Chương 14 - PERCY Và PADFOOT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đã nghe nhầm lời giáo sư Sinistra, Europa bị bao phủ bởi băng chứ không phải là chuột (ND:hai từ này đọc vần với nhau: ice và mice) –Harry à?
Harry đã trượt khỏi ghế, quì trên đầu gối và bây giờ đang cúi ngưới trên tấm thảm mòn xơ xác trải trước lò sưởi, nhìn chằm chằm vào đống lửa.
Này - Harry? Ron nhập ngừng nói. Tại sao bạn lại ngồi như vậy?
Vì mình vừa nhìn thấy đầu của chú Sirius trong đống lửa, Harry nói.
Cậu nói hoàn toàn bình tĩnh; lần cuối cùng, cậu đã nhìn thấy đầu của chú Sirius trong đống lửa và nói chuyện với chú vào năm ngoái; tuy nhiên, cậu không chắc lắm là lần này cậu đã thực sự nhìn thấy … cái đầu biến mất rất nhanh …
Đầu của chú Sirius? Hermione lặp lại. Bạn định nói là giống như khi chú ấy muốn nói chuyện với bạn trong suột thời gian diễn ra cuộc thi Cúp Tam Pháp Thuật à? Nhưng chú ấy sẽ không làm như thế vào lúc này, nó sẽ quá là - chú Sirius!
Cô bé thở hổn hển, nhìn chằm chằm vào đống lửa; Ron đánh rơi cây bút. Ở giữa đống lửa đang nheo vui nhảy múa hiện ra đầu của chú Sirius, mái tóc đen dài bao phủ quanh gương mặt đang cười toe toét.
Chú bắt đầu nghĩ là con đã vào giường trước khi những người khác biến mất khỏi đây, chú nói. Chú kiểm tra hàng tiếng đồng hồ rồi.
Chú thò đầu ra khỏi đống lửa mỗi tiếng đồng hồ à? Harry nói, suýt phá ra cười.
Chỉ vài giây thôi để kiểm tra xem còn ai không.
Thế nhỡ chú bị nhìn thấy thì sao? Hermione lo lắng nói.
Ờ, chú nghĩ là có một cô bé năm nhất, chú đoán dụa vào cái nhìn của cô bé – có thể đã thoáng nhìn thấy chú lúc sớm, nhưng đừng có lo Sirius vội vàng nói khi thấy Hermione bịt tay lên mồm, Chú biến ngay lúc cô bé nhìn trở lại và chú cá là cô bé chỉ nghĩ rằng đó là một khúc gỗ có hình dáng bất bình thường hay cái gì đó tương tự vậy.
Nhưng mà, chú Sirius, đây là rủi ro rất tồi tệ - Hermione bắt đầu.
Con nói sao mà giống bác Molly quá, chú Sirius nói. Đây là cách duy nhất để chú có thể gặp Harry và trả lời bức thư của nó mà không phải sử dụng mật mã - mà mật mã nào rồi cũng có thể bị phá.
Ngay khi chú nhắc đến lá thư của Harry, cả Hermione và Ron quay lại nhìn chằm chằm vào cậu.
Bạn không nói là bạn đã viết cho chú Sirius! Hermione nói với vẻ buộc tội.
Mình quên mất, Harry nói, điều này hoàn toàn là sự thực; cuộc chạm trán với Cho tại Chuồng Cú đã quét sạch mọi thứ khỏi đầu cậu. Đừng có nhìn mình như thế, Hermione, không một ai có thể đoán ra đựoc thông tin bí mật gì từ lá thư đó, đúng không chú Sirius?
Đúng vậy, lá thư rất kín đáo, chú Sirius mỉm cười nói. Dù sao, chúng ta cũng phải nhanh lên đề phòng trường hợp chúng ta bị quấy rầy cắt ngang – vết thẹo của con.
Cái gì cơ -? Ron bắt đầu, nhưng Hermione cắt ngang cậu. Chúng ta sẽ nói sau. Tếp tục đi chú Sirius.
Chú biết không thể giỡn chơi được mỗi khi nó bị đau đâu, nhưng chúng ta không nghĩ là thực sự cần phải lo lắng nhiều về nó, đúng không?
Vâng ạ, và cụ Dumbledore nói rằng nó sẽ đau mỗi khi Voldemort có tình cảm mạnh mẽ, Harry nói, và như thường lệ, lờ đi những cái nhăn mặt của Ron và Hermione. Vì vậy, có thể là, con cũng không biết nữa, hắn đã tức giận hay đại loại như vậy vào cái đêm con bị phạt cấm túc.
Tốt lắml, bây giờ hắn đã trở lại nên vết thẹo sẽ bị đau thường xuyên hơn, Schú irius nói.
Chú có nghĩ là giáo sư Umbridge đã làm cái gì đó khi chạm vào con lúc con bị phạt cấm túc ở chỗ bà ấy không? Harry hỏi.
Chú nghi ngờ việc đó, chú Sirius nói. Chú biết tiếng tăm của bà ấy và chú chắc chắn bà ấy không phải là một Tử thần Thực tử -
Bà ấy đủ xấu xa để trở thành bọn chúng, Harry ủ rũ nói, Ron và Hermione gật đầu mạnh mẽ để tán thành.
Phải, nhưng thế giới này lại không chia ra thành những người tốt và những Tử Thần Thực Tử, chú Sirius nói với nụ cười châm biếm. Chú biết là bầ ấy rất khó chịu trong công việc, tuy nhiên — cháu nên lắng nghe thầy Remus nói về bà ấy.
Thầy Lupin cũng biết bà ấy ạ? Harry sốt sắng hỏi, cậu nhớ lại những lời bình phẩm của giáo sư Umbridge về những kẻ tạp chủng nguy hiểm trong tiết học đầu tiên.
Không, chú Sirius nói, Nhưng bà ấy đã thảo ra một Đạo luật chống lại Người Hoá Sói cách đây hai năm khiên cho thầy Lupin không thể kiếm được việc làm.
Harry nhớ lại trông thầy Lupin tồi tàn như thế nào vào thời gian đó và sự căm ghét giành cho giáo sư Umbridge trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết.
Cái gì làm cho bày ấy chống lại những Người Hoá Sói?" Hermione tức giận nói.
Chắc là do sợ hãi, chú đoán thế, chú Sirius nói, mỉm cười khi thấy cô bé phẫn nộ. Rõ ráng là bà ấy ghê tởm những người mang trong mình một nửa dòng máu người; năm ngoái, bà ấy phát động một chiến dịch tập trung những người đó lại, buộc họ đeo thẻ. Hãy thử tưởng tượng xem phải hao phí thời gian và công sức như thế nào để khủng bố mấy người đó trong khi thả lỏng những đám giẻ rách như Kreacher.
Ron cười to nhưng Hermione có vẻ không vui.
Chú Sirius! cô nói với vẻ quở trách. Thiệt tình mà nói, nếu như chú nỗ lực một chút xíu với Kreacher, con tin chắc là ông ấy sẽ đáp ứng lại. Suy cho cùng, chú là thành viên duy nhất trong gia đình mà ông ấy phục vụ, và Giáo sư Dumbledore nói rằng -
Thế nào, bài ging của giáo sư Umbridge như thế nào? Sirius cắt ngang. Liệu bà ấy có luyện cho các con giết những kẻ tạp chủng không?
Không, Harry nói, lờ Hermione trông có vẻ bị sỉ nhục khi bị cắt ngang bài phát biểu bảo vệ. Bà ấy không để cho bọn con thực hiện phép thuật nữa cơ!
Tất cả những gì bọn con làm là đọc quyển sách giáo khoa ngu ngốc, Ron nói.
Rõ rồi, chú Sirius nói. Nguồn tin nội bộ của chúng ta từ Bộ Pháp Thuật cho biết ông Fudge không muốn các con được luyện tập chiến đấu.
Luyện tập chiến đấu! Harry hoài nghi lặp lại. Thế ông ấy nghĩ bọn con làm cái quái gì ở đây, lập một đội quân phù thuỷ chắc?
Đó chính xác là cái ông ấy nghĩ con đang làm, chú Sirius nói, Ờ, đúng hơn thì, đó chính xác là cái mà ông ấy sợ cụ Dumbledore đang làm – lập một đội quân riêng, để cụ có thể kiểm soát được Bộ Pháp Thuật.
Tất cả ngừng lặng vào lúc đó, sau đó Ron nói, Đó là điều ngu ngốc nhất mà con được nghe, không kể đến cái đống mà Luna Lovegood đã nói.
Vì vậy, bọn con bị ngăn không cho học môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc ám chỉ bởi vì ông Fudge sợ bọn con sẽ sử dụng những Lời Nguyền để chống lại Bộ Pháp Thuật? Hermione nói hết sức giận dữ.
Trúng phóc, chú Sirius nói. Ông Fudge cho rằng cụ Dumbledore sẽ không ngừng lại chừng nào cụ chưa nắm được quyền lực. Ông ấy bị hoang tưởng về cụ Dumbledore. Chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi ông ấy vu cáo một tội gì đó và bắt giữ cụ Dumbledore thôi.
Điều đó nhắc nhở Harry về lá thư của anh Percy.
Chú có biết cái gì sẽ xảy đến với cụ Dumbledore trong tờ Nhật Báo Tiên tri ngày mai không? Anh trai Percy của Ron cho rằng sẽ có -
Chú không biết, chú Sirius nói, Chú không gặp ai trong Hội Huynh đệ Phượng Hoàng suốt những ngày cuối tuần qua, tất cả bọn họ đều bận. Chỉ có mỗi Kreacher và chú ở đó thôi
Rõ ràng là có chút cay đắng trong giọng chú Sirius.
Thế chú cũng không có tin tức gì của bác Hagrid à?
À phải… chú Sirius nói, Bác ấy đáng lẽ đã trở về lúc này rồi, nhưng không ai ai biết chắc cái gì đã xảy ra với bác. Sau đó khi nhìn thấy vẻ mặt bị tác động mạnh của bọn chúng, chú nói thêm, Nhưng cụ Dumbledore không lo lắng lắm, vì vậy các con cũng đừng có tự đặt mình vào tình trạng lo lắng đó; Chú chắc là bác Hagrid sẽ ổn thôi.
Nhưng nếu bác ấy đáng lẽ là phải trở về rồi … Hermione nói với giọng nhỏ và lo lắng.
Bà Maxime đi cùng với bác ấy, chúng ta vẫn liên lạc với bà ấy và bà ấy nói rằng họ đã chia tay nhau để trở về nhà - nhưng không có vẻ gì là bác ấy bị thương hay là - không có vẻ gì là bác ấy không ổn.
Không tin tưởng lắm, Harry, Ron và Hermione trao đổi cho nhau những cái nhìn lo lắng.
Nghe này, đừng có hỏi quá nhiều về bác Hagrid, chú Sirius hấp tấp nói, nó chỉ khiến cho người ta chú ý thêm vào sự thật là bác ấy chưa trở lại và chú biết là cụ Dumbledore không muốn thế. Bác Hagrid rất vững chãi, bác ấy sẽ ổn thôi. Và khi bọn chúng không có vẻ vui mừng với điều đó, chú Sirius đế thêm, Khi nào bọn cháu có chuyến viếng thăm làng Hogsmeade vào cuối tuần? Chú đang nghĩ, chúng ta đã ở ga với một con chó, đúng không? Chú nghĩ rằng chú có thể —
Không! Harry và Hermione cùng nói to.
Chú Sirius, chẳng lẽ chú không đọc Nhật báo Tiên tri? Hermione nói với vẻ lo lắng.
Tờ báo đó, chú Sirius lầu bầu nói, Bọn họ luôn đoán mò xem chú ở đâu, họ chẳng bao giờ biệt nơi lẩn trốn thực sự của chú -
Phải, nhưng bọn con nghị rằng, lần này họ sẽ đoán ra, Harry nói. Cái điều mà thằng Malfoy nói trên tàu ho khiến bọn con nghĩ rằng nó đã biết đó là chú, và bố nó cũng có mặt trên sân ga lúc đó, chú Sirius – chú biết đấy, là lão Lucius Malfoy – vì vậy chú đừng có đến đây, bất kể chú làm điều gì. Nếu thằng Malfoy nhận ra chú nữa -
Thôi được, thôi được, chú biết rồi, chú Sirius. Chú có vẻ không hài lòng. Chỉ là ý tưởng thôi mà, chú nghĩ là con thích chúng ta đi cùng nhau.
Con rất muốn, con chỉ không muốn chú bị đưa vô lại ngục Azkaban! Harry nói.
Có một lúc ngừng khi cú nhìn vào Harry, có một nếp nhăn giữa hai mắt trũng sâu của chú.
Con không giống ba con nhiều như chú nghĩ, cuối cùng chú nói, có một chút lạnh nhạt trong giọng chú. Hiểm nguy luôn là trò giỡn đối với anh James.
Xem này -
Thôi được rồi, chú nên đi thôi, chú nghe thấy tiếng Kreacher đang xuống gác, chú Sirius nói, nhưng Harry chắc chắn là chú đang nói dối. Hãy viết cho chú thông báo thời gian chú có thể trở lại đây qua đống lửa, được không? Nếu như cháu có thể chấp nhận rủi ro?
Có một tiếng bụp nhẹ, và ni vốn đầu của chú Sirrus hiện ra lại hoàn toàn là ngọn lửa như cũ.

 

♡₊˚ 🦢・₊✧


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC