Chương 8: Lễ mừng thọ gia chủ Bắc gia (trung)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thay xong bộ dạ màu màu đỏ máu. Bước ra khỏi phòng là một thân ảnh đẹp không tỳ vết, Một thân lễ phục màu huyết bó sát thân thể nhỏ nhắn, yêu kiều. Vòng em con kiến và vong một bạo mãn không ngừng toát lên qua bộ lễ phục.

Nàng đao một đôi khuyên tai bỉ ngạn màu máu, đai đôi giày thủy tinh bỉ ngạn màu máu. Sự diêm lệ, vũ mị, quyến rũ của nàng gần như là được thể hiện hết qua bộ dạ phục này.

Mái tóc màu trắng như tuyết, một nửa được bẻ về trước mắt, một nửa được vắt ra sau. Đôi mắt màu tím ẩn hiện lầm lòe càng tăng thêm vẻ kiều diễm cũng như sự kỳ bí mà chính nàng đem lại

Lúc này hai nam nhân đứng dưới nhà nhìn ngây người. Để khi nàng lại lại gần

"Ba, anh hai đi thôi". Nàng nhẹ nhàng cười, nụ cười mang theo phong mang vô hạn mê hoặc con người.

"À, ừm.. cũng đến giờ rồi, đi thôi".

Cơ Thiên Bảo hoảng hốt một chút liền ổn định lại tâm tình đáp. Ba người ra khỏi biệt phủ, lên xe Hướng về phía tây thành của vọng hải mà đi.

Biệt thự mà Bắc gia gia chủ sống nằm ở vùng chân núi phía tây nội thành. Đi từ nhà đến đó khoảng chừng gần hai tiếng chạy xe.

Cứ thế Cơ Thiên Bảo chạy xe mộ mạch đến phía tây nội thành. Xe dừng lại ở một biệt phủ xa hoa, kiến trúc cổ kính thời nhà Hán. Có suối chảy róc rách xung quanh, mật dộ linh khí cao hơn những nơi khác. Quả là một nơi thích hợp để tịnh dưỡng.

Xung quanh nhìn đã có rất nhiều siêu xe, hẳn là các thế gia cũng sắp đến đông đủ. Cửa xe được mở, ba và anh hai xuống trước, nàng xuống sau cùng.

Ba người chầm chậm đi vào môn của của Bắc gia. Ba thân ảnh từ từ xuất hiện trong bữa tiệc khiến bữa tiệc đang xôn xao đột nhiên tĩnh lặng như vũng nước trong.

Lúc này chỉ còn lại là những tiếng nuốt nước bọt của vô số nam nhân, cùng ánh mắt hâm nộ của nữ nhân. Ngay khi vừa vào môn đi được vài bước thì một thân ảnh chầm chậm tiến lại.

Là một nam nhân mặc bộ âu phục màu trắng, tóc vuốt cao lên. Gương mặt nhìn hơi hèn mọn, mắt lúc nào cũng vểnh cao tiến lại chỗ ba người các nàng.

"Cơ gia chủ, hảo". Tên nam nhân kia giơ tay ra hướng về phía Cơ Thiên Bảo, vẻ mặt vểnh vểnh cũng bớt đi rất nhiều so với lúc đi lại.

"Bắc thiếu, hảo". Nói xong cũng đưa tay qua làm cho có lệ chút, mặt hắn vẫn âm trầm, không biến sắc

Tên thiếu gia bắc thiếu kia vừa chào hỏi xong liền quay sang.

"Cơ gia nhị thiếu, hảo, còn vị tiểu thư này là..". Nói xong liền bày ra vẻ tò mò cùng hèn mọn nhìn về phía nàng, đôi mắt hắn sáng rực, lặng lẽ nuốt nước bọt một cái.

Hắn đi qua định giơ tay xã giao cùng nàng liền bị một cánh tay khác bắt được.

"Bắc thiếu, hảo, đây là em gái của tôi, Cơ Thiên Linh". Cơ hạo nhìn chằm chằm hắn mà nói. Khuôn mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh lạ thường nhưng trong nội tâm cực kỳ tức giận. Hắn biết tên Bắc Liêm Đại thiếu gia bắc thiếu này là kẻ trăng hoa, nữ nhân vô số. Không biết bao nhiêu nữ nhân bị hắn làm hại rồi.

Tên này lại giám đánh chủ ý lên em gái mình. Lửa giận đang từ bốc lên trong lòng Cơ Hạo. Thật muốn lên táp cho hắn một cái, nhưng dẫu sao đây cũng là gia của người ta. Không thể tùy tiện.

Tên Bắc Liêm này dường như cũng cảm thấy được lửa giận trong lòng Cơ Hạo khi đánh chủ ý vào em gái hắn. Vội vàng thu tay lại, bày ra bộ mặt gian xảo

"À, thì ra là Cơ tiểu thư, thất lễ, thất lễ..".

"Bữa tiệc chỉ còn thiếu các vị thôi, mời vào trong"

Nói xong liền đi về hướng trên lầu của đại tiệc, tiếng nghị luận xôn xao bắt đầu cất lên theo từng bước của ba người

"Tiểu thư Cơ gia, hảo mỹ a.."

"Đẹp thật, đúng là dụ nhân mà.. ực.".

"Á á.. nhị thiếu gia Cơ hạo đẹp trai quá..".

"Gia chủ Cơ gia hảo lạnh lùng a..".

Ba người cũng không chú ý gì lắm đến mấy lời nghị luận. Nhanh chóng tiến về một bàn tiệc bên trong ngồi xuống.

Xa xa bàn tiệc của nàng, một nam nhân gương mặt góc cạnh lạnh lùng không ngừng hướng về phía nàng. Buột miệng mắng nhỏ một câu "Đúng là tiểu yêu tinh" rồi nhanh chóng quay mặt lại.

* * *

"Hàn gia chủ, hảo". Ba nàng tiến lại người nam nhân tầm ba mươi tuổi, ngũ quan tuấn lẵng đang ngời trước mặt ".

" Hảo, hảo, Cơ gia chủ thì sao ". Người nam nhân đứng dậy cười lớn vỗ vai ba nàng.

" Tiểu Hạo, khỏe chứ, Vị nay là.. Thiên linh phải không ". Người nam nhân này nhìn về phía Cơ Hạo rồi nhanh chóng nhìn sang nàng với vẻ mặt ngờ vực cùng vui mừng.

" Hàn bá bá, khỏe, Đây là em của cháu Thiên Linh ".

Nhìn người nam nhân trước mặt thì nàng cũng biết được đây là anh em kết nghĩa của ban nàng. Gia chủ hàn gia tên là Hàn Thiên, cũng chính là ba của Hàn Mặc".

"Linh nhi lớn nhanh quá, mới đó mà giờ đã xinh đẹp mĩ lệ như vậy rồi". Hắn hướng nàng cười nói một chút, rồi nhanh chóng nhấc lên ly rượu một hơi uống hết.

"Hàn tiểu tử đâu" Ba nàng cũng cầm lên một ly rượu uống cùng Hàn Thiên, tò mò hỏi

"Ầy, tiểu tử đó đang ngời cùng đám bạn đằng kia". Nói xong liền nhìn về hướng xa nơi một đám thanh thiếu niên đang chúc rượu cùng nhau.

Theo bản năng, nàng cũng hướng về phía hắn nhìn lại, thấy Hàn Mặc liền nhớ lại chuyện hôm qua. Mặt nàng có hơi phiếm hồng lên một chút.

Cả bốn người ngồi nói chuyện một lúc, bông một âm thanh "Khụ, khụ" vang lên làm cả buổi tiệc im ắng lạ thường. Mọi người không tự chủ được mà nhìn về phía thân ảnh kia.

Đó là một người tầm 80 tuổi, tóc bạc gần hết, mặc lên một bộ y phục thầy thuốc trung y màu trắng đơn giản. Không cần nói cũng biết đây là gia chủ của bắc gia, Bắc Hà.

"Khụ.. khụ.. Cảm ơn mọi người hôm nay tới dự lễ mừng thọ tám mươi của lão phu, thật hân hạnh. Khụ..".

Bên cạnh hắn đứng một người nam nhân và vại vệ sĩ sau lưng, người nam nhân có mái tóc đen nhánh, đôi mắt màu bạc sắc bén lạ thường, khuôn mặt tuấn lãng. Phía trong mặc âu phục khoác ngoài là một chiếc áo dài đến đầu gối kiểu thời hán màu xanh mạ.

Đôi mắt màu bạc được bao phủ bởi một đôi kính gọng vàng càng tăng thêm vẻ cuốn hút và ma mị của nam nhân này. Nam nhân này tên là Bắc Minh là nhị thiếu gia của Bắc gia.

Các nàng đọc truyện vui vẻ

Chương sau có H+ nghe các nàng, đoán xem chị linh nhi sẽ thịt ai














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net