Chương 1: Xuyên không, trọng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Đùng, Đùng.." Bầu trời đầy mưa giông nổi lên những tia sáng cắt ngang thiên địa, lúc này trên đỉnh vân phong đứng lấy ba thân ảnh, chỉ thấy một nữ nhân với mái tóc trắng, lông mày trắng như tuyết với đôi môi đỏ rực đang bị mái tóc rối bời che gần hết nhưng đang không ngừng trào máu hướng về 2 thân ảnh đứng trước mặt nói "Tại sao, tại sao chứ, tại sao các ngươi lại phản bội ta.." Nàng run rẩy đôi môi 1 tay đang che lấy bụng đầy máu nhuốm đầy váy trắng mỹ lệ của mình, một tay cầm bội kiếm chỉ về đôi nam nữ trước mặt

"Tại sao ư, tại vì thanh ca yêu ta nhiều hơn tiện nhân ngươi, quanh năm chỉ biết giữ cái mặt lạnh tanh tu luyện, thì ngươi làm được cái gì chứ, nếu không phải vì chiếm được cơ gia thì bọn ta đâu phải lén lút yêu nhau như thế này" một người con gái mái tóc đen với khuôn mặt diễm lệ sắc sảo đang không ngừng cười chế giễu và tựa đầu vào trong ngực người nam nhân bên cạnh.

Người nam nhân này không tính là tuyệt sắc nhưng lại mang 1 gương mặt ấm áp gần giũ khiến người ta luôn muốn chủ động lại gần, lúc này lạnh mặt hướng về phía nữ nhân đang đổ đầy máu kia "Tuyết Nhi nói đúng rồi đó, nếu không phải vì chiếm được cơ gia thì ta đâu phải ngàn năm nay không ngừng lấy lòng nữ nhân mặt lạnh như người chứ" vừa nói vừa không ngừng từng trận lửa nóng, bàn tay không ngừng xoa xoa đại thủ của người nữ nhân tên Tuyết nhi bên cạnh làm cho ả ta không ngừng phát ra những tiếng dụ hoặc mê người.

"Đồ cẩu nam nữ các người, ta chưa từng đối xử tệ bạc với 2 người, 1 người là ta cứu ra từ bọn buôn nô ɭệ, 1 người là ăn mày ta thu nuôi, nhưng luôn coi như huynh đệ tỷ muội đối đãi.. khụ. Khụ..". Vừa nói dứt lời nàng liền ho ra một ngụm máu, máu tiêu dính lên y phục và máy tóc màu trắng làm nàng giờ phút này vừa thê thảm vừa diễm lệ mê người, sau đó nhìn hướng người nam nhân nói tiếp.

"Thậm chí, khi biết được tâm ý của ngươi ta cũng đã chấp nhận ngươi, không màng thân phận mà lập hôn ước với ngươi, vậy.. khụ.. khụ khụ" Đang định nói tiếp thì nàng không ngừng ho ra từng ngụm máu đỏ tươi nhuốm tanh cả một vùng không gian thì người nam nhân kia mới bày ra vẻ mặt đê tiện hạ lưu, đâu còn là vẻ mặt ấm áp mà người ta muốn lại gần nữa, giờ phút này nhìn hắn như một tên đê tiện, âm hiểm xảo trá

"Làm hôn phu của ngươi, nực cười, ngàn năm nay thậm chí cả đến 1 ngón tay của ngươi ta cũng chạm không đến thì hôn phu cái thá gì" Nói xong hắn lấy khuôn mặt biếи ŧɦái đê tiện nhìn vão nữ nhân trong ngực "Đau như Tuyết Nhi biết ta cần gì biết ta muốn gì".

Nói xong hắn lại nhìn nữ nhân áo trắng kia mặt lạnh nói "À, mà nãy giờ ngươi nói nhiều quá rồi đó, đi chết được rồi"

"Chết, dù chết ta cũng phải lôi theo đôi cẩu nam nữ các người" Ngửa mặt lên trời hết lớn vận chuyện linh khí yếu ớt còn lại trong cơ thể, đan điền rung chuyển dữ dội, linh lực cấp tốc bành trước ra xung quanh, đúng bây giờ nàng đang muốn tự bạo nguyên thần, muốn lôi theo đôi cẩu nam nữ này chết cùng.

"Không ổn, chạy" Người nam nhân mặt mày đe tiện lúc này xám như tro hướng người nữ nhân bên cạnh nói, từ trong ngực cấp tốc lấy ra 1 lá phù nhanh chóng bóp nát, hai người nhanh chóng tiêu thất trong thiên địa, giờ phút này chỉ còn lại một vụ nổ lớn chấn động cả đỉnh vân sơn, xuyên thấu cả những lôi kiếp trên trời.

"Keng, sinh mệnh kết thúc".

"Keng, xác nhận đủ điều kiện tái tạo sinh mệnh mới, đang trong tiến trình tái tạo..".

"Keng, hoàn tất tái tạo sinh mệnh, hệ thống tự động ngủ đông 15 năm".

Địa cầu, Vọng Hải, Trung Quốc năm xxx, trong 1 biệt phủ xa hoa, "óe, óe.." tiếng trẻ con khắp vang vọng khắp biệt phủ, lúc này người hầu mới vội vàng nhấc điện thoại gọi lên "Lão gia, tiểu thư chào đời rồi." Vừa nói xong đầu bên kia liền lập tức cúp máy.

Gần 15 năm sau

Lúc này trên 1 chiếc siêu xe, phía sau đang ngồi một cô gái, cô gái này có bộ tóc đặc biệt khác người, bộ tóc trắng như tuyết mùa đông dài quá mông, dôi mày liễu sắc sảo trắng y hệt như bộ tóc kia, làn da trắng như tuyết lúc này đang mặc bộ đồng phục màu đên trắng của nhà trường càng tôn lên làn da của của cô ấy, đôi môi đỏ rực kèm theo đó là khuyên mặt trắng bóc tuyệt mỹ như thiên sứ lại hàm chứa trong đó một ít vẻ diễm lệ và kiều mị, có lẽ cô ấy thực sự là một thiên sứ nếu như phía dưới không phải là một đôi gò bông ngoại cỡ như đang muốn nổ tung bộ đồng phục kia, vòng eo ma quỷ lúc hiện lúc ẩn sau bộ đồng phục, dưới bộ váy dài qua gối một chút là 1 đôi chân ngọc đẹp không tì vết, cả người không ngừng tỏa ra hương thơm dụ nhân, nếu nói cô gái này cao chỉ khoảng 1m65 liệu bạn có tin, tỉ lệ cơ thể quá hoàn hảo vượt xa cả nhưng siêu mẫu quốc tế.

Lúc này bỗng "ring ring ring" tiếng điện thoại kêu không ngừng vang lên, cô gái liền vội vàng từ trong cặp sách lấy ra điện thoại và nghe, đầu dây bên kia cất tiếng trước

Một giọng nói trầm ấm, mang theo vẻ cưng chiều vang lên "Thiên Linh, con về đến nhà chưa, con thích quà gì về ba mua cho con"

Lập tức một giọng nói ngọt ngào dụ nhân vang lên "Ba, con không cần gì hết, ba đi nhanh rồi về với con" Giọng nói dụ nhân nhưng mang theo vẻ nũng nịu làm người nghe thật thực cốt tiêu hồn

"Rồi, rồi, ba về liền" giọng nói vẫn mang theo vẻ cưng chiều tột độ lại ấm áp khôn lường, vừa nói xong đầu dây bên kia liền vang lên "tút, tút". Lúc này trong một văn phong lớn, xa hoa, đang ngồi một người nam nhân nhìn thực trẻ tuổi nhưng mang theo khí chất già giặn và ấm áp đang không ngừng nhìn về hình nền điện thoại, hình nền điện thoại lúc này nhìn vào là liền nhận ra đây chính là cô gái tên Thiên Linh ngồi trên xe lúc nãy. Bỗng tiếng "cạch, cạch" gõ cửa vang lên.

"Vào đi" Giọng nói lạnh lùng từ nam nhân ấm áp hồi nãy vang lên giờ chỉ toàn phát ra vẻ lạnh lùng, băng sơn làm người không tự giác được mà run sợ.

Cánh của mở ra, kèm theo đó là một thân ảnh đang mang theo một ít tài liệu, đạt trên bàn liền hướng mặt về người nam nhân kia nói.

"Chủ tịch, đây là tài liệu mà ngài cần, xe cũng đã chuẩn bị xong".

"Rồi" Giọng nói lạnh lùng lại vang lên, người vừa đưa tài liệu vào liền lập tức ra ngoài.

Trong phòng giờ chỉ còn người nam nhân được gọi là chủ tịch kia, lặng lẽ giở tài liệu ra xem qua chút, liền ra khỏi phòng hướng về dưới công ty mà đi, trên dường đi, gặp không ít người gọi nam nhân kia là Cơ tổng cũng như cũng như một tiếng chủ tịch, nhưng người nam nhân vẫn biểu hiện một khuôn mặt lạnh lẽo đi đến một chiếc siêu xe dưới công ty rồi hướng về phía nội thành xa hoa của vọng hải mà đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net