Chương 18: Vả mặt, " quà " tặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


______________________________________________

"Kẽo kẹt, xẹt...". Thợ giải thạch đặt đá trên máy bắt đầu cắt và mài. Một màu xanh cây hiện ra sau lớp mài.

Ngay khi vừa hiện lên, mọi người ở đây liền lập tức tĩnh, mặt của Thổ Nhĩ thì đang há hốc mồm không thể tin nổi.

"Giải tiếp". Sắc mặt nàng vẫn không đổi lạnh lùng nói tiếp, đến khi một viên ngọc bích sáng lấp lánh màu cây hiện lên

"Là..là đế vương lục". Một người có kiến thức hét ầm lên.

"Không..không phải chứ". Mấy người theo sau cũng ồ ạt nghị luận lên.

"Một..một viên này cũng đáng giá vài tỷ a".

Nàng cũng không quan tâm lắm, tiếp tục bảo người giải hai viên còn lại, Ngay khi hai viên vừa giải xong, tĩnh, tĩnh tĩnh. Tĩnh đến nỗi cả tiếng thở cũng nghe thấy rõ ràng.

"Không,...không thể nào.", Lúc nãy Thổ Nhĩ khiếp sợ bao nhiêu, chưa kịp tỉnh lại thì hắn đã sốc ngay bởi hai thứ trước mặt này, lắp bắp nói.

"Qu..y, ..mã..mã". Hắn lắp bắp sợ hãi nói, bàn tay khô quắt nhẹ nhàng chạm lên hai vật trước mặt.

Hai vật mà hắn đang chạm là một con rùa và một con ngựa. Đúng, thứ mà nàng vừa giải ra là hai viên ngọc bích đã sinh thành hình dạng trong tự nhiên. So với đế vương lục nó là một bảo vật vô giá thì không quá sai.

Hàn Thiên trên mặt biểu hiện cũng đầy vẻ kinh ngạc, bây giờ mọi người đa số đã tập hợp ở đây. Trên mặt người nào người nấy đều không dấu được vẻ kích động.

"Cô gái, tôi là chủ tịch của công ty đá quý. Ba vật này của cô tôi trả giá 10 tỷ, không biết". Một người trung niên nam tử bước tới, trên mặt không dấu nổi thần sắc kích động, hắn còn chưa nói xong liền bị một vài thanh âm cắt đứt.

"10 tỷ mà cũng dám ra, cô gái tôi ra giá 15 tỷ". Lại một trung niên nam tử đi tới.

Liên tục từng thanh âm dồn dập hỏi mua, giá cả liên tục tăng.

"Các ngươi nghĩ những thứ này muốn mua là mua sao". Lúc này một lão nam nhân đi tới, người nam nhân này mặc một bộ hán phục trắng, râu tóc bạc phơ, mọi người thấy người này tới liền kinh ngạc, ngay cả Thổ Nhĩ cũng vội cung kính.

"Vãn bối Thạch Nhĩ chào Thạch gia gia chủ".

Người lão nam nhân kia chỉ ừ một tiếng cho có lệ , tiến lại gần nàng, vẻ mặt ôn hòa.

"Cô nương, ba thứ này cô bán bao nhiêu có thể tùy ý ra giá, nếu được Thạch mỗ ta xin mua lại". Lúc nãy từ xa hắn đã thấy trọn một màn này, sự xuất hiện của quy mã và đế vương lục khiến hắn cực kỳ kích động, dù có phải bán sạch gia nghiệp hắn cũng phải lấy được ba thứ này về.

"Đế vương lục có thể bán, hai thứ kia không thể". Nàng mở miệng bình tĩnh nói, nàng biết là ba của nàng và Hàn Thiên cũng rất thích ngọc phỉ thúy, hai thú này làm quà cho bọn hắn cũng không tệ.

"hầy, vậy viên đế vương lục kia thạch mỗ ra giá 7 tỷ, cô nương thấy thế nào". Hắn cũng đã đoán trước kết quả này, một người có thể giải ra được thứ này có thể đơn giản sao. Tuy hai thứ kia mua không được, thì đế vương lục hắn phải mua được.

"Được". 7 tỷ, cái giá này thật sự rất cao, nếu gia công lại thì cũng chỉ hơn được 7 tỷ một chút. Đánh giá lão nhân trước mặt một chút, thầm nghĩ lão nhân này không tồi.

"Đây là thẻ ngân hàng, đây là danh thiếp của lão". Hắn đưa danh thiếp cùng tiền cho nàng rồi nâng niu cầm viên ngọc bích trên tay, không khỏi tò mò hướng nàng hỏi.

"Lão mỗ mạo muội hỏi một chút, hai vật còn lại cô nương định làm gì". Hắn thật sự rất tò mò về việc này. Hai vật vô giá như vậy người nữ nhân trước mặt này muốn làm gì a

"Ừm, chắc là tặng đi". Nàng cũng không dấu diếm gì, hào phóng nói ra. Tĩnh, xung quanh lại im re thêm lần nữa

"Tặng...". Cầm ngọc lục bích trên tay, hắn không ngừng nhẩm đi nhẩm lại tự này. Một bảo vật vô giá nói tặng là tặng xem ra người con gái này không đơn giản một chút nào.

Nàng cũng chả chú ý đến thái đọ của mấy người này là mấy

"Mang những viên đá lúc nãy ta mua, toàn bộ giải". Nàng nhẹ nhàng nói, lúc nãy tiền nàng mua mấy cục đã nãy cũng phải hơn mấy trăm triệu chứ đùa.

Toàn bộ đá được mang lên trước con mắt kinh ngạc của mọi người.

Toàn bộ thạch được giải, bày ra trước mặt những người đang có ở đây là một bàn đầy toàn ngọc bích, toàn là những viên ngọc bích lam băng trở lên, có vài viên còn tỏa ra màu huyết.

"Trời ạ...".

"Cái quỷ gì thế này..".

Nàng lựa ra mấy viên huyết ngọc, vài viên lam băng chất lượng tốt nhất để sang một bên cùng với quy mã, nhẹ nhàng chỉ tay về phía còn lại nói.

"Hơn một trăm viên lam băng này không biết Thạch lão có hứng thú".















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net