Chap 15 Không Thể Tham Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại một căn phòng nồng nặc mùi thuốc khử trùng. Tiểu Yến không tài nào chịu nổi mùi thuốc, cô đeo đến 2-3 cái khẩu trang y tế, tay gọt táo một cách điêu luyện. Phía sofa Nhược Tâm đang đọc một cuốn sách gì đó không rõ tựa, chóc chóc lại ngước lên nhìn
Tiểu Yến: ăn táo hông?
Nhược Tâm: Ừ, nó chưa tỉnh sao?
Tiểu Yến quăng trái táo qua cho Nhược Tâm: chưa
Nặng nhọc mở mắt, khung cảnh mờ ảo dần rõ hơn. Là một căn phòng trắng, một mùi nồng nặc sộc vào muỗi, là mùi thuốc khử trùng, khiến Á Hân muốn nôn ngay lập tức
Á Hân: Oẹ...kinh quá, cho tao cái khẩu trang
Tiểu Yến: chịu mở mắt rồi à-đưa 2 cái khẩu trang cho Á Hân-tao tưởng mày ngủ ngon quá ngủ luôn rồi chứa
Nhược Tâm cắn miếng táo: Umh..ứ ất ết i ó ột ình ũng é (thứ mất nết đi có một mình cũng té-hajz là ai đang mất nết đây cô nương??? - - )
Á Hân: ui da...bây đừng quên tao là bệnh nhân đó...chẳng thấy đứa nào quan tâm...toàn biến ăn
Tiểu Yến: nè không lo cho cậu sao bọn tớ ở đây, kinh chết
Á Hân: thôi thôi...xin lỗi được chưa...nhưng sợi dây chuyền của tao...
Nhược Tâm: đây-quăng qua cho Hân-nói mày mất nết đúng thật, để trong balo mà đi tìm đâu đâu á
Á Hân: may quá tao tưởng mất luôn rồi chứ...nó là thứ quan trọng với tao
Tiểu Yến: là kỉ vật của mẹ thì nên giữ kĩ
Á Hân: Umh...tao sẽ không để mất nữa-đeo lên cổ-nhưng này...mà sao chân tao bị treo lên thế...có làm quá hông đó
Tiểu Yến cười nức nở: hahaha...cái này là do Nhược Tâm năng nỉ bác sĩ đó...chứ cậu chỉ trật chân thôi
Nhược Tâm ném cùi táo về phía Tiểu Yến: tớ chỉ muốn an toàn thôi...hơn nữa treo thế người ta thăm mới nhiều
Á Hân: các cậu định lấy tới ra kinh doanh đấy à?
Tiểu Yến: À mà sao lại té, tâm hơ tâm hất hà
Nhược Tâm: mất nết...tự đi cũng té được
Á Hân: này ai bảo các cậu là tớ tự té hả?
Nhược Tâm: chứ sao?
Á Hân: Tớ là bị người ta đẩy đó
Nhược Tâm: ai cơ? Có thấy mặt không?
Á Hân: té xuống rồi ngất luôn thì sao biết được
Tiểu Yến giọng nghiêm túc: nhưng sao cậu biết có người đẩy
Á Hân: Tớ cảm nhận được 1 bàn tay đẩy tớ từ phía sau, lực rất mạnh
Tiểu Yến, Nhược Tâm: tớ sẽ điều tra
Á Hân: thế này thì cuộc thi thế nào?
Tiểu Yến: thì không thể tham gia chứ sao
Á Hân: thế phải gọi các cậu ấy
....
Nguyên: Alo...các cậu gọi tớ có gì không?
Tiểu Yến: Á Hân bị té, trật chân rồi không biết có tham gia được không nữa, bọn tớ gọi báo các cậu biết
Nguyên: Hả?...anh họ bảo Á Hân bị trật chân-nói với Khải
Khải: bảo các cậu ấy chờ 2 tiếng nữa chúng ta về tới rồi tính tiếp
Nguyên: các cậu đợi bọn tớ, 2 tiếng sau gặp
Tiểu Yến: Umh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net