Đi biển 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tada-sư bước ra


Cả bọn lác mắt nhìn sư nhi của họ quá quá đáng yêu
_Aii.. coan haru này ra đại đi-sư liền chuyển thái độ kéo haru ra


_Ái cái con này từ từ chứ-haru bực mk
_Aa em cũng đẹp lắm haru-chan-Xà phu cười ôn nhu khiến cô 1 phen đỏ mặt
_Ố nhìn lam lam kìa


_Đó đâu phải trang phục đi biển-Ma kết nói
_Aa các anh cứ đi biển còn em muốn hoàn thành bức tranh thôi-lam lam đáp.. hành động đáng yêu của cô lọt vào mắt Cự giải khiến tim cậu có phần hơi đập nhanh....
"..Mk bị sao vậy nè..mk yêu sư mà nhỉ.."Cự giải nghĩ thầm. Phải cách đây ko lâu cậu nhận ra tình cảm mk dành cho sư nhưng..vấn đề là tại sao tim cậu lại đập rất nhanh khi ở cạnh cô pé này chứ... _Êê tửtử xuống tắm với tau mày (au: ehèm thôi để au đổi cách xưng hô nhaaa)
_Au tau biết rầu đừng kéo, tau méo biết bơi-sư nhau mày h nước đã dâng lên đến ngực cô kéo lở té có mà chết đuối..
_Thì tau cũng đâu biết bơi. Có j chết chết cùng- haru -i hắt nữc lên hết trên mặt sư làm cô được 1 phen sặc nước..
_Mày... ara ara hình ta nhìn lầm..Ngực mày bé quá nha-sư cười nham rồi đặt tay lên bóp mạnh 1 cái
_Ấy, ta nói nó đã lớn hơn 0,3 cm từ khi mày về nước rồi đó-haru nói rồi đạp 1 cú vào chân sư.. dám động ngực pà..cho chết coan ạ..
_Éc đâu quá nha mày làm j vậy-sư ôm chân nhảy lò cò nói
_PLÈ, Úi- haru kêu rồi mất thăng bằng ngã xuống biển
_Êêê haru giỡn đủ rồi đó lên bờ thôi.. h..haru-sư quay qua quay lại ko thấy. Ngụp xuống nước cô thấy 1 con rắn độc đang cắn vào bắp chân haru
_H..a..ru-Sư hét lên rồi định bồng cô mặt dù cô ko biết bơi... xui thay cô bị trụt rút và chìm xuống biển...
_Sư ơi vào...-Song ngư và thiên bình nhận nhiệm vụ gọi 2 nàng vào ăn cơm thì ko thấy ai. Nghĩ chắc vào rồi nhưng họ thấy 1 cánh tay giơ lên kêu cứu
_Sư nhi-2đứa nhảy xuốngng biển thấy cô và haru đang gặp nạn..
_Tao bế sư mày bế haru-song ngư nói rồi bế sư lên đi thẳng vào bờ
_Ơ cái thằng này...-bình thở dài rồi bế cô gái nhỏ vào nhà
_Sư, haru 2 chi...bị..bị..sao vậy-Lam lam vốn yếu đuối liền rưng rưng nước mắt..
_Họ sẽ ko sao, ít nhất thì anh nghĩ như vậy lam lam ah-Cự giải ôm cô vào lòng an ủi. Cô nín khóc nhưng trong miệng còn những tiếng nấc nhẹ
_Để tao hô hấp nhân tạo-Bảo bình nói
_Thôi dẹp mày, để tao-Kim ngưu bôbô cái miệng
_Ai dẹp, máy mới dẹp tao chứ-song tử nói
_Tao nói tụi mày im hết, để tao-xử nữ rồi cuối sát hô hấp nhân tạo cho sư khiến mấy chòm sao khác ko khỏi ghen tị....
_Khục..khục..-sư tỉnh dậy miệng ho ra toàn nước
_Sư, cậu cuối cùng cũng..-song ngư nói thì bị chen ngang
_Haru haru cậu ấy...khục khục..bị..rắn..độc..cắn..mau...cứu..cậu..ấy-sư ko ra hơi ko phải vì cô mệt mà là do cô sợ mất người bn này..người thực sự coi cô là bn chứ ko vì tiền tài mà lợi dụng cô tất nhiên là -song ngư và thiên yết ... cô ko muốn mất....Haru
_Hả ở đâu-Mọi người nói
_Ở bắp chân.. khục khục-Sư chỉ
_Xử nữ mau mau lấy thuốc giải, băng rôn và vô số dụng cụ lại đây cho tôi-Xà phu biết chút về y ít ra thì cũng biết cách chăm sóc người bị rắn cắn mà...
_Ko xong rồi chất độc đã lan đến tận bụng mau mang sợi dây to hơn-Xà phu tiếp tục ra lệnh khiến xử nữ chạy quá chạy lại muốn phát điên
_Nè
_Thuốc sát trùng
_Nè
_Blablabla
_Nè
_Xong-Sau khi sơ cứu và cho uống thuốc giải xà phu bế cô vô phòng và cả đêm trông cô...ko biết vì sao là anh lo lắng như 1 người bệnh hay là sợ mất cô....
_Sư lần sau ko cho em đi biển nữa đâu-Thiên yết lườm
_Đúng vậy-Bảo bình nói
_Ể ko
_Đã nói rồi, lệnh đã nói quyết thực thi thì GIẾT-Nhân mã nhấn mạnh nói
_GIẾT này, tài lanh quá ha-Cả bịn nhào vào xử mã. Tiếng cười vang lên gặp căn phòng
_Nè mấy người kia ko chịu đi ngủ hả...-Ma kết bực bội nói. Đúng là 1 lũ trẻ con
_Anh ngủ với sư-thiên yết nói
_Ko cậu ấy ngũ với tôi-nhân mã tranh
_Là tôi
_Stop bóc thăm...
Kq
Phòng 1: sư-kết
Phòng 2: song-ngưu
Phòng 3: yết-xữ
Phòng 4: Giải-Lam lam
Phòng 5: Xà phu-haru
Phòng 6: Mã-bình
Phòng 7:Ngư-bảo
Phòng 8: Bạch dương
Thế là ai về phòng nấy, còn ma kết hí hửng ko thôi....
End
Hazz chủ nhật khỏi viết nhá
Văn chương dở thật =_=
̣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net