Chương 10: Mèo nhỏ mắt xanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

Harry cảm thấy mình đã quên gì đó.

.

*****

Cứu thế chủ âm thầm khóc trong lòng, rốt cuộc cậu đã gây ra cái nghiệt gì mà lại phải khổ sở như vậy chứ?! Lúc trước là Gryffindor bị ghét thì thôi đi, giờ thành Slytherin cũng không thoát khỏi cấm túc nữa chứ. Cậu thở dài lần thứ 13.

"Ngươi rất không hài lòng khi trợ giúp vị giáo sư đáng thương này nhỉ, Potter?"

"Không có! Em tuyệt đối không có nghĩ vậy!" Theo phản xạ cậu đứng bật dậy liên tục xua tay rồi lắc đầu, Severus hừ lạnh một tiếng.

Harry Potter thừa nhận, người cậu sợ nhất trên đời này không phải Voldemort mà là Slytherin viện trưởng Severus Snape.

Cha ơi, mẹ ơi, hệ thống ơi, help me!!!

Trong lòng la hét thế nào thì cuối cùng cậu cũng phải làm tiếp công việc, đối diện với hai thùng sên tanh tưởi nhớt nhợt mà chảy nước mắt trong lòng.

[Ký chủ nè.] Đúng lúc này Krisling lại lên tiếng.

Ừm?

[Tôi đã nói với cậu nhiệm vụ có thời hạn chưa nhỉ?]

. . . Hình như là không đấy.

[Vậy thì giờ nói, nhiệm vụ lần này gia hạn đến 24 giờ hôm nay, không làm thì cậu hiểu rồi đó.] Krisling cảm thấy hưng phấn trong lòng.

Đậu xanh rau má!

"Potter."

Đang mắng hệ thống trong lòng, Harry bị tiếng gọi làm giật mình.

"Dạ thưa giáo sư?"

Severus đi đến, đôi mắt đen lúc này như muốn đọc thấu nội tâm cậu, khiến Harry bỗng thấy chột dạ. Giọng nói trầm thấp mang theo chút đề phòng hỏi:

"Thủ pháp điều chế độc dược của ngươi là ai dạy?"

Thủ pháp? Harry chợt nhớ lại lúc sáng khi học môn Độc dược, lúc đó. . . Chết tiệt! Cậu vậy mà lại làm theo thói quen kiếp trước!

Kiếp trước khi chiến tranh kết thúc, cậu từng đến văn phòng giáo sư Snape vài lần để dọn dẹp vì muốn giữ lại căn phòng ấy như một cách để tưởng nhớ ngài ấy trong lòng cậu. Lúc đó Harry đã tìm thấy vài bản chép tay khá cũ của Snape, là ghi chép về cải tiến các loại độc dược, mà trong đó lại có loại độc dược trị mụn cóc năm nhất. Harry Potter lần nữa mắng mình ngu ngốc, đúng là không thể trông chờ vào cái não Gryffindor này mà!

"Thưa giáo sư, con. . ."

"Trả lời thật cho ta Potter!" Severus mất kiên nhất gầm lên.

"Dạ, là con đọc được." Harry cúi thấp đầu.

"Đọc được? Đọc ở đâu?"

"Con. . ." Muốn cậu nói gì đây? Nói rằng "Con là từ tương lai đến mà lúc đó người đã chết rồi, con dọn dẹp phòng cho người và vô tình nhìn thấy mấy bản chép tay của người." vậy hả? Rồi ai tin được không? Tất ren màu hường Merlin, không chừng còn bị xem là điên nữa!

Severus nhìn tiểu quỷ Potter đang rối loạn, y khẽ nhếch môi. Quả nhiên đúng như y đã nghĩ, tiểu quỷ này hẳn là cũng trọng sinh, hẳn là còn có người bạn 'Nữ vương vạn sự thông' của nó.

"Lều hét, Nagini." Mấy chữ đơn giản phát ra từ miệng y lại khiến Cứu thế chủ trợn mắt há miệng (rất không Slytherin), Severus hài lòng nhìn, thầm nghĩ, quả nhiên vẫn là sư tử ngu ngốc.

Harry trong lòng chấn kinh. Rõ ràng trước mặt cậu là Severus Snape của năm đầu cậu đến Hogwarts, mấy tháng trước rõ ràng vẫn không có dấu hiệu gì khác thường, vậy mà hôm nay lại nói đến việc khiến cậu ám ảnh suốt nhiều năm.

Năm đó ở Lều hét, ngài ấy bị Nagini cắn chết chính cậu đã ôm lấy thi thể lạnh băng đó. Rồi sau đó. . . Phải rồi! Ngài ấy không hề xuất hiện trong khung ảnh phòng hiệu trưởng! Chẳng lẽ lúc đó ngài ấy đã trở lại đây?

"Ngài là?"

"Severus Snape, mất 1998." Câu trả lời nhẹ như bâng của y lại khiến cậu hít khí lạnh.

Mẹ nó chứ, trọng sinh bây giờ dễ đến vậy sao?!

Xà vương nhướng mày nhìn cậu, y không thừa nhận mình muốn nhìn cái khuôn mặt xanh mét của thằng nhãi con này đâu.

"Ngài từ khi nào thì, thì sống lại?"

"Nghe hết?" Nhận được cái gật đầu, y thở dài, bảo cậu ngồi xuống rồi kể.

Năm đó sau khi Severus chết, y kinh ngạc phát hiện linh hồn mình không về khung ảnh ở Hogwarts. Lúc đó y đang ở một nơi rất lạ, giống như một tòa cung điện vậy, rồi có hai kẻ xuất hiện tự xưng là Merlin và Arthur. Người gọi Merlin kia bảo y ở lại đó, y vậy mà thật sự đồng ý (được rồi, là do ở đó có một thư viện đầy tài liệu hiếm). Không biết qua bao lâu, đến một ngày nọ, Merlin gọi y đến, mỉm cười thật tươi, bảo Arthur ném y vào một cái cổng kèm theo câu 'Chúc may mắn'. Lúc mở mắt ra y đã ở trong nhà mình tại Spinner's End rồi, hôm đó là ngày 28 tháng 8.

". . ."

". . ."

". . ." Nên nói gì trong trường hợp này đây? (• ▽ •;)

"Còn ngươi?" Severus nhướng mày nhìn cậu.

"Em thì trở về từ lúc nhỏ ạ." Harry cứng ngắc trả lời, cậu còn đang tiêu thụ đống thông tin trong não mình.

"Ồ, hẳn là Cứu thế chủ đã thông minh ra được phần nào rồi nhỉ? Trong kí ức kiếp này của ta ngươi đã là một gia chủ tài giỏi của nhà Potter rồi đi? Dù biểu hiện lúc này của ngươi cũng chẳng khác đám Gryffindor ngu xuẩn là mấy." Severus hừ lạnh trước bộ dạng ngây (ngu) người của cậu, thầm mắng trong lòng: Bộ dạng y hệt thằng cha nó, ngoài Lily ra thì cũng chỉ có hai cha con Malfoy kia thích mà thôi.

Harry còn đang ngây ngốc. Trong đầu cậu hiện tại chỉ toàn: giáo sư, Merlin, Arthur và trọng sinh. Ai nói cho cậu biết chuyện gì đang xảy ra đi a!

Bốp!

"A! Giáo sư!" Một cái cốc đầu đến từ Severus đã thành công gọi hồn cậu về. Tiểu phù thủy Potter bĩu môi âm thầm kháng nghị, hừ, hai kiếp rồi mà còn hung dữ như vậy, thảo nào đến giờ vẫn ế.

"Về đi, nếu gặp giám thị thì nói là ta gọi ngươi đến."

"Vâng, em xin phép." Harry đứng lên rời khỏi hầm Xà vương, cả một quãng đường trở không hề gặp giám thị, may thật. Nhưng mà. . .

Có phải mình quên gì rồi không? (*°▽°*)

. . . . .

Sáng hôm sau Cứu thế chủ đã nhớ rằng mình quên cái gì. Nhưng tiếc quá, cậu không nói được gì nữa rồi.

Ở giữa phòng sinh hoạt chung của Slytherin, trên một chiếc bàn tròn, có một bé mèo đen nhỏ nằm lăn lộn kêu meo meo. Xung quanh bé là một đàn sói — nhầm, một đàn rắn đang nhìn đăm đăm như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Zillia, đây thật sự là đàn em Potter sao?" Bạn của Zillia hỏi anh. Trò Grande chỉ có thể gật đầu câm nín.

Sáng sớm tỉnh dậy thấy bạn cùng phòng biến thành mèo, ok i'm fine!

Lúc này huynh trưởng Flint lên tiếng: "Tôi nghĩ chúng ta nên lên kế hoạch bảo vệ bé. . ." Nhận thấy cái liếc từ thiếu gia Malfoy, hắn vội hắng giọng đổi lại, ". . . Bảo vệ trò Potter khỏi, ừm, mọi người hiểu mà."

Ngoại trừ mèo Harry thì ai trong phòng cũng gật đầu hiểu ý.

Kế hoạch bảo vệ gì ấy hả? Đơn giản là bảo vệ đàn em đáng yêu khỏi đám sói ba nhà kia. Hừ, đừng tưởng bọn họ không thấy, không nghe và không biết gì về việc đám tiểu động vật kia cứ nhìn rồi bàn tán về Potter. Đặc biệt là tụi Hufflepuff, cả ngày công công thụ thụ cúc cúc, sợ cả trường không biết hay gì, hứ.

Bỏ qua việc Potter là một Cứu thế chủ mạnh mẽ thì đứa trẻ này chả khác gì cục bột nhỏ hết, trắng trắng mềm mềm thơm thơm ngon ngon (≖‿≖).

Và đó là tiếng lòng của các tiểu xà. Còn thân chủ thì đang ngáp ngắn ngáp dài nhìn bọn họ "liếc mắt đưa tình".

"Vậy, tôi sẽ mang cậu ấy đi ăn trước, việc còn lại nhờ mọi người rồi." Draco ôm lấy mèo nhỏ, báo một tiếng rồi rời đi. Mà cũng chẳng ai phàn nàn gì, bọn họ còn đang chau mày suy nghĩ nên làm gì kìa.

Lúc này đây ở Đại sảnh đường, các giáo viên và phù thủy sinh kinh ngạc vì lần đi trễ nhất trong lịch sử của Xà viện. Severus nhíu mày, sắc mặt âm trầm, thầm nghĩ nên phạt chúng nó bao nhiêu lần Hành vi thủ tục thì tốt đây.

Đến khi Hufflepuff và Ravenclaw đã đầy đủ người, Gryffindor được gần nửa thì mới có ba bóng người Slytherin bước vào. Vương tử bạch kim Draco Malfoy, tên đào hoa khắp trường Blaise Zabini và nữ vương ngạo kiều Pansy Pakinson cùng với. . . một con mèo?

Mọi người kinh ngạc phát hiện thiếu mất một người đáng yêu nhất bầy - Harry Potter, thay vào đó là một con mèo đen giống cậu ấy vãi ra.

"Này, sao tiểu thụ Harry lại không đi với họ nhỉ?"

"Hay là cãi nhau với tiểu công Draco rồi?"

"Không phải chứ? Tiểu công gan thật đó, dám cãi nóc nhà luôn cơ."

"Mà mèo con kia dễ thương quá à ~."

Đoạn đối thoại trên đến từ vị trí của đám lửng con.

Được một lúc thì Xà viện kéo nhau vào với vẻ mặt nghiêm túc hơn thường ngày. Đồng thời Hermione và Ron cũng đến, không nhìn thấy bạn thân họ nhíu mày lo lắng.

"Pansy, Harry đâu rồi?" Giữa một bầy rắn, sư tử Hermione quyết đoán hỏi người thương của mình.

"Đây này." Giơ lên con mèo đang chăm chú uống sữa làm nó kêu "méo" một tiếng, Pansy làm hai Gryffindor đứng hình mất năm giây. Sau đó. . .

"CON MÈO NÀY LÀ HARRY!?"

*****

Hehe, lâu lâu chăm chỉ một bữa ra chương sớm, khen tôi đi mấy bồ.

Muốn tìm 1 hoặc vài người để tâm sự về Harry Potter và các cp, ai đó rảnh nhắn với tôi đi huhu, bạn tui off hết trơn hà (。ŏ﹏ŏ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net