Chap 16 Thủ Phạm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một quán nước gần trường
Nguyên: Á Hân cậu có sao không?
Á Hân: Tớ ổn chỉ là chân trật nên đi hơi xấu
Khải: Không sao là may rồi...em còn sợ xấu nữa
Á Hân: Hì...không biết bình phục kịp không nữa...chỉ sợ
Khải: không sao chỉ là giao lưu thôi không quá quan trọng
Tỉ: Đúng, nếu đến đó cậu không tham gia thì cho người khác thay vậy
Tiểu Yến: cậu định cho ai thay
Tỉ: Umh...tớ nghĩ cho Mỹ Đình thay Á Hân
Nhược Tâm: Umh cũng đúng...cô ấy cũng có kĩ thuật tốt

Nguyên: Còn 2 ngày nữa, có thể bình phục kịp mà, giống Thiên Tỉ ấy..umh umh-Nguyên bị Tỉ bụm miệng
Tỉ: đừng nghe cậu ấy
Nhược Tâm: không lẻ cậu đã từng?
Tỉ: chỉ là chuyện nhỏ, nó cũng lâu rồi, không nên nhắc
Nguyên gỡ tay Tỉ: Chuyện nhỏ sao? Xém tí là...umh-lại bị Tỉ bụm miệng
Khải: lần đó tham gia cuộc thi nhảy, lúc luyện tập cậu ấy bị trật chân, dù quản lí đã ngăn nhưng đến ngày thi đấu...ai đó lén đến tham gia...xịt hết hai chai thuốc giảm đau
Nhược Tâm: sao...sao TCH không biết chuyện này?
Nguyên gỡ tay Tỉ ra: cậu ấy sợ mọi người lo
Nhược Tâm nhìn Thiên Tỉ, ánh mắt trìu mến, ngấn lệ
Nhận thấy điều này Tỉ chỉ biết nhìn Nhược Tâm rồi nở nụ cười nhằm xoa dịu Nhược Tâm. Nhưng chính nụ cười đó lại làm Nhược Tâm càng rơi nước mắt
Lúc này cả Khải, Nguyên, Tỉ đều ái náy vì đã làm Nhược Tâm khóc
Nhược Tâm cười rạng rỡ: cậu yên tâm tớ sẽ giữ chuyện này cho riêng mình, sẽ không cho các TCH khác biết.
Tỉ: tớ cám ơn cậu
Trong lúc bốn người kia nói chuyện, Á Hân ngoan ngoãn...ăn, Tiểu Yến nhận 1 cuộc điện thoại rồi quay lại nói nhỏ và tai Á Hân
Á Hân: Cậu chắc chứ?
Tiểu Yến: họ bảo vậy
Lúc này Nhược Tâm cũng nhận được 1 tin nhắn, cô nhanh chóng tiến lại chỗ Á Hân, đưa cho Á Hân và Tiểu Yến xem tin nhắn
Tiểu Yến: họ đều cho ra cùng kết quả
Á Hân: nhưng mục đích của cô ta là gì? Cuộc thi đó à?
Tiểu Yến: cũng có thể
Nhược Tâm: Thẩm Tuyết cô chờ đó! (khôg biết có ai còn nhớ nhân vật này không?)
TFBOYS đứng gần đấy, nhìn ba cô khôg hiều việc gì sảy ra, chỉ nhận ra từ 3 cô tỏa ra luồng khí khiến người đối diện phải lạnh người, sợ hãi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net