mà đánh nhau...Thật không biết Canh ca thế nào lại cùng một kẻ đồng tính luyến ái làm bạn bè ...Thật ghê tởm..."

Hàn Canh dĩ nhiên không nghe được những lời Đông Hải nói , hắn đi xuống lầu tựa người vào tường yên lặng hút thuốc .

Đông Hải nhắc lại khiến hắn nhớ ra , giữa hai người nam nhân kia chuyện gì đã xảy ra ?Bọn họ vì cái gì mà đánh nhau, thật sự là vì tranh giành tình nhân là Hi Triệt sao ? Cái quán bar kia ...là đồng tính luyến ái...

Hàn Canh rùng mình một cái , hắn không muốn biến thành cái loại như họ! Hắn day day thái dương , thực sự là đau đầu .

Điện thoại di động kêu , hắn tâm phiền ý loạn lấy ra xem , trên màn hình là tên Hi Triệt .

Hàn Canh chần chờ một chút mới nghe điện thoại .

...

"Cái gì ? Cậu nói Lệ Húc đi rồi ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC