Chương 3: Quyết định, hồi ức và hiện tại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Âm thanh máy móc vang lên vừa dứt, nàng liền bị kéo vào 1 vùng không gian trong hệ thống, ở đây nàng được tiếp thu hết ký ức của quá khứ và cả hiện tại.

"Hệ thống, ngươi không biến mất" Nàng nhìn hệ thống với vẻ mặt nghi hoặc. Vì lúc trước nàng tự bạo nguyên thần thì hệ thối phải bị diệt rồi chứ. Sao giờ lại ở đây, đã vậy lại còn trọng sinh với nàng.

"Keng, Hệ thống là một thể với ký chủ".

"Do tiêu hao năng lượng để ký chủ trọng sinh. Bổn hệ thống phải ngủ đông mười lăm năm".

"Ra là vậy..". Sau đó nàng cũng không hỏi gì nhiều, nàng lục lại những ký ức mới ở thế giới, càng xem trong lòng lại càng trào dâng lên một cảm giác hạnh phúc. Thứ mà cả vạn năm trước nàng chưa bao giờ thật sự có được.

"Hệ thống, mở bảng trạng thái".

Ký chủ: Cơ Thiên Linh.

Tuổi: Mười lăm.

Cấp độ: Người bình thường.

Công pháp: Vô

Điểm thành tựu: 0

Trữ vật: Âm dương long phượng quyết (Cấp độ: Không rõ).

Vũ kỹ, thân pháp, đan dược, linh thú: Vô.

Nàng nhìn bảng trạng thái ngẫm nghĩ. Khi tự bạo đáng lý ra là tất cả mọi thứ đều mất hết rồi chứ. Tại sao công pháp không rõ đẳng cấp kia vẫn còn. Thiết nghĩ đến vấn đề khác nàng liền hỏi thử hệ thống nguyên nhân, kết quả chỉ là câu trả lời lạnh băng từ hệ thống.

"Keng, ký chủ không đủ quyền hạn để biết về điều này..".

Nghe câu trả lời vậy, nàng cũng chả hỏi thêm. Đời trước vì tài nguyên tu luyện không thiếu. Nàng củng chả quan tâm đến cái công pháp song tu này, nhưng giờ.. Nàng chỉ là một người bình thường. Hơn nữa kiếp trước nàng cũng nghe nói qua song tu là cách tu luyện nhanh nhất.

Hồi đó nàng thủ thân như ngọc chẳng quan tâm đến cuốn công pháp này. Nhưng muốn nhanh chóng trở về báo thù đôi cẩu nam nữ kia thì song tu có là gì chứ. Nghĩ là làm

Lập tức từ trong hệ thống nàng lấy ra mộ mảnh ngọc bội. Từ miếng ngọc xuất hiện hình ảnh của long phượng giao nhau, khí tức tràn ra khắp tứ phía trong không gian hệ thống.

Một giọt máu nhỏ lên miếng ngọc bội. Hàng loạt văn tự cổ xưa tràn vào đầu nàng. Chúng đang dung nạp linh khí và thanh tẩy những tạp chất tồn đọng.

Không biết bao lâu, trong không gian hệ thống một cô gái tuyệt mỹ đang ngồi tĩnh tâm tu luyện. Đột nhiên, đôi mắt chợt mở, một màu tím huyền ảo hút nhân đang lóe sáng. Không còn là khí tức thuần khiết như thiên sứ nữa. Thay vào đó, khí tức bây giờ thực mị nhân, câu hồn đoạt phách người khác, nhất là nam nhân.

Nàng cũng nhìn ra sự thay đổi của bản thân so với lúc trước rất nhiều, bảng trạng thái chợt mở.

Ký chủ: Cơ Thiên Linh.

Tuổi: Mười lăm.

Cấp độ: Luyện khí sơ kỳ.

Công pháp: Âm dương long phượng quyết (Cấp độ: Không rõ).

Điểm thành tựu: 0.

Không gian pháp bảo: Long phượng châu (Địa cấp hạ phẩm pháp bảo: Có thể thang cấp).

Vũ kỹ, thân pháp, đan dược, linh thú: Vô.

Sau khi dung hập cũng như dưới sự dẫn dắt của công pháp. Nàng đã thành công bước vào con đường đầu tiên của tu luyện. Nhìn thấy sự thay đổi của mình, nàng không khỏi nắm chặt tay.

"Đôi cẩu nam nữ, ngày ta trở về Thanh Phong giới, là ngày tàn của các ngươi".

Về long phượng châu, theo như hệ thống giải thích cho nàng. Nó là vật phẩm đi kèm với người tu luyện công pháp, tuy chỉ có địa phẩm nhưng nó có thể thăng cấp. Thế là đã không tồi rồi.

Tiến vào không gian thăm dò sơ qua. Không gian chỉ khoảng năm mét vuông nhưng cũng đã có cỏ cây hoa lá. Cung thoang thoảng được một ít linh khí.

Thoát ra khỏi hệ thống, thời gian bên ngoài vận không hề thay đổi tuy nàng ở trong hệ thống cũng khá lâu. Quay mặt qua nhìn người nam nhân trước mặt. Người nam nhân trông khoảng tầm ba mươi tuổi gì đó nhưng thực tế đã hơn bốn mươi rồi, gương mặt phất trần tuấn lãng. Trông có vẻ rất mệt mỏi nằm ở cạnh nàng, đây là ba của nàng ở thế giới này.

Theo ký ức khi nàng chứ thức tỉnh, người nam nhân này tên Cơ Thiên Bảo. Gia chủ của Cơ gia, chủ tịch của tập đoàn Cố thị, là một trong những người nam nhân quyền lực nhất ở vọng hải.

Nàng tên là Cơ Thiên Linh là em út, trên còn có hai ca ca. Đại ca là Cơ Minh, hai mươi bốn tuổi là trung tướng trẻ nhất trung quốc, từng thực hiện rất nhiều vụ chống tội phạm, khủng bố hàng đầu thế giới. Nhị ca là Cơ Hạo hai mươi tuổi, đang học ở đại học Vọng Hải. Thiếu gia của Cơ thị.

Đặc biệt là cả ba người con đều là Cơ Thiên Bảo dùng thụ tinh nhân tạo và công nghệ để tạo ra tới. Ký ức cho nàng biết là cả ba người nam nhân này đều cực kỳ ghét nữ nhân. Những lần tiếp xúc gần với nữ nhân là cực kỳ ít chứ đùng nói là thân mật, nhưng ngoại trừ nàng.

Cả ba người đều đối xử với nàng cực kỳ tốt, luôn nuông chiều và dung túng nàng. Chưa có cái gì nàng muốn mà không có được cả.

Kết thúc hồi ức, Lặng lẽ duỗi tay vuốt tóc người nam nhân đang gục bên cạnh, làm nàng không khỏi nhớ về kiếp trước.

Kếp trước nàng là tiểu thư của cơ gia, nhưng phụ mẫu bị ám sát khi nàng còn rất nhỏ tuổi. Khi đó nàng còn chưa kịp cảm nhận được hạnh phúc gia đình là như thế nào.

Nàng lớn lên trong sự ghẻ lạnh của người trong tộc, không có thiên phú tu luyện, hằng ngày bị ức hiếp. Cơ duyên làm nàng đạt được hệ thống rồi quất khởi. Nàng trưởng thành trong sự đau khổ và luôn muốn tìm kiếm sự hạnh phúc, nhưng rồi.. ".

Khi nàng đang hồi tưởng lại kiếp trước thì bỗng chốc tiếng nói vui mừng vang lên.

" Linh.. linh nhi, con tỉnh rồi, bác sĩ, bác sĩ.. "Người nam nhân, hay đúng hơn là baba nàng thấy nàng tỉnh liền vội vàng gào lên gọi bác sĩ. Nhìn người ba của nàng, người nam nhân lo láng cho nàng như vậy, trong lòng bỗng chốc dâng lên một dòng nước ấm. Nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn.

" Ba, được rồi, Linh nhi không sao, Linh nhi muốn về nhà ". Nàng nhẹ nhàng nói cho hắn.

" Nhưng.. nhưng.. con.. ". Hắn vẫn vội vàng, lo lắng hỏi, nhưng ngay lập tức bị nàng cắt đứt.

Nàng giả bộ hơi giận chút nói

" Ba, con không sao thật mà, hửm ".

" Hảo, ba đưa con về ". Hắn nhìn nàng một lúc rồi nói, nhìn nàng không có việc gì. Dù hắn vẫn rất lo lắng, nhưng hắn cũng sợ nàng giận, liền hùa theo nàng (Mồ, mị cũng muốn được sủng như vậy, nhưng đến giờ còn độc thân cẩu này, ghét ghê)".

Các nàng đọc truyện vui vẻ hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net