Chương 9: Ngày học số nhọ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry di chuyển vào phòng được sắp xếp, cậu có chút mong chờ người bạn sẽ ở cùng mình.

Miễn không phải tên "tương lai thành mặt rắn" kia là được.

Cậu chưa kịp chạm tay vào cửa phòng thì nó đã bật mở. Đứng trước mặt cậu là một người tóc đen dài buộc cao, đôi mắt vàng kim lấp lánh, môi mỏng đỏ hồng khẽ mỉm cười.

"Xin chào, cậu hẳn là bạn cùng phòng của tôi nhỉ?" Oa, ngay cả giọng nói cũng dễ nghe đến vậy a~.

"Phải, tôi là Harry Potter năm nhất."

"Zillia Grande năm hai, rất vui được gặp." Zillia tránh người nhường đường cho cậu. Harry gật đầu cảm ơn.

Căn phòng được trang trí theo phong cách rất Slytherin với màu chủ đạo là xanh lá và xám. Ngay cả nội thất cũng được sắp xếp đàng hoàng.

"Cậu không phiền nếu tôi trang trí phòng trước chứ." Zillia xoa xoa mũi, có chút đỏ mặt nói tiếp. "Tôi nghĩ Slytherin thường sẽ thích kiểu như vậy, cho nên. . ." càng về sau âm thanh càng nhỏ.

Harry ôm tim, Merlin a, sao lại có người đáng yêu đến vậy chứ?!

"K-Không có gì đâu, tôi rất thích."

"Vậy sao? Mừng vì cậu đã thích." Zillia lại nở nụ cười hại nước hại dân.

Dù chỉ mới quen nhưng Harry lại cảm nhận được sự thân thiết kỳ lạ từ người này, giống như hai người có sự liên kết nào đó.

Đêm đầu tiên qua đi một cách yên bình. . . hoặc không.

Ở một căn phòng nào đó trong hầm, có một con công đ. . .à không, một chàng trai đang cắn gối khóc vì không được cùng phòng với bé mèo nhà mình. Đồng thời, kẻ cùng phòng với chàng trai bị mất ngủ vì viêm màng nhĩ.

(Nhưng ta sẽ không nói cho ai biết chuyện này đâu, nếu xạo Harry làm thụ suốt đời.)

*****

"Harry. . ."

"Harry."

"Harry Potter!"

Tiếng hét sáng sớm làm giật mình bé mèo mắt xanh, cậu ngồi bật dậy một cách bất ngờ, kết quả là đụng trúng đầu Zillia, làm nó ngã thẳng cẳng xuống đất.

"X-Xin lỗi Zillia, tôi không có cố ý đâu." Harry luống cuống tay chân, đứng dậy muốn đỡ nó lên cuối cùng lại vấp tấm chăn, sau đó. . .

"AAAAAA! TÔI GIẾT CẬU!"

Hậu quả chính là, Harry ngã đè lên người Zillia. Mà cậu được Merlin phù hộ, nơi nào không trúng, lại trúng ngay vào 'nơi đó' của nó. Sáng hôm đó, cả Slytherin bị một tiếng hét oanh tạc.

. . . . .

Lúc này đây ở đại sảnh đường ồn ào, các món ăn đã được dọn lên trước mặt đám tiểu động vật. Và như thường lệ, khi các nhà đã đến gần đông đủ thì đội ngũ Gryffindor mới kéo nhau vào, dù sao kỉ lục đi trễ của họ cũng không có ai phá được (trừ chính bản thân họ).

Nhóm Harry sớm đã an vị ở bàn ăn. Ngồi đối diện cậu là Draco đang đen mặt hành hạ dĩa bít tết. Người xung quanh không ai dám hó hé với cái sát khí như mới mất vợ của anh.

Harry thật không chịu được nữa liền hỏi Blaise: "Draco làm sao vậy?"

Thiếu gia Zabini cười hắc hắc: "Chính là, sáng nay lúc cậu ta đang vuốt tóc thì bị một tiếng hét lớn làm giật mình nên không có xịt keo lên tóc. . ."

Harry nhướng mày nhìn mái tóc đã gọn gàng ngay ngắn của anh.

". . . mà xịt vào mặt."

*phụt*

Cứ ngỡ người gặp nạn là Draco Malfoy ngồi đối diện nhưng không, Harry-mất-hình-tượng-Potter đã rất thông minh mà quay qua phun vào mặt thằng kế bên. Và cứ thế Blaise số nhọ nhất năm hưởng hết toàn bộ nước bí ngô.

Cứu thế chủ quyết định trợn mắt nhìn trần nhà, dù hành động này rất không Slytherin. Cách đó vài người, Zillia nghe thấy cuộc nói chuyện liền bị nghẹn.

. . . . .

Môn học đầu tiên của bọn họ hôm nay là môn Độc dược của giáo sư Snape. Harry ki thể không thừa nhận, dù Nhà rắn bọn họ ở dưới hầm đã quen, nhưng xuống hầm của giáo sư đáng sợ nhất Hogwarts lại là một câu chuyện khác.

Cậu chọn một chỗ ở bàn đầu, rất nhanh sau đó nhóm Draco, Blaise, Pansy, Ron và Hermione đã ngồi xuống hai bên. Những người lại trong hai Nhà trợn mắt nhìn tổ hợp xanh đỏ như sinh vật lạ. Slytherin làm bạn với Gryffindor!? Ôi trứng Merlin!

*Rầm*

Giáo sư Snape mở tung cánh của hầm, tà áo chùng uốn một đường cong đẹp mắt. Harry Potter ngưỡng mộ nhìn y, cậu cũng muốn được ngầu như vậy! Mà ánh nhìn chăm chú của cậu vào mắt của con công Malfoy liền trở thành si mê, khiến cậu ta nghiến răng ken két.

Lúc này, Severus đứng trên bục điểm danh, tới tên Harry Potter chỉ dừng lại vài giây rồi tiếp tục.

Khi thực hành điều chế độc dược trị mụn cóc, các học sinh lần nữa trợn mắt nhìn hai cặp Sly - Gryff tình chàng ý thiếp với nhau.

Học sinh hai nhà: Mù mắt cẩu FA QAQ

Harry tỏ vẻ: Quen rồi.

Draco thì mắc ngắm người yêu rồi, bỏ qua đi cho khỏe.

Dưới sự phối hợp giữa con đỡ đầu yêu quý của Bậc thầy Độc dược và một Cứu thế chủ sống qua đời thứ hai, một bình độc dược hoàn hảo được ra đời đầu tiên và nộp cho giáo sư với con điểm O tròn trĩnh.

Nhưng là Harry không chú ý, kể từ lúc cậu bắt đầu điều chế, ánh mắt Severus nhìn cậu có chút âm trầm. Mà đến lúc cầm trên tay bình độc dược, Severus lại có chút ngẩn người.

*Bùm*

Tiếng nổ lớn từ chỗ sát thủ vạc Longbottom kéo y về thực tại. Khi vạc nổ, thuốc từ đó bắn ra, một số bay về phía Draco nhưng anh không bị thương vì Harry đã lao vào đỡ thay anh. Vết thương do độc dược ăn mòn da thịt đến thấy cả xương trắng, cậu cắn răng đau đớn.

"Harry!" Draco lo lắng ôm lấy cậu, nhanh bế lên chạy đi bệnh thất mà không thèm nhìn lấy hay báo cho Severus một tiếng.

"Chết tiệt Longbottom! Ngươi đúng là chả khác gì lũ quỷ khổng lồ, ngu ngốc, vô dụng, đầu nhồi đầy cỏ lác!" Cho một bùa chú dọn dẹp đống hỗn độn, Severus gằn giọng với đám tiểu sư tử đang run rẩy: "Gryffindor trừ 10 điểm vì làm nổ vạc, trừ thêm 10 điểm vì làm bị thương bạn học, dù vô tình hay cố ý, hừ!"

Sau đó y xoay lưng bỏ đi chỉ để lại một câu: "Viết bài luận về độc dược trị mụn cóc dài 4 tấc. Mai! Nộp! Giải tán." Tiếp sau đó là tiếng than vãn ngập trời của các phù thủy nhỏ.

. . . . .

Lại nói đến tiểu bảo bối Harry, cậu được Draco mang đến đạp cửa bệnh thất (phải, là đạp cửa xông vào) gọi bà Pomfrey. Nữ vương bệnh thất vừa nhìn thấy vết thương liền tống cho cậu bốn năm bình dược mùi vị rất khó tả.

"Ôi Merlin, sao trò lại bị thương nghiêm trọng đến vậy được cơ chứ? Vết thương đáng sợ này, ôi trời ạ. . ."

Dưới sự chất vấn mang theo quan tâm của bà, cậu và Draco chỉ có thể cúi đầu im lặng. Rồi tiếng rầm lần nữa vang lên, cánh cửa xấu số lại in thêm một dấu giày.

"Ngu ngốc Potter! Trò nghĩ gì lại dám đón hết đống dược đó vào người hả? Đầu óc ngu ngốc giống hệt thằng cha của trò!" Severus áp suất cực thấp xông vào, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu.

"Giáo sư, Harry cậu ấy-" Draco định giải thích thì bị ánh mắt của cậu ngăn lại, biết điều mà im lặng.

Lúc này Harry mới hít thở sâu rồi nói: "Em xin lỗi, thưa giáo sư, em không cố ý làm mình bị thương và cũng không muốn như vậy, nhưng lúc nãy nếu em không cản lại thì nằm đây hiện tại sẽ là Draco, em. . . chỉ là không muốn cậu ấy bị thương."

Trái ngược với tiểu bạch kim đang lâng lâng hạnh phúc, Xà vương lại càng âm trầm hơn, y nghiến răng: "Vì trò Malfoy mà không cần cả mạng sao? Xem ra tình cảm hai trò cũng không bình thường đâu ha?"

Harry gật đầu: "Phải, cậu ấy giống như gia đình của em vậy thưa giáo sư."

Chỉ nghe một tiếng hừ lạnh từ phía Xà vương, y phất áo bỏ đi. Còn lại là sự mệt mỏi của Cứu thế chủ và gương mặt ngu người của tiểu quý tộc.

Mà lúc này đây trong tiềm thức của Harry. . .

[Ting, ký chủ, có cập nhật và nhiệm vụ mới! Muốn xem cái nào trước nè?]

Ồ, về rồi sao? Ừm, xem cập nhật trước đi.

[Cập nhật mới bao gồm: thêm vào tính năng 'tiến độ tình cảm', 'độ hắc hóa' và 'độ chiếm hữu' vào một số người quan trọng. Ký chủ có thể nhìn thấy tính năng đó hiện trên đầu mỗi người, lưu ý rằng nếu tiến độ tình cảm giảm xuống dưới 10% thì cậu có thể sẽ gặp nguy hiểm đó.]

Vậy làm thế nào để tăng mấy cái đó?

[Dựa vào cách ứng xử hàng ngày của cậu với mấy người đó thôi. Còn đây là nhiệm vụ:

Nhiệm vụ chính: Dỗ giáo sư Snape đang giận dỗi

Phần thưởng: Độ hảo cảm +10, Mị lực +10 và phần thưởng bí ẩn.

Hình phạt nếu không hoàn thành nhiệm vụ: biến thành mèo trong 3 ngày. ]

Từ khi nào mà lại có hình phạt vậy hả? Còn giáo sư thì giận dỗi cái gì chứ? Rất bình thường mà?

[Từ khi cập nhật đó, giáo sư thì cậu tự tìm hiểu đi nha, tạm biệt, chúc ký chủ may mắn ~~~~]

Harry thở dài một hơi, trong lòng mắng hệ thống 1001 lần.

. . . . .

Tối hôm đó, cậu nhân lúc Zillia đã ngủ lén chạy ra ngoài, đến hầm của giáo sư Snape. Harry có chút lưỡng lự.

Nếu mà vào thì không chừng sẽ bị dìm chết trong nọc độc, mà không vào sẽ bị biến thành mèo a. Phải làm sao đây hả Merlin!!!

*Cạch*

"Không biết từ khi nào thì Cứu thế chủ đáng kính lại có thú vui đi đi lại lại trước phòng giáo sư vậy hả?"

"Giáo. . . giáo sư Snape. . ."

*****

Lâu ngày không đăng truyện, ai còn nhớ ta không nè?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net