Chương 25: Điều tra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lúc này ở trường học

_______________________________________________________________

Trong giờ

"Ngày mai, lớp năm nhất chúng ta sẽ có chuyến đi du lịch trải nghiệm khoảng hơn 1 tuần, ở một số địa điểm khác nhau".

"Các em về nhớ chuẩn bị đầy đủ.". Người phụ nữ đứng trên bục giảng nói, nhìn qua thì ai cũng biết đây là giáo viên rồi.

"keng,keng" tiếng chuông của tiết học kết thúc.

Từ cái lúc bữa tiệc sinh nhật đến giờ thì Lê Diễm cũng không thấy tìm nàng nữa, cũng ít chạm mặt nhau. Sự thay đổi này ở trường làm nàng cũng vui vẻ lên không ít.

Hôm nay lúc ở nhà nàng có tự tay làm sandwich.

Lúc nàng làm Cơ Hạo thấy vậy cũng đòi nàng làm cho hắn, bất đắc dĩ nàng phải làm liền 3 hộp sandwich.

"Hàn mạc, hôm nay em có làm sandwich a." Nàng hướng hắn đang nằm bên cạnh nói, nhẹ nhàng đưa một hộp cho hắn.

"Em..làm." Hắn nghi hoặc lẩm bẩm một câu, nàng thấy vậy nhẹ nhàng gật đầu. Lấy sandwich từ trong hộp ra cắn luôn một ngụm.

Nhìn hắn ăn vậy, nàng mỉm cười, quay đầu chóng tay nhìn sang hắn

"Ngon không..".

"Ngon lắm..". hắn hạnh phúc gật đầu nói, thấy hắn ăn dính thức ăn trên miệng nàng liền lấy khăn giấy trong cặp xách ra lau cho hắn.

Nhìn xa thì cảnh này y hệt một đôi tình nhân. Lê Diễm đứng ở ngoài nhìn thấy, sắc mặt tức khăn đen như tro tàn, nghiến răng ken két.

Nàng và Hàn Mạc cứ vui vẻ như vậy cười cười nói nói đâu chú ý đến vẻ mặt đó của cô ta.

____________________________________________________________________________-

Bắc gia

"Đã điều tra ra được người đó chưa." Bắc liêm thanh âm trầm thấp, ngồi trên ghế gỗ hướng người nam nhân đeo kính gọng vàng trước mặt hỏi.

"Chưa, không có tin tức gì cả." Người nam nhân từ tốn trả lời.

Cái việc một người con gái liên tục đổ ra được toàn thạch quý, trong đó có hai viên đã sinh hình và một viên đế vương lục đã lan truyền rộng rãi.

Bắc Liêm lúc đầu nghe cũng không tin, nhưng được sự minh chứng của Thạch lão hắn mới nhờ đứa cháu của hắn điều tra tin tức về người kia.

Nhưng sự thật là người kia dường như bốc hơi khỏi thế gian này vậy, không hề có tư liệu gì.

Hắn còn đang muốn tìm để kết giao với cô gái đó. Những viên thạch bình thường thì đúng không lọt mắt hắn nhưng những viên thạch kia ai lại không muốn chứ.

Không chỉ hắn mà các thế gia khác cũng đã cử người đi điều tra nhưng không có kết quả gì. Xuất hiện rồi biến mất một cách bí ẩn.

Nhiều thế gia cũng đến hỏi Hàn Thiên về tung tích người kia

Dẫu sao những viên ngọc quý kia đều được cô gái kia tặng hết cho hắn. Nếu nói không liên quan thì quả là kỳ quái.

Hàn Thiên cũng chỉ bịa chuyện nói, cách đây vài năm hắn đã cứu cô giá kia một mạng khi rơi xuống vách núi, nên giờ cô ấy quay lại trả ơn.

Nghe vậy các thế gia cũng đành tin tưởng, cứu người ta từ cõi chết thì trả ơn như vậy cũng đúng. Bọn họ cũng chẳng hỏi được gì thêm, người nào người nấy buồn bã ra về.

__________________________________________________________________

Cơ gia

Nàng cùng cơ hạo vừa đi học về, đã thấy Cơ Thiên Bảo đang ngồi ngắm ngắm, xăm xoi cái gì đó. Nhìn kỹ thì đó là một con ngựa toàn thân được bao phủ bởi bảo thạch to cỡ 2 bàn tay.

"Ba, người đang xem gì thế." Nàng tuy biết nhưng vẫn giả bộ chạy lại ngồi bên cạnh hắn, tò mò chỉ chỉ con ngựa.

"ba đang xem con ngựa này a" Nói xong liền hướng nàng cười một tiếng, Cơ Hạo thì vẻ mặt không thể tin.

"Ba, đây..là". Hắn đã thấy qua thứ này qua ti vi rồi, dẫu sao tin tức về mấy thứ kia vẫn quá hot, không xem cũng không được. Hắn cũng nghe qua nhiều người trên lớp nói nữa nên cũng biết vật này.

"ừm, chính là nó". Có Thiên Bảo cũng không nói gì, thẳng thắn nói.

"Nhưng không phải nó là của Hàn bá sao." Hắn rất tò mò a, thứ này rõ ràng là cô gái kia cho Hàn bá mà, sao giờ một món lại ở trên tay ba mình được, không phải là...

Nhìn thấy suy nghĩ của hắn, Hàn Thiên vội cắt ngang

"Đừng nghĩ bậy, Lão tử Hàn Thiên đó tặng cho ba thứ này."

"Tặng,.." Cơ Hạo nghi hoặc hỏi, thứ này lại đem đi tặng sao.

"đúng, hắn nói hắn có hai con nên tặng ta một con" Cơ Thiên Bảo chỉ giải thích qua loa, vì hàn Thiên cũng chỉ nói với hắn như vậy.

Hắn cũng biết chắc chắn là có nguyên nhân khác, nhưng cũng không tiện hỏi làm gì.

Cơ Hạo cũng không hỏi gì thêm lại gần xem xem qua một chút.

Nàng nhìn hai người nam nhân nhìn nó chăm chứ như vậy, thầm nghĩ bọn họ vẫn thích thứ này a, có cơ hội kiếm thêm cho bọn họ một ít nữa mới được.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net