Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nói vậy, trong lòng Mục Diêu xuất hiện một chút mất mát.

Một giây sau, cậu ngước lên, hôn lên khóe miệng Mục Diêu.

"Nhưng anh muốn có một đứa nhỏ giống em y như đúc cơ, cái này thì khó quá nhỉ."

Mục Diêu ngẩn người.

Mà nói, kì lạ thật.

Người này, rõ ràng là kiểu người chậm tiêu nhất, trầm mặc nhất, ít nói nhất, không thích phải lấy lòng người khác nhất.

Nhưng vì cớ gì, lúc nào cũng có thể bắn trúng hồng tâm dễ dàng như vậy.

Rốt cuộc là thiên phú gì vậy chứ.

Thấy Mục Diêu không nói chuyện, Hứa Kỳ Sâm chợt nghĩ tới gì đó, cúi đầu bĩu môi, ra vẻ thoải mái mở miệng.

"Nói đùa thôi, anh không thể sinh con được."

Mục Diêu ôm mặt cậu nâng lên, nở nụ cười.

Độ cong khóe miệng còn mềm mại hơn cả tấm thảm lông dưới ánh hoàng hôn ấm áp, đáy mắt đong đầy khoảng ngân hà chảy xiết.

"Trùng hợp thật, em cũng không."

Một tình yêu công bằng cỡ nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net