Chương 73: Trò hề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhưng mới chỉ bước được vài bước lại bị Lệ Diễm ngáng đường, cô ta nhanh chóng lấy khăn cùng nước đã chuẩn bị từ lúc nào, õng a õng ẹo lắc lắc mông.

"Hàn mạc ~~, em có chuẩn bị khăn nè.."

"Nước nữa, chắc anh khát lắm a ~~".

Một màn này xảy ra dưới sự chứng kiến của rất nhiều người, mọi người xung quanh không ngừng bàn tán xôn xao lên.

"Lê Diễm là bạn gái của hàn Mạc sao...".

"Hây, người ta có bạn gái rồi...".

"Phải không trời....".

Nghị luận um xùm, Lê Diễm nghe vậy trong lòng liền hiện lên vẻ tự tin, khuôn mặt cũng lộ ra vẻ chắc chắn. Vì nàng nghĩ hàn Mạc chắc cũng sẽ không làm xấu mặt nàng trước mặt nhiều người vậy a.

Nhưng người tính không bằng trời tính, Hàn Mạc nhàn nhạt liếc nàng một cái rồi nhanh chóng đi qua tới chỗ một cô gái tóc trắng mặc một bộ đồ thể thao ngắn mỹ lệ.

Nàng thấy hắn tiến lại, liền nhanh chóng lấy khăn, nhún chân lên, lau mồ hôi trên mặt, trên cổ cho hắn, ôn nhu nhẹ nhàng hỏi.

"Mệt lắm không..."

Hắn nghe nàng nói vậy, có chút vui vẻ, đối nàng cười lên như ánh trăng sáng. Mồ hôi thấm đầy khuôn mặt càng làm vẻ mỹ cảm của hắn tăng lên không chỉ một bậc. Nụ cười như che lấp luôn vầng thái dương.

"Không mệt chút nào a...".

Lau mồ hôi xong, nàng quàng chiếc khắn lên cổ cho hắn, rồi mở nước đưa cho Hàn Mạc.

"Anh chắc khát lắm, uống nhiều vào".

Hàn mạc nhanh chóng nhận lấy nước, vui vẻ uống vào từng ngụm.

Tình cảnh này làm mọi người xung quanh đều không thể ngờ tới.

Nghị luận um xùm lại vang lên không ngớt.

"Xem ra Lê tiểu thư là yêu đơn phương a...".

"Tưởng gì...hóa ra là vậy..."

Một nhóm con gái nhìn về hướng kia, cũng nhanh chóng nghị luận.

"Cơ tiểu thư kia đẹp hơn ả bao nhiêu lần, ta mà là con trai cũng yêu nàng a...."

"Công nhận đẹp đôi thật..."

Một cô gái thấy vậy, vắt chân chữ ngũ, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét cùng hài lòng nói với mấy người bên cạnh

"Ả ta bị đá kìa, vừa lòng tau lắm, ai bảo ngày thường vênh váo lên mặt....".

Mấy lời đàm phán kia Lệ Diễm đều nghe thấy rõ ràng, ả ta biết chắc là mấy người kia cố ý nói lớn tiếng cho mọi người biết đây mà.

lại nhìn cặp đôi đang cười nói vui vẻ trước mắt, nghiến răng một cái, ném bạch khăn cùng chai nước xuống nhanh chóng rời đi.

Hàn mạc uống xong nước, ánh mắt nóng rực nhìn nàng.

"Anh đẹp trai không..."

Nàng bị hắn hỏi câu này có chút ngây người, mặt liền hơi ửng đỏ, bẽn lẽn nhẹ nhàng nói.

"Đẹp lắm..."

Cơ Hạo thấy cảnh này, tuy nói giận cũng không phải giận nhưng hắn có chút ghen a. Nhìn nàng đỏ mặt trò chuyện cùng Hàn mạc hắn cũng nhịn không được mở miệng.

"Linh nhi, em thiên vị a...".

Nghe được hương vị chua trong lời nói của hắn, nàng liền biết hắn là đang ăn dấm.

"Anh lúc nào ở nhà chẳng được chứ..."

Mấy người xung quanh thì cũng biết Cơ Hạo là anh trai nàng, nên cũng không ai hoài nghi gì, chứ mà biết thì chắc...một chữ toang..

Cơ Hạo nghe nàng nói vậy cũng á khẩu không nói được gì, nàng nói đúng quá, nàng cùng hắn ở chung một nhà muốn khi nào chẳng được a.

Nghĩ vậy không khỏi vui vẻ lên nhưng vẫn cảm thấy có gì đó là lạ nhưng hắn cũng không biết là cái gì.

"Đi thôi.."

Nàng nhanh chóng khoác lấy tay hai nam nhân rời khỏi sân vận động.

Nghĩ nghĩ tới thế giới này nàng cũng chưa đi được nhiều nơi, hơn nữa cũng muốn thỉnh thoảng đi chơi, đi ăn, mua sắm, nàng cũng muốn tận hưởng cuộc sống vui vẻ a.

"À, tối nay em muốn đi chơi ở nội thành a.."

Hàn mạc nghe nàng nói muốn đi chơi nội thành liền nhanh chóng vui vẻ mở miệng.

"Tối nay anh đến đón em..".

"Uây, uây, Linh nhi anh cũng muốn đi a..." Cơ hạo thấy Hàn Mạc dành trước phần liền có chút hoảng, vôi hướng nàng không ngừng đòi đi theo.

Nhìn hai nam nhân đang dùng ánh mắt trông đợi nhìn nàng, nghĩ cũng không thể để bọn hắn ở nhà được a.

"Ưm, nhưng Tề Vũ cũng đi..."

"Tề vũ, là người kia sao..." Hàn mạc nghĩ ra cái gì liền nhanh chóng hỏi lên, hắn nhớ Tề Vũ là người nam nhân đang ở trong không gian của nàng, bọn hắn cũng chưa gặp bao giờ.















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net