Chương 2: Trở về trang viên Potter

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.
.
.
Đáng tiếc, nếu Harry Potter không phải một trong hai đứa trẻ được tiên tri, thì tốt biết mấy.
.
.
.

*****

Cốc cốc . . .

"James, anh mau xem là ai đến vậy." Phu nhân Potter - Lily hối thúc chồng mình.

"Được rồi, anh ra ngay đây." James Potter nhanh chóng chạy ra ngoài. "Có lẽ là Sirius đến."

Bình thản là vậy, nhưng khi mở cánh cửa ra, James đã chẳng thể cười nổi rồi.

Tất thối Merlin, Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó đến đây rồi!

"Lily!! Em mau––– A. . ."

Lily Potter nghe tiếng la của chồng hốt hoảng chạy ra. James ngã dưới đất, mà người làm việc đó, không ai khác chính là . . .

Voldemort!!!

Đôi mắt huyết sắc điên cuồng tàn nhẫn nhìn về phía cô, từng bước từng bước đến gần.

Lily sợ hãi, tay cô đã cầm sẵn đũa phép. Chỉ cần Voldemort bước đến, cô chắc chắn sẽ liều mạng với hắn! Con của cô, Harry, không thể để hắn làm hại!

Voldemort nhíu mày nhìn người phụ nữ trước mặt. Đôi mắt lóe lên sự khinh thường, trầm giọng ra lệnh.

"Tránh ra."

Lily thoáng run rẩy. Khí thế của Chúa tể Hắc ám không phải ai cũng chống lại được. Cắn chặt răng, cô mạnh mẽ đáp lại.

"Ngươi đừng mơ! A—"

"Crucio."

"A—"

Lily ngã xuống. Bị từng cơn đau của lời nguyền Tra Tấn hành hạ, cô vươn tay đến nắm lấy áo chùng Voldemort. Cố gắng mở miệng cầu xin.

"Vol-Voldemort . . . xin ngươi, tha cho Harry. . . cầu xin ngươi. . ."

Hắn nhíu mày, hất tay cô qua một bên, trầm giọng buông một lời nguyền Chết Chóc. Lạnh lùng quay lưng bước đi, đến chiếc nôi trong căn phòng, nơi một thiên thần đang nằm chơi đùa.

Harry nằm đó, răng cắn chặt lại (dù con nít gần một tuổi chẳng có được bao nhiêu răng). Mother nó! Cậu còn chưa được nói với cha mẹ tiếng nào mà!

[Aizz, chịu thôi. Tất cả do định mệnh.]

Câm miệng ngươi lại được rồi đó, Krisling.

[Ta đau lòng quá. Người ta chỉ có ý tốt thôi cũng bị mắng là sao? T^T

À mà Voldemoe. . . à không, Voldemort đang đến gần ngươi đó, thân ái.]

Biết mà. Mắt của ta vẫn còn rất tốt, tai cũng còn thính.

[. . .]

Đúng như họ nói, Voldemort đã đến đây. Nhìn tiểu thiên thần đang trừng mắt với mình, hắn bỗng bật cười.

Harry không hài lòng "a a" mấy tiếng, tay chân vung loạn xạ. Voldemort nhướng mày, vô thức cúi xuống gần một chút. Bàn tay bé con đặt trên đầu hắn. . .

Nắm tóc! Kéo! Ta kéo chết ngươi! Cho ngươi thành đầu trọc!

Sau đó, ai kia rất tỉnh mà cười khúc khích. Harry tỏ vẻ: ta vô tội, ta là con nít, ta không biết gì hết O(>^<)O.

Voldemort cảm thấy uy nghiêm của mình đang bị xem thường.

Một Tử Thần Thực Tử đi phía sau, thấy hắn không có hành động gì mới lên tiếng gọi.

"Lord, tên nhóc này . . ."

"Câm miệng!"

"V-Vâng."

Voldemort cảm thấy có chút không nỡ. Bé con Harry này đáng yêu vậy, giết cũng thật tiếc. Mà vị nào đó bị vẻ mặt ngây thơ kia lừa gạt, quên mất bản thân vừa bị thằng nhóc nắm tóc kéo.

Đáng tiếc, nếu Harry Potter không phải một trong hai đứa trẻ được tiên tri, thì tốt biết mấy.

Dứt khoát cầm đũa phép, hạ xuống lời nguyền Chết Chóc. Voldemort không ngờ tới, người chết lại là hắn! Một luồng sáng xanh khiến người khác chói mắt, đến khi những Tử Thần Thực Tử định hình lại, Lord của họ đã biến mất.

Chúa tể Hắc ám vậy mà không giết được một đứa trẻ! Còn bị phản lại! Ai nấy hoảng sợ nhìn nhau, không biết phải làm gì.

Lạch cạch. . .lạch cạch

Tiếng bước chân dồn dập tới gần. Tử Thần Thực Tử nhìn nhau, đồng loạt Độn Thổ rời đi, họ cần báo tin của Lord cho ngài Malfoy ngay lập tức.

Két. . .

Cánh cửa dần mở ra, một người đàn ông mặc áo chùng đen hốt hoảng chạy vào. Ngồi xuống ôm người phụ nữ đã dứt hơi thở, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

Severus thật không ngờ, Lord vậy mà lại đích thân ra tay. Vừa biết tin anh đã chạy đến đây, vậy mà. . . vẫn là không kịp.

Lily. . . Xin lỗi. . .

Tôi. . . thật vô dụng.

Phải rồi, đứa bé. . . Harry Potter!

Đặt cơ thể Lily xuống, Severus bước đến chiếc nôi. Lại bị một màn trước mắt làm hoảng sợ.

Đứa bé. . . biến mất rồi!

*****

Bụp!

Thân thể nhỏ bé rơi một cái ạch xuống đất, trước dinh thự Potter. Gia tinh Lion nghe tiếng động, vội vã chạy ra.

"Gi-Giúp. . ." Tiếng nói đứt quãng từ đứa bé vang lên. Thân thể Harry hiện tại chưa đầy một tuổi, trải qua trận dịch chuyển này không chết là may lắm rồi. Hệ thống chết tiệt!

"Ôi, cậu chủ nhỏ! Cậu chủ nhỏ!" Lion nhìn thấy đứa bé có mấy phần giống cậu chủ James lại có đôi mắt ngọc lục bảo của phu nhân Lily sắp ngất đến nơi liền đoán là con của hai người, nhanh chóng ôm lấy chạy vào dinh thự. Nó bế cậu vào một căn phòng chứa đầy những bức tranh biết chuyển động, tổ tiên Potter.

Dorea Potter (Black) ngạc nhiên nhìn đứa bé trong tay gia tinh. Từ khi nào trang viên lại có con nít xuất hiện vậy?

"Lion, đây là ai?"

Lion cúi đầu cung kính đáp, giọng không kìm được sự vui mừng. "Thưa-thưa bà, là cậu chủ nhỏ ạ."

"Har-Harry? Thực sự là thằng bé ư?! James và Lily đâu rồi?!" Dorea che miệng, run rẩy thốt ra từng chữ. Con trai và con dâu bà. . . sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. . . phải không?

"Mẹ. . ." Thoáng chốc, hai bức tranh còn trống khác lại xuất hiện thêm hai con người, hay đúng hơn là linh hồn James Potter và Lily Potter.

"James. . . Lily. . . Charlus! Anh mau dậy đi! Mau nhìn xem kìa!" Bà Dorea lay mạnh người đàn ông đang ngủ trong bức tranh. Charlus Potter tỉnh giấc, mơ mơ màng màng nhìn ra ngoài.

"Ôi Merlin! Đây-đây là Harry sao? Còn cả James và Lily?!"

"Cha, là chúng con." Lily nhẹ nhàng lên tiếng. Đôi mắt xanh xinh đẹp tràn ngập áy náy lẫn lo lắng nhìn về phía đứa bé trên tay Lion. "Harry, thằng bé. . ."

. . . . .

Hệ thống!

[What?]

Bây giờ ta phải làm gì đây?

[Nằm yên đi. Khi nào bắt đầu kế thừa tôi sẽ gọi cậu.]

Được.

. . . . .

Thoáng chóc đến 4 năm sau.

Trong thời gian này Harry đã trưởng thành hơn rất nhiều. Lễ nghi chuẩn mực, hòa đồng hoạt bát nhưng tao nhã, xinh đẹp đáng yêu. . . khụ, hơi vô lý nhưng cũng khá thuyết phục.

Thời gian này hệ thống luôn im hơi lặng tiếng, không có bất cứ thông báo gì. Nhiều lúc Harry vẫn nghĩ là mình vừa sống trong một giấc mơ, gặp được hệ thống lắm lời kia. Cho đến ngày hôm qua. . .

[Harry Potter, nhiệm vụ kế thừa bắt đầu.]

A, ngay bây giờ sao?

[Chứ muốn khi nào?]

Được rồi.

*****

Tác giả: Đừng hỏi vì sao Voldy có tóc, bổn cung chẳng thể nào thích được cái bản mặt rắn không mũi kia đâu :))

Hiển nhiên, đây là Voldemort bản trai đẹp =))

Là người có tâm hãy cho tác giả một dấu sao và bình luận để có động lực viết chương mới nào *^O^*.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net