Chap 9 Điều bất ngờ cho TFBOYS

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Hổ: Này! Này! Các em ở đây sao?
Bạch Hổ: Châu Kiệt Luân đến đây mà tìm mãi không thấy mấy đứa
TFBOYS: HẢ?
Bạch Hổ: tại mấy đứa ở đây làm chú không tìm được
Bốp bốp bốp tiếng vỗ tay từ khán đài
Bạch Hổ: cậu ấy lên sân khấu rồi đấy từ phía khán đài bên kia
Bụp bụp- tiếng 3 đứa đấm vào bụng mở của Bạch Hổ
TFBOYS: sao chú không nói sớm-nói rồi 3 đứa đồng loạt quay sang phía sân khấu
Tuy đây không phải là lần đầu xem Châu Kiệt Luân biểu diễn, nhưng gương mặt của 3 đứa hiện lên vẻ mong chờ, say mê, chính là vô cùng nghiêm túc nghe
Phần biểu diễn của Châu Kiệt Luân kết thúc, vẫn lối cũ đi xuống bằng phía khán đài bên kia
TFBOYS như 3 đứa trẻ nít tìm ông già noel xin kẹo, kéo nhau ùn ùn chạy theo hướng phòng nghỉ của Châu Kiệt Luân

Rầm!
"Aiza"
"Cái gì vậy?"
"Ai thế? Chạy đi tìm ma à?", giọng 3cô phàn nàn sau cú ngã
"Các cô có thể ngồi dậy được không,nặng quá" ba cậu hét lớn
ba cô đứng phắt dậy phủi đồ, chẳng thèm để ý đến đám người nằm la liệt dưới sàn
Khải uất ức ngồi dậy, gương mặt sắp phát hoả: lại là các cô à?
Tỉ: oan gia ngõ hẹp
Nguyên: hâyza 1 ngày mà làm đệm cho các cậu đến hai lần
Á Hân bất ngờ khi nhận ra đó là TFBOYS
Tiểu Yến thức tĩnh sau bất ngờ: Xin lỗi! Xin lỗi! Bọn tớ có chuyện gấp phải đi-lôi 2 cô bạn chạy nhanh
Tại phòng nghĩ Châu Kiệt Luân
CKL: Chào 3 chàng trai! Đã lâu rồi không gặp lớn quá rồi, ngày càng giỏi càng soái ha
TFBOYS: Không đâu ạ, tiền bối quá khen thôi ạ
Nguyên: bọn cháu không thể sánh với các tiền bối được
Tỉ: vẫn còn phải cần các tiền bối chỉ dẫn thêm ạ
CKL: ta thấy các cháu rất tài, chúng ta rồi cũng sẽ già, nền nghệ thuật này có những người tài như các cháu sẽ càng rực rỡ hơn
Nguyên: Không dám nhận đâu ạ, chúng cháu sẽ cố gắng hết mình
Khải: chúng cháu sẽ cố gắng ạ...
Từ ngoài cửa...
"Chú ơi...bọn cháu nhớ chú quá" , chạy ùa đến ôm Châu Kiệt Luân
Nhược Tâm: lâu rồi không gặp, nhớ chú quá đi
CKL: Thôi thôi! Buông chú ra nào, lớn rồi cứ như con nít
Á Hân: chúng cháu còn nhỏ mà
TFBOYS: Là các cậu à?-bất ngờ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net