Chương 33: Lạnh lẽo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thật ra là lúc đầu nàng cũng đã cảm nhận được có gì đó rất lạ rồi.

Nàng cảm giác như có ai đó đang nhìn chằm chằm mình, nhưng cũng không phát hiện được gì cả. Lúc nãy khi ở trước cái cây nàng cảm giác được có gì đó đang thu hút nàng rất mãnh liệt, nàng suýt nữa thì chìm đắm vào trong đó rồi.

Nhanh chóng gạt suy nghĩ đó qua bột bên, lúc ba người trử lại thì mấy nhóm kia cũng trở về gần đầy đủ hết rồi. Đưa lạo thảo dược đó cho cô giáo liền nhanh chóng cùng hai nam nhân trở về khách sạn.

_________________________________________

Lúc này nàng đang nằm trên giường, không ngừng nghĩ đến cảnh hồi nãy, không biết có phải ảo giác hay không nhưng nàng thấy lướt qua được một đôi mắt đỏ như máu liền lập tức biến mất.

Làm xong nhiệm vụ thu thập thảo dược này, căn bản là đã hoàn thành nhiệm vụ ở địa điểm này, ngày mai sẽ bắt đầu xuất phát đến bãi biển phía tây.

Thời gian sau đó cũng trôi qua yên tĩnh, hai nam nhân cũng không làm phiền nàng, một ngày cúa thế qua đi.

_____________________________________________________________

11 giờ đêm.

Nàng nằm trên giường không tài nào ngủ được, cứ nhớ về cái cảnh lúc sáng sớm ở trong rừng. Đôi mắt không tự chủ được nhìn qua cửa sổ còn mở, liền thấy được khu rừng tối như mực ngoài kia.

Nhịn không được sự tò mò, liền nhanh chóng nhấc mông dậy, vận dụng linh lực một chút, nhanh chóng từ trong của sổ nhảy ra màn đêm thăm thẳm kia.

"Phịch.." Nàng tiếp đất một cách nhẹ nhàng, giờ này chắc mọi người cũng ngủ cả rồi, với lại chắc cũng không có ai đến phòng tìm nàng đâu.

Nghĩ vậy nhanh chóng nhấc chân chạy về phía sâu trong rừng.

Từng tiếng quạ kêu, tiếng chim động vật bay nhảy lạch cạch trong màn đêm tối tăm, nàng không khỏi có chút hơn rợn người. Nhanh chóng đến được chỗ cái cây.

"Cạch.. cạch." Nàng dẫm lên những chiếc lá khô dưới chân từ từ bước lại, lấy tay sờ thử cái cây một chút. Không hiểu tại sao ở chỗ cái cây này lại được ánh trăng chiếu rọi rất sáng.

Khung cảnh này đẹp như tranh vậy, ánh sáng tinh khiết của mặt trăng cộng hưởng với mái tóc xuyên thấu thân thể mềm mại của nàng, làm nàng trông như một tiên nữ không nhiễm bịu trần.

Nàng đang đắm chìm trong sự kỳ lạ này mà không biết từ bao giờ, phía sau nàng đã nhiều thêm một bóng người.

Người nam nhân này đầu tóc dài đen nhánh, để xõa lung tung sau lưng, trông như một cái bờm của một con sư tử vậy, mặc một loại cổ phục màu đen trắng trông rất xa xưa khoảng cả ngàn năm trước.

Cơ bắp lực lưỡng phơi bày qua lớp áo trắng. Điều đặc biệt là đôi mắt của hắn, một đôi mắt cực kỳ quỷ dị không giống con người. Con người của hắn là một màu đỏ như máu tươi tưởng chừng như có thể chảy ra huyết lệ bất cứ lúc nào ẩn hiện đàng sau lớp tóc dài.

Lúc này đôi mắt ấy đang tràn đầy du͙ƈ vọиɠ nhìn vào cô gái mỹ lệ dưới ánh trăng trước mặt.

Cười nhẹ một cái, liền nhanh chóng tiến lại gần, giơ bàn tay lực lưỡng ra, lập tức nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn đang sờ trên thân cây của nàng từ phía sau.

Nàng cũng vừa nghe thấy động tĩnh phía sau, cảm nhận được có cái gì đó, liền vội vang xoay người lại.

Nhưng không kịp, đôi tay của nàng đã bị bàn tay to lớn của hắn tóm gọn dơ lên cao, thực lãnh, đây là điều mà nàng cảm giác được, đôi tay này lãnh như hàn băng không giống người sống mà giống như kiêu...người đã chết.

Nàng liếc mắt liền nhìn thấy ánh mắt đỏ rực ấy, ánh mắt mà nàng nhìn thấy lúc chiều, nhưng giờ nó còn pha thêm dục hỏa, không hiểu sao ánh mắt đó làm nàng cảm thấy thực sợ.

Như kiểu hắn muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy, thân thể không tự chủ được mềm nhũn đi xuống như không muốn làm hắn giận.

Nhận thấy nàng như vậy, tròng mắt đỏ tươi của hắn hiện lên ý cười, nhẹ nhàng ghé vào tai cảu nàng thâm trầm, lạnh lẽo nói.

"Em để anh đợi hơi lâu rồi đấy" Hơi thở lạnh lẽo như gió mùa đông thổi vào trong tai của nàng làm nàng không tự chủ được thân thể run lên, mắt cũng nhắm lại.

sorry các nàng huhuhu mị đăng nhầm chương, tại viết nhiều qua nên lú rồi

mấy nàng cho mị xin lỗi huhu

vote cho mị với các nàng yêu, cmt cho mị biết các nàng thấy điểm nào trong truyện chưa hay để mị sửa nha.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net