Chương 4: Tu luyện, công pháp song tu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên đường trở về, nàng không ngừng suy ngẫm một số thứ. Cảm nhận một chút, thế giới này tuy linh khí rất mỏng như cũng có. Điều này đồng nghĩa với việc thế giới này vẫn tồn tại người tu chân.

Lục lại ký ức một lát, quả nhiên đúng như nàng dự đoán, Cơ gia của nàng ở thế giới này cũng là một gia tộc tu tiên. Chẳng trách vị thế là cao như vậy. Hơn nữa nàng còn biết người tu tiên ở thế giới này cực kỳ hiếm. Gần như nhân loại không hề biết đên chuyện này, vẫn chỉ nghĩ đây là một thế giới bình thường.

Nàng được sinh ra trong gia tộc tu tiên. Nhưng không may là nàng trời sinh kinh mạch không thông, khó có thể tu luyện. Ba và các ca ca nàng đã thử rất nhiều cách nhưng vẫn không được. Dẫu nàng không thể tu luyện, vẫn giống kiếp trước là một phế vật. Nhưng kiếp này nàng lại được yêu thương, được chiều chuộng, được chở che.

Cảnh giới trước mắt ở thế giới này được chia thành: Luyện lực - Nội tráng - Tông sư - Đại tông sư - Thiên sư. có năm cấp độ, mỗi cấp độ được chia thành bốn tiểu cảnh giới nhỏ hơn giống kiếp trước của nàng là: Sơ kỳ - Trung kỳ - Hậu kỳ - Đỉnh phong.

Cảnh giới nội tráng là bước đầu của tu luyện, cảnh giới này giúp người tu luyện khỏe hơn gấp chục lần người bình thường, giúp gân cốt dẻo dai, tịnh hóa cơ thể.

Cảnh giới nội tráng, vận dụng nội lực để tấn công, khác với nội tráng là chỉ dùng được ngoại lực.

Cảnh giới tông sư, có thể tay không dẫn vật, vận dụng nội lực ở mức độ cao hơn, đả thương đối thủ ở khoảng cách xa không thành vấn đề.

Cảnh giới đại tông sư và thiên sư thì theo như ký ức, đại tông sư cả thế giới chỉ có vài người. Họ đề là lão quái trăm tuổi, không mặc sự đời, số lần ra tay cực ít, không ai biết họ mạnh ra sao. Cảnh giới thiên sư tương truyền là có thể dời non lấp biển cưỡi mây vượt gió, nhưng chưa có ai đạt đến cấp độ này.

Và người ba trước mặt này của nàng là một người tu luyện đạt đên nội tráng hậu kỳ hàng thật giá thật. Hai ca ca của nàng, đại ca cũng mới bước vào nội tráng, còn nhị ca thì đang kẹt ở luyện lực hậu kỳ.

Trên đường đi về của chả có gì cả, ba nàng thì lái xe còn nàng ở đằng sau thử tu luyện một chút. một lúc sau nàng chẩm rãi mở mắt

"Hài.. Linh khí thực loãng, tu luyện như này hết thọ nguyên rồi cũng không đạt nổi trúc cơ, báo với chả thù". Nàng than thở nhẹ một chút, xe bỗng chốc dừng lại ở một biệt phủ xa hoa, nàng đã về đến nhà.

Như thường lệ, vừa về là đã thấy quản gia và người hầu ra nghênh đón, nàng cũng chả quan tâm lắm.

Cơ Thiên Bảo nhìn người hầu rồi quay sang nhìn nàng Linh nhi của hắn đã hôn mê hai ngày liền, chưa có gì vào bụng cả.

"Quản gia, bảo người hàu chuẩn bị cho tiểu thu mấy món tẩm bổ".

"Baba, con lên phòng nghỉ một lát, lát nữa thức ăn ba bảo người hầu để trước của phòng cho con là được". Nàng nhẹ nhàng quay sang hắn, bây giờ khí chất của nàng khác hoàn toàn lúc trước. không phải là khí chất thuần khiết gì đó nữa mà lã vũ mị câu nhân, làm người tiêu hồn thực cốt.

Nhận ra sự thay đổ lớn của con gái, nhượng Cơ Thiên Bảo không khỏi một trận bất ngờ. Tim của hắn không biết sao bỗng nhiên tăng tống, hơi thở cũng dồn dập lên. Nhưng điều này chỉ là thoáng qua thôi, sau đó hắn liền bày ra vả mặt thực nuông chiều nhìn nàng.

"Hảo, vậy để ba dìu con lên phòng".

Nàng cũng chẳng có ý định cự tuyệt, cả đời chưa từng có được cảm giác hạnh phúc. Bây giờ có rồi thì phải biết nắm bắt, Hắn dìu nàng lên phòng. Nhìn từ xa cứ ngỡ là một đôi tình nhân, chứ ai nghĩ là ba con chứ.

Cứ như vậy một đường hắn dìu nàng lên phòng, biểu hiện của Thiên Vạn Bảo lúc này bình thường y như người cha đối với con vậy. Nhưng ai bết sâu trong lòng hắn hiện tại là một mảnh lửa nóng, lúc này nàng vẫn mặc một bộ váy mỏng như màu đỏ.

Sự tương phản giữa mái tóc và đôi mày liễu trắng như tuyết càng tô lên vẻ vũ mị của nàng. Hắn cao hơn nàng rất nhiều. Đứng ở góc độ của hắn là vừa đúng có thể chiêm ngưỡng được 2 mảnh trắng bóc trên ngực nàng. Rạch ở giữ là một đường sâu hun hút. Nhượng hắn không khỏi đỏ cả mắt.

Nhiều năm qua thì đây là lần đầu hắn có cảm xúc mãnh liệt với nàng đến như vậy. Chỉ dìu nàng một đoạn lên phòng mà khiến hắn cảm giác như đang bị tra tấn bởi cực hình vậy.

Đóng của phòng lại, lúc này ở ngoài vẫn bình thường. Nhưng của vừa đóng lại mặt nàng không tự giác được đỏ lên, khí tức xử nam cương dương vẫn thoang thoảng đâu đây. Nàng không khỏi mắng một tiếng chết tiệt, thì ra tất cả những điều này là do quyển công pháp kia gây ra.

Qua hệ thống, thì nàng cũng biết quyển công pháp kia không phải là quyển công pháp song tu thông thường. Không phải muốn song tu với ai cũng được.

Mà nam nhân cùng song tu với nàng bắt buộc phải thỏa mãn điều kiện của quyển công pháp kia. Nếu không sẽ bạo thể mà chết, hệ thống cũng vô phương cứu chữa.

Công pháp kia nói, nàng muốn song tu với bao nhiêu nam nhân cũng được. Sau khi song tu thì nàng sẽ đối với nam nhân đó cũng như nam nhân đó đối với nàng như có một sứ hút vô hình nào đó, khiến họ không thể buông bỏ. Nhưng điều kiện là tất cả các chỉ số như: nhan trị, thân thể, tinh lực phải đạt chín mươi trên một trăm thành. Hơn hết khi lần đầu song tu thì người đó phải là xử nam.

Theo như tìm hiểu thì cả ba chỉ số kia tối đa là một trăm thành mà theo nàng biết thì ở Thương Lan đại lục của nàng hình như chả có người nào đạt chuẩn đi. Thầm nghĩ hồi đó thật may mắn không tu luyện quyển công pháp quái gở này, thân thể nàng sẽ phản ứng lên khi gặp được người đủ điều kiện.

Đúng rồi đó, người ba ba yêu dấu kia của nàng lại đạt đủ điều kiện mới đau chứ.

Nghĩ vu vơ một lát rồi nhanh chóng tiến về phía vòng tắm để thay tẩy lại cơ thể. Đã ba ngày nàng không tăm rồi, cộng thêm lúc này được công pháp tẩy gân phạt cốt. Cơ thể giờ thật khó chịu.

Quần áo cởi ra là một thân hình đẹp như tượng tạc. làn da mái tóc trắng hơn cả tuyết mùa đông. Bộ ngực phá lệ lớn bạo mãn nhưng luôn ngạo nghễ đứng thẳng không hề rũ xuống chút nào. Vòng eo rắn nước không xương một tay có thể ôm trọn. Bờ mông tròn trịa vểnh cao lên như đang dụ người tới đánh.

Nàng tự nhìn mình trong gương thầm nghĩ cuốn công pháp kia là chết tiệt mà, thay đổi luôn khí chất của nàng. Cơ thể lại tự sản sinh ra một lực hút chết người đối với nam nhân.

Cũng chả nghĩ nhiều tắm một lúc rồi khoác luôn bộ đồ ngủ đi ra khỏi phòng tắm. Ăn xong đò ăn mà người hầu mang đến ngoài cửa liền leo lên giường tu luyện cả một đêm.

Đọc truyện vui vẻ nha mấy nàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net