Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau hôm đấy, vị hoàng tử nổi tiếng của Gryffindor quả thật càng ngày càng dính người. Thi thoảng có thể tuỳ tiện trêu đùa Draco rồi cũng dần dần biến thành những hành động tâm tình.

" Người nói xem Harry, có bao nhiêu vị tiểu thư đang chờ người cưng chiều mà cơ sao vị hoàng tộc Gryffindor này lại dính ta vậy?"

Draco nhíu mày nhìn vị hoàng tử đang ngồi bên cạnh mình. Harry khẽ cười, quay sang nhẹ nhàng nắm lấy tay của cậu.

" Vì ta thích người, không được à?"

Khuôn mặt trắng bệch của Draco đỏ dần lên, giật tay mình lại, uỷ khuất trừng Harry.

" Ta đã nói với ngươi là đừng đối xử với ta như nữ nhân"

Anh mỉm cười ôn nhu, gật nhẹ đầu.

" Được, nghe người hết"

Draco nhìn biểu hiện kia, mặt lại càng đỏ hơn, bất mãn thêm vào.

" Chưa kể người trước sau gì cũng sẽ phải quyết định xem ai sẽ là hôn thê của người, thay vì ở bên cạnh ta thì người nên ở bên cạnh những vị tiểu thư kia xem người thích ai nhất?"

Harry khẽ thở dài, đôi mắt lục bảo của anh nheo lại.

" Họ thực sự rất rườm rà, chưa kể cách chọn vị hôn thê này nó quá vội vã, ta thực sự không có hứng thú với ai trong số họ cả.."

Harry im lặng một lúc, anh liếc nhìn Draco, đôi mắt anh bỗng sáng bừng lên mỉm cười nhìn cậu.

" Vả lại ta đã có người mình thích rồi"

Ánh mắt của Draco khẽ dao động, mí mắt cậu cụp xuống ngỡ ngàng nhìn Harry.
Vậy là đã có người thích rồi à?

" Người còn bám theo ta làm gì chứ? Đã có người thích rồi thì ít nhất nên dành thời gian cho người ta..."

Harry tròn mắt nhìn Draco, anh im lặng một lúc lâu, cuộc trò chuyện của hai người dần rơi vào ngõ cụt.
Thật sự không hiểu sao?

Harry khẽ lắc đầu, nắm lấy tay Draco, trầm giọng nhẹ nhàng cười với cậu.

" Thôi bỏ đi. Draco, người liệu có muốn đi thăm thú thành phố một chuyến?"

" Xuống phố? Chả phải người phải chuẩn bị cho dạ tiệc ngày mai?"

Draco nhướng mày, lưỡng lữ nhìn anh. Harry mỉm cười kéo tay cậu ra khỏi khu vườn, vui vẻ nói:

" Hôm nay có lễ hội ở Gryffindor, người không nên bỏ lỡ"

.

Đô thành của Gryffindor ngày hôm nay cực kì đông vui, các tiệm bánh và các gian hàng đều bận rộn bán những món đồ ăn thơm phưng phức, cái mùi hường ngọt ngào hoà lẫn với không khí lạnh mùa đông thì thật ấm lòng người. Các vị thôn nữ nhộn nhịp trang trí các nhánh cây trước nhà bằng những ánh đèn lung linh, những đứa trẻ thì đùa nghịch khắp nơi quanh phố.
Draco choàng một cái áo lông vũ tinh xảo, khuôn mắt ửng đỏ vì lạnh, cậu khẽ xoa hai bàn tay lại vào nhau rồi đưa ra trước mặt thở một làn khói trắng xoá.
Lạnh quá

" Lạnh sao Draco?"

Harry đứng bên cạnh cậu, ôn nhu mỉm cười nhìn Draco. Cậu cũng ngước nhìn anh rồi gật nhẹ đầu.

" Vậy chúng ta cùng ghé vào tiệm bánh kia đi, nơi đây bán rất nhiều loại bánh ngọn và đẹp mắt, chắc chắn sẽ hợp khẩu vị với hoàng tử Slytherin đây"

Ngón tay thon dài chỉ vào cái tiệm bánh nhỏ ở góc phố kia. Draco nhìn anh, hứng thú nói:

" Dựa vào cái gì mà người nghĩ nó sẽ hợp khẩu vị của ta?"

" Chỉ là cảm giác thôi.."

Harry nhe răng nhìn cậu, rồi nhẹ nhàng kéo tay cậu đi. Draco không nói gì bước đi cùng Harry trong cái khí hậu khô lạnh này của Gryffindor.
Một hạt tuyết cũng không có.

Hai người bước vào tiệm bánh nhỏ kia, thấy anh và cậu mọi người trong đấy đều lúng túng mà cung kính chào. Cậu khẽ cúi đầu chào lại, rồi sự chú ý lập tức đặt lên những món đồ ngọt được bày biện xinh xắn kia hoàn toàn không để ý đến ánh mắt dè dặt của mọi người nhìn Draco. Ánh mắt đầy thích thú quay ra hỏi Harry.

" Người nói xem, ngày lễ này những nhân dân của Gryffindor thường ăn gì?"

Harry mỉm cười đến bên cậu, nhẹ nhàng chỉ một cái bánh chocolate dạng Mousse nho nhỏ được đặt ở giữa lồng kính kia. Draco quay ra người chủ tiệm bánh đang e dè nhìn cậu kia, Draco nhẹ nhàng nói:

" Vị chủ tiệm à, liệu ta có thể lấy một xuất này không? À..."

Như nhớ ra một cái gì đó, Draco quay ra Harry.

" Người có ăn cái gì không?"

" Ta sẽ lấy một cái bánh Crepe"

" Và một cái bánh Crepe"

Draco mỉm cười ngọt ngào nhìn vị chủ tiệm già kia. Người đàn bà đờ ra một hồi, rồi hiền hoà cười với cậu.

" Xin hoàng tử hãy chờ một lát"
Đúng là chọc người yêu thích mà

" Woa mẹ ơi, anh trai kia xinh đẹp quá chừng kia!"

Một giọng nói trong trẻo vang lên, không hề giấu đi sự hào hứng của mình. Lông mày Draco khẽ giật giật, xinh đẹp? Sao ai cũng dùng từ tả nữ nhân để tả cậu vậy? Harry đứng bên cạnh, cố gắng che miệng lại, vai run lên.
Chắc chắn là đang nhịn cười!
Draco trừng Harry một cái, rồi nhẹ nhàng quay đầu nhìn bà mẹ đang lúng túng bảo ban con gái mình. Cảm thấy như có ánh mắt nhìn mình, bà mẹ ngước lên nhìn Draco rồi e dè nhìn xuống.
Cậu khẽ vẫy tay, cô bé kia lon ton chạy đến. Draco nhếch mép lên cố gắng tạo thành một nụ cười thân thiện, quỳ xuống nhìn cô bé.

" Cô bé à, dùng từ xinh đẹp của em có vẻ hơi sai? Xinh đẹp là để dùng cho nữ nhi..."

Cô bé gật gật đầu vài cái, rồi dùng tay chạm nhẹ vào mái tóc bạch kim của cậu xoa xoa khiến cho mái tóc rối tung lên.

" Lianna biết, nhưng anh quả thật rất xinh đẹp a"

Draco bất lực thở dài, một tay chỉnh lại mái tóc mềm mượt của mình, một tay khẽ xoa đầu cô bé mà mỉm cười cưng nựng.

" Tuỳ em vậy, em tên là Lianna phải không? Lianna thật đáng yêu nha"

Cô bé thích thú, mắt dáng rực rỡ lên mà hôn bẹp một ngụm lên má phải của cậu, ôm chầm lấy Draco, cười tươi vẫy vẫy cậu chạy rồi lại chỗ mẹ mình.
Draco bối rối nhìn theo bóng lưng con bé đi, nhẹ nhàng dùng khăn tay lụa của cậu khổ sở lau đi một bên má toàn nước bọt.

.

Hai người sánh bước cùng nhau ra khỏi tiệm bánh, Draco thở dài một hơi nặng nề rồi lục cục mở nắp cái bánh Mousse ngon lành kia mà thưởng thức. Harry cười mỉm nhìn Draco, hứng thú nói:

" Người rất thích trẻ con?"

Draco ngơ ngách quay đầu nhìn anh.

" Dựa vào đâu người lại cho là vậy?"

" À thì cách người đối xử với cô bé kia, không hề giống với cái danh hoàng tử Malfoy kiêu ngạo gì cả"

Harry một tay cầm cái bánh Crepe nóng hổi kia, một tay gãi đầu.

" Ai đặt cho ta cái danh ngu ngốc đó vậy? Chả trách tại sao mọi người trong tiệm đều nhìn ta bằng ánh mắt kì cục như vậy"

Draco khẽ nheo đôi mắt xám của mình lại, ngáo ngán than vãn. Harry cười trừ, chọc chọc má người kia.

" Cũng không trách họ được, ai bảo đức vua Lucius che dấu người kĩ quá sao? Chưa kể mọi người cong có dư âm của cuộc chiến, nên ai cũng nghĩ vị hoàng tử Draco Lucius Malfoy phải là một con người cao ngạo và xấu xí như thế nào?"

Draco nhăn mặt nhìn Harry, dường như không để ý bàn tay đang làm loàn trên mặt mình, bất mãn.

" Xấu xí?! Trí tưởng tượng của Gryffindor thật phong phú. Cũng thất là hẹp hòi và suy diễn đi"

Harry phì cười, con người này trọng điểm có hơi sai đi? Draco nhanh chóng gạt chủ đề sang một bên, đôi mắt xám ngước lên trời, tò mò hỏi Harry.

" Mà mùa đông của đất nước người lạnh đến vậy, sao không có tuyết?"

" Cho dù trời lạnh nhưng mà có tuyết ở mùa Đông của Gryffindor rất hiếm. Nó như một phép màu vậy"

Draco trầm ngâm nhìn Harry, rồi cậu khẽ cười khẩy.

" Vậy người trải qua những mùa đông mà không có tuyết? Thật nhàm chán"

Harry khẽ cười, tay từ chọc má Draco mà lùi lên vuốt những sợi tóc bạch kim của cậu.
Thật mềm..

" Ta biết, lúc sang Ravenclaw nhìn thấy tuyết lần đầu tiên ta mới thấy nó diệu kì như thế nào."

Draco gật nhẹ đầu, không nói gì mà súc một chút bánh Mousse cho vào miệng. Vì ngọt mềm của Chocolate tàn trong đầu lưỡi của cậu, đâu đó cũng thấy được vị đăng đắng đặc chưng của Chocolate hoà cùng với vị ngọt thanh của lớp bánh Mousse tạo thành một hương vị tinh tế, ngọt ngào mà không hề ngán.

" Người có vẻ rất thích đồ ngọt?"

" Lớn lên ta rất thích ăn đồ ngọt, chỉ tiếc rằng đối với cha ta nó không được cho là một món ăn bồi bổ lại chỉ tích thêm mỡ thừa cho người nên thực đơn của hoàng gia rất ít thứ ngọt"

Harry chăm chú lăng nghe Draco, lâu lâu lại khe khẽ gật đầu, ôn nhu mà nhìn. Để ý đến ánh mắt của anh đặt lên người mình, mặt cậu không hẹn mà dần đỏ lên, bối rối quay đi sang chỗ khác. Vụng về hỏi.

" Mà hôm nay là ngày lễ gì vậy? Ruốc cuộc mà Gryffindor phải tổ chức một lễ hội?"

Harry để ý sắc giọng của người kia có chút thay đổi, ánh mắt đầy sự thích thú mà trêu trọc cậu.

" Sao mặt người lại đỏ thế kia Draco? Phải chăng đã thích ta rồi?"

Draco mặt đỏ lên, không quên quay lại trừng anh một cái rồi thẹn thùng bước đi vượt lên trước, Harry mỉm cười nhìn khuôn mặt tinh xảo đang đỏ dần lên sau mái tóc màu bạch kim kia mà lập tức đuổi theo cậu. Nhẹ nhàng bắt lấy cánh tay của Draco mà ủ ấm, trầm giọng dỗ dành.

" Sao vậy Draco? Ta xin lỗi mà, người cười cho ta xem được không?"

" Người tốt nhất nên im lặng đi Potter!"

Draco ngại ngùng giật tay mình ra khỏi bàn tay ấm áp của người kia, gắt gao nói.
Vừa rứt lời, ở đầu phố có một đoàn diễu lớn hành chơi nhạc sôi nổi vui tươi, người dân thấy vậy cũng lũ lượt kéo tới vây kín xung quanh hai con người hoàng tộc kia, các vị lính canh phải đứng xung quanh hai người chặn không cho ai có thể động chạm đến được.
Lạ thật?

Draco giật nhẹ góc áo của anh. Nhỏ giọng thì thầm.

" Này Pot— Harry, tại sao không ai để ý chúng ta từ trước mà bây giờ có thể tuỳ ý động chạm vào người?"

" Hả? Ta thật sự cũng không để ý? Có lẽ bình thường mỗi khi xuống phố, ta thường được rất nhiều lính canh vây quanh nhưng hôm nay ta có đũa phép tự vệ, huổng chi lại có thêm người, họ cảm thấy lạ chăng?"

Harry khẽ nhún vai nhìn cậu, đưa ra một cái giả thuyết mà anh cho là hợp lý, rồi lập tức lôi kéo sự chú ý của Draco bằng dòng người đang nhún nhảy mừng lễ kĩ niệm và dàn âm nhạc mà cậu cho là hơi quá ồn ào.

Draco nhíu mày nhìn quanh, toàn thể quần chúng nhân dân dường như không ngại giá rét mà đằm chìm vào các điệu nhảy theo nhạc, quay sang bên trí của cậu cũng thấy anh đang vui vẻ vỗ tay hưởng ứng. Draco khẽ xoa thái dương của mình.
Thật ồn ào...

Bỗng nhiên, trên trời rơi xuống những hạt bụi trắng xoá và lạnh ngắt, những đứa trẻ thấy vậy lập tức hét lên trong xung sướng mà cũng tò mò đưa tay ra bắt những bông tuyết li ti đấy. Những vị trung niên và trưởng lão thì ngỡ ngàng không nhịn được cũng phải đưa tay ra bắt những hạt bụi trắng. Draco tròn mắt nhìn Harry.
Người này lẽ nào lại nói dối cậu?
Harry cũng ngỡ ngàng quay lại nhìn Draco, lập tức mắt bỗng sáng lên.

" Đây là một phép màu.."

Draco ngơ ngác trước câu nói của anh.

" Hả?"

" Điều này là ngàn năm mới có một lần, như ta nói lúc trước đây đúng là một phép màu cho Gryffindor!"

Harry vui sướng ôm chầm lấy cậu, bao bọc hoàn toàn người con trai kia trong lồng ngực của mình.
Draco không hiểu, cái cảm giác xuất hiện một phép màu này ở Gryffindor nó hiếm đến nhường nào....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net