Chương 5 - Gấp đôi yêu cầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay Huy sẽ ở lại qua đêm ở nhà Phát. Có lẽ do sự sợ hãi bị một kẻ biến thái rình rập mà Phát không dám ngủ một mình. Bây giờ đã là 12h đêm, Phát mệt mỏi nằm trên giường ngủ thiếp đi từ lúc nào mà còn chưa cởi quần áo. Huy nhẹ nhàng dựng người Phát dậy tháo từng lớp vải trên người Phát ra, giờ Phát đang nằm trần truồng trên giường với cái khóa cu và cái plug vẫn cắm lỗ đít. Sau khi giúp Phát cởi đồ xong, Huy cũng cởi hết đồ trên người ra. Chiếc quần boxer xanh navy vừa cởi ra thì một mùi tanh nồng kèm một chút khai khắm rất đàn ông bốc lên. Cũng phải thôi, sau một ngày mệt mỏi có cả làm tình thì chỗ đó không thể không bốc mùi. Như vậy mới thấy tội nghiệp cho con cu của Huy nhường nào, cả ngày bị nhốt trong chiếc quần lót bó sát chật chội bốc mùi sao không khỏi ngứa ngáy. Nhưng Huy hiện giờ cũng quá đỗi mệt mỏi, không còn muốn đi tắm nữa, trần truồng như thế lên giường nằm ôm lấy Phát ngủ. Cứ như vậy, một đêm say nồng của hai người đàn ông đang trần truồng ôm sát nhau, da thịt chạm vào nhau, ngủ ngon lành cho tới sáng.

---------

Sáng sớm, Phát thức dậy, nhìn đồng hồ mới chỉ 6h. Anh thấy mình an toàn khi nằm trong vòng tay của Huy, từ khi bị kẻ lạ mặt uy hiếp, chưa bao giờ anh cảm thấy an toàn đến vậy. Tuy nhiên phần hạ bộ vẫn đau tức do cơn chào cờ buổi sáng của một thằng đàn ông đang chèn ép vào cái khóa cu chật ních. Anh nhìn kỹ thấy con cặc mình hơi thâm tím, anh chạm nhẹ vào có chút đau buốt, có lẽ do bị khóa cu quá lâu mà lúc nào cũng trong tình trạng bán cương làm cho phần thịt bị chèn ép tổn thương. 

Chẳng bao lâu sau, Huy cũng mở mắt. Thấy Phát đã thức dậy trước mình nhưng vẫn nằm trong vòng tay mình trông thật đáng yêu. Huy hôn nhẹ một cái lên trán Phát rồi nói: "Sáng nay anh phải qua công ty bên anh một chút."

Phát: "Hôm nay là chủ nhật mà?"

Huy: "Một số việc lặt vặt còn tồn đọng thôi. Chiều anh hứa sẽ đưa em đi đâu đó thay đổi không khí cho thoải mái nhé."

Phát gật đầu rồi ra hiệu Huy cứ đi đi. Huy bước ra khỏi giường nhặt lại chiếc boxer cũ của mình từ tối qua trên sàn rồi mặc vào. Gương mặt anh có chút không thoải mái bởi cái sịp đó đã mặc nguyên một ngày hôm qua rồi còn vương tinh trùng với nước tiểu thì làm sao thoải mái cho được. Dù cảm giác ngứa ngáy một chút len lỏi nơi hạ bộ, Huy vẫn thà mặc nó còn hơn là thả rông ra đường. Rồi anh từ từ nhặt quần áo tất vớ của mình trên sàn lên và mặc. Lúc này quần áo cũ cũng không thể che đi phong độ ngời ngời của Huy, trông anh vẫn đẹp trai nam tính làm sao.

Sau khi Huy chào tạm biệt và ra khỏi cửa thì Phát cảm thấy thật trống vắng và thiếu an toàn. Chỉ khi ở cạnh Huy mới có thể làm cho anh cảm thấy an toàn nhất. Đột nhiên, Phát nhớ ra nhà mình cũng bị hắn lắp camera theo dõi mà, như vậy không lẽ...

Chưa kịp định thần lại, tiếng tin nhắn của điện thoại Phát vang lên. Đúng như anh dự đoán, tên lạ mặt gửi một bức hình 2 thằng đàn ông nằm trần truồng bên cạnh nhau, đó là Phát và Huy tối qua. Chưa hết, hắn còn gửi clip Phát bú cu Huy và hai người làm tình trong văn phòng làm việc công ty.

Lúc này Phát mới hiểu ra, nhiệm vụ bất khả thi đó hóa ra là cái bẫy để khiến Huy rơi vào tròng, hắn đã nhắm đến Huy từ trước, chỉ chờ Phát làm tình với Huy nơi công sở để lấy clip đe dọa. Phát bần thần hối hận khi hiểu ra mọi chuyện, anh tự trách bản thân thật ngu ngốc khi kéo theo bạn thân giờ là người yêu anh vào chuyện này.

Phát trả lời tin nhắn: "Chủ nhân, con cầu xin chủ nhân đừng uy hiếp anh Huy bằng clip đó, một mình con sẽ nghe lời ngài, đừng bắt anh Huy làm những thứ đồi bại như con."

Phát trong lòng lo lắng cho bản thân một phần thì lo lắng cho Huy mười phần. Chính Phát đã kéo Huy vào cái bẫy này, anh hối hận vô cùng. Nếu bây giờ phải làm bất cứ điều gì tên kia nói thì anh cũng làm để bảo vệ Huy được an toàn.

Tin nhắn từ tên kia: "Thế thì từ giờ mày sẽ phải làm gấp đôi yêu cầu cả của nó và của mày. Haha, con chó mà cũng biết thương lượng cơ đấy. Giờ thì ra cửa lấy đồ chơi mới đi."

Phát mở cửa ra, không biết kiện hàng kia được đặt ở đây từ lúc nào. Anh mở ra thấy một con cu giả màu đen hình trụ to hơn hẳn 2 cái sex toy lần trước, một lọ gel bôi trơn và hai cái hạt nhỏ to khoảng chừng bằng cái đầu ti. Trong đó có một mảnh giấy được viết bằng một font đánh máy: "Nhét con cu giả này vào đít khi đi ra ngoài như mày đã từng làm với cái sex toy lần trước, hai cái hạt rung thì dán vào núm vú mày cả ngày, chỉ khi đi tắm mới được cởi ra."

Đến bây giờ, Phát chỉ biết thở dài với những trò biến thái của tên kia, anh không còn chần chừ như trước nữa mà chỉ nghĩ sẽ làm theo đúng lời hắn. Anh biết rằng nếu không làm theo lời tên kia thì không chỉ anh mà Huy cũng sẽ gặp nguy hiểm. Phát còn không dám nói cho Huy biết về việc tên kia có clip của Huy vì không muốn Huy cảm thấy bất an.

-------

Đầu giờ chiều, Huy quay trở lại nhà của Phát. Lúc này trên người anh đang mặc một bộ quần áo mới, chiếc quần kaki màu xanh dương và áo sơ mi màu trắng, mùi hương nước hoa đàn ông tỏa ra thơm phức. Vừa bước vào nhà Phát, Huy cất tiếng nói: "Sáng nay anh đã điều tra một số manh mối để tìm danh tính kẻ lạ mặt..." Chưa nói hết câu, Phát nhanh tay bịt miệng của Huy lại, đưa ngón trỏ lên miệng ra dấu yên lặng. Phát biết rằng nếu kẻ lạ mặt có thể nghe thấy việc Huy đang tìm kiếm bằng chứng phanh phui thân phận tên kia có thể gây nguy hiểm cho Huy. Huy không biết rằng ngay trong nhà của Phát, tên lạ mặt vẫn có thể theo dõi.

Phát: "Đi ra ngoài đã rồi nói"

Huy hiểu ý, đợi Phát thay đồ và đi ra ngoài. Nhưng trước hết, Phát cần phải thực hiện yêu cầu của tên kia. Đầu tiên, Phát dán 2 hạt bi kia lên 2 đầu ti, rồi ngồi xổm xuống đổ gel bôi trơn lên con cặc giả màu đen kia rồi từ từ đưa vào lỗ đít của anh. Con cặc trơn trượt cắm sâu vào đít, đầu dưới bị chặn bởi một cái nút cao su hình tròn màu đen. Huy đứng nhìn cũng biết Phát đang phải thực hiện yêu cầu của tên kia. Lần này thay vì thấy ghê tởm, Huy lại cảm thấy thích thú và nhìn chằm chằm, cảm nhận sự đĩ thõa của Phát. Xong xuôi, Phát mặc quần áo vào, một chiếc quần kaki màu be và áo sơ mi trắng. Lúc này nhìn 2 người y như một cặp tình nhân mặc đồ đôi, chỉ khác nhau màu quần còn kiêu dáng chất liệu giống y hệt.

Phát kéo tay Huy ra khỏi nhà rồi khóa cửa lại, đi tới bãi xe ngồi lên xe để Huy lái đi. Đi cách nhà một khoảng đủ xa, Phát mới thở phào nhẹ nhõm, anh nghĩ rằng thoát ra khỏi sự giám sát của tên kia thật thoải mái làm sao, trên xe của Huy chắc chắn an toàn, hắn không thể nào giám sát được. Cảm thấy đủ yên tâm, Phát mới lên tiếng: "Căn nhà của em đều bị hắn giám sát, hắn có thể nghe được việc anh tìm bằng chứng tố cáo anh vừa nãy, bây giờ thì có thể an tâm nói được rồi."

Huy hiểu ý, vừa lái ô tô vừa nói: "Sáng nay anh đã tìm một số thông tin về những người có khả năng kiểm soát camera công ty của em, quanh đi quẩn lại cũng chẳng có mấy người, nhưng họ đều có một số giới hạn truy cập nhất định. Tuy nhiên trong hệ thống an ninh có một account lạ được cấp toàn quyền truy cập, anh vẫn đang cho người lần địa chỉ IP của account này."

Phát thầm mừng rỡ, có lẽ nhờ có Huy, anh sắp được giải thoát khỏi cuộc sống tù túng này.

Phát: "Chúng ta đang đi đâu vậy?"

Huy: "Đến quán bar của Minh Khắc nhé." (Cho ai không nhớ: Minh Khắc cũng là giám đốc một trong những đối tác của công ty của Phát, đã xuất hiện trong phần Mở đầu)

Phát gật đầu đồng ý. Quán bar của Minh Khắc không phải là nơi Phát thường lui đến nên kẻ lạ mặt kia chắc chắn không thể nào kiểm soát sẵn camera ở đây được. Hơn nữa, quán bar này cũng chỉ là một nơi kinh doanh tay trái cho thú vui kinh doanh rượu của Khắc nên cũng chẳng được đầu tư cơ sở vật chất mấy, nhất là camera. Như vậy, bước ra khỏi sự giám sát tại nhà, công ty, nhà hàng cao cấp hay lui đến thì có thể thấy nơi đây xem như là được tự do. 

-----

Tới nơi đã thấy một người đàn ông mặc quần âu, sơ mi, áo gi lê lịch sự ngồi trước quầy nhâm nhi một ly rượu, đó chính là Minh Khắc.

"Chào ông chủ Khắc" - Huy cất tiếng gọi

"Chào giám đốc Huy, giám đốc Phát." - Khắc lên tiếng

Khắc nhẹ nhàng bước xuống ghế, tay bắt mặt mừng với hai người, còn vỗ vỗ nhẹ vào người Huy nói rằng thân hình này vẫn thật nóng bỏng nhỉ, Phát cũng vậy. Cả ba người bước tới một bàn ngồi xuống và gọi đồ uống.

"Có chuyện gì mà hai giám đốc hẹn tôi tới đây thế này, sao không về quán nhậu mọi khi." - Khắc hỏi

"Chúng tôi muốn đổi không khí một chút đó mà." - Huy cười đáp.

Nhận thấy khách sáng nay không đông lắm, chỉ có khoảng chục người. Huy cảm thấy không có gì đáng ngờ liền ghé nói thầm vào tai Phát: "Ở đây có lẽ an toàn rồi, em có muốn bỏ mấy thứ đồ chơi trên người ra không?" Đột ngột nhắc đến, Phát lại cảm nhận lại cái dương vật giả kia đang bít kín lỗ đít mình, cảm giác chật hẹp ở hậu môn lại làm anh kích thích đến mức con cu cửng lên, cái khóa cu lại chèn ép lại, anh đau điếng nhưng vẫn thật nứng cặc. Thật lòng, không hiểu sao Phát lại không muốn rút con con cu kia ra một chút nào, còn hai miếng dán ở đầu ti thì chẳng có cảm giác gì. Phát ra hiểu cho Huy rằng không cần đâu.

Được một lúc, Phát đứng dậy định đi vệ sinh thì vừa nhổm dậy cái cu giả đó trượt ra một nửa, do được bôi gel và cái nút không thể kẹp vào khe đít như sex toy lần trước khiến cho nó dễ tuột ra hơn. Phát lúng túng đứng ở tư thể nhấp nhổm không thể đứng thẳng lên được. Huy nhận ra vấn đề liền nói mình cũng cần đi vệ sinh, đứng dậy cùng lúc với Phát rồi giả vờ đi qua Phát, vỗ mạnh một cái vào giữa mông anh khiến cho cái cu giả đó lại chui tọt vào đít Phát, cắm mạnh cái khiến cho Phát sung sướng đột ngột, con cu trong khóa đang cương nay lại bắn ra 1 ít nhờn màu trắng dính lên quần.

Đi tới nhà vệ sinh, Phát đương nhiên vẫn phải cởi hết đồ ra để đái như một con chó. Trong căn buồng vệ sinh chật hẹp, Huy cầm quần áo cho Phát còn Phát quỳ xuống hất một cẳng lên đái. Nhìn thấy hình ảnh nhục nhã của một người đàn ông không ra, một con chó không ra mà trong lòng Huy lại thấy kích thích, cặc anh hơi cương lên một chút. Tiểu xong, Phát định mặc quần áo lại thì cái cu giả nó lại trượt hẳn ra ngoài, anh cảm giác ớn lạnh phía sau. Lỗ đít anh cảm nhận được hơi lạnh buốt, nếu không có thứ gì lấp đầy, đít anh sẽ buốt lạnh tới óc. Anh nhận ra rằng có lẽ cái gel bôi trơn đó có chất kích thích, một khi đã lắp con cu giả vào rồi thì sẽ không thể rút ra được nữa nếu không sẽ tê buốt tới óc. Ngay lập tức anh đưa con cu giả quay trở lại lỗ đít mới cảm giác được thoải mái. Thế nhưng, vấn đề là rút ra không được mà đút vào cũng không xong bởi nó trơn quá cứ tuột ra ngoài. 

Phát: "Em không thể rút cặc giả ra được, nếu không có nó chất gel kia sẽ kích thích lỗ đít của em. Nhưng nếu đút vào sẽ không có gì cố định làm nó rơi ra mỗi khi có cử động của chân. Trừ phi bây giờ mặc sịp..." Phát do dự: "Nếu bây giờ mặc sịp mà tên kia biết thì sao? Vả lại đây là quán bar thì lấy đâu ra quần sịp mà mặc"

Huy: "Ở đây an toàn, hắn ta sẽ không biết đâu. Hay là em mặc sịp của anh đi. Anh thả rông cũng được."

Vừa nói, tay Huy vừa cởi chiếc quần kaki màu xanh ra, để lộ một cái quần lót boxer màu trắng, trên lưng quần vẫn là hãng sịp yêu thích của Huy: Calvin Klein. Con cặc khủng của Huy vẫn hướng xuống dưới, lần này còn là sịp trắng nên thấy rõ cái đầu khấc kia in lằn lên sịp, túi bìu và thân dái nằm chật chội trong cái quần bó sát đó. Huy tiếp tục lột chiếc quần lót ra đưa cho Phát, con cặc anh dài thòng lủng lẳng nơi ngã ba giữa hai cặp đùi đầy cơ. Về chiếc lót thì do là màu trắng nên dù mới nửa ngày mà vẫn thấy rõ có vài vết ố vàng của nước tiểu.

Phát cầm lấy nhanh chóng mặc vào, anh cảm thấy vừa vặn giống như size của mình. Người của Phát thì nhỏ hơn Huy một chút nhưng vẫn mặc vừa chiếc quần lót này, chứng tỏ bình thường Huy hay mặc những chiếc quần lót chật chội tới mức nào. Cũng phải thôi bởi cái con cặc to đùng đó không chèn ép vào thì sẽ lồi lên đến mức nào. Cả 2 lúc này cùng mặc hết quần áo lên xong xuôi, Phát nhìn vào hạ bộ của Huy đang thả rông dưới lớp quần vải mà nứng một chút. Đúng là con cặc khủng còn thả rông nhìn thấy rõ ràng u lên một cục to tướng ở đũng. 

Về phần Phát, sau khi mặc quần lót xong anh thấy thoải mái hơn do cái cu giả không còn trượt ra nhiều nữa mà đã bị chặn lại bởi một lớp vải bó sát, phía trước sịp thì hằn lên lớp khóa cu. Lâu lắm rồi anh mới cảm nhận được cảm giác mặc một cái quần lót tử tế thế này, anh thấy mình ít nhất cũng giống đàn ông một chút, ít nhất trên người cũng mang một thứ mà bất kỳ người đàn ông nào cũng mang chứ không phải như cái khóa cu, plug đít hay xi líp ren. Phát thấy mình tự tin hẳn ra, không sợ bị cái cu giả tuột ra nữa, phần phía trước thì cũng không in hằn lên quần ngoài quá nhiều.

Trái ngược lại với Phát, Huy lại thấy không thoải mái. Bình thường một người đàn ông hay mặc quần lót chật ních nay lại thả rông thế này thì cũng dễ hiểu. Huy thấy thoáng mát quá mức, đến mức mà anh cảm tưởng như mình đang cởi truồng vậy.

Rồi cuối cùng cả hai người cũng bước ra khỏi buồng vệ sinh. Bước chân ra khỏi cửa chính của WC thì Huy va ngay vào Khắc khiến cả hai suýt ngã, Khắc nhìn rất gấp gáp.

Khắc: "Hai người làm gì lâu vậy? Tôi tưởng có chuyện gì xảy ra nên gấp gáp tới đây xem tình hình thế nào."

Phát tiến lại từ phía sau: "À không có gì đâu, bọn tôi vừa tranh thu ngắm nghía quán anh một chút rồi mới quay lại đây."

Nói rồi, cả ba cùng nhau quay về vị trí uống rượu cũ. Ngồi được một lúc, cũng tới giờ phải về. Huy đưa tay vào túi quần lục tìm chìa khóa thì lại thấy có vật lạ trong túi. Anh rút ra thì là một bức ảnh, đó là ảnh chụp hôm đá bóng trời mưa hôm trước. Nhìn vào bức ảnh Huy mới để ý, hôm đó nhìn Phát thấy lộ rõ con cặc đang đeo khóa lồi lên trên chiếc quần đùi đá bóng ướt sũng dính vào người. Anh lật mặt sau lại, thấy một dòng chữ bằng một font đánh máy: "Tao vẫn đang quan sát chúng mày và tao biết mày đã không vâng lời tao." Huy tự hỏi sao lại có tấm ảnh này trong túi quần mình. Anh đưa cho Phát, Phát nhìn vào dòng chữ với cái font chữ đánh máy quen thuộc này và hiểu rằng: Quán bar này không phải là nơi an toàn, hắn đã biết anh trái lời hắn mặc quần lót. Quán bar không có camera, nếu biết thì chắc chắn là hắn đang ở đây và quan sát anh.

Phát vội vàng chào Khắc và kéo tay Huy trở về ô tô. Vào trong xe, cả hai đảo suy nghĩ một hồi về những người có mặt ở đây, quán không đông khách lắm, chỉ có khoảng chục người, và người nào có cơ hội đút mảnh giấy này vào túi quần Huy.

Tên lạ mặt đang dần dần lộ diện, liệu hình phạt nào dành cho Phát khi đã không nghe lời hắn, liệu hai người có tìm ra kẻ lạ mặt. Mời các bạn đón đọc diễn biến tiếp theo ở chương sau.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net